Chương 67: Phần thưởng
Đám trẻ từ trước giờ đều ở trong nhà, chúng thấy cái này thì đều trố mắt, khi nào nơi này có thêm một tấm ván vậy.
Thế nhưng điều khiến chúng càng kinh ngạc hơn là ở đằng sau, Hứa Thu đặt tay lên nắm cửa, cạch một tiếng, tấm ván mở ra hướng bên ngoài, lộ ra khung cảnh bên ngoài cửa.
Cổng sắt lớn của nhà trẻ là chạm rỗng, đứng bên trong cổng sắt lớn vẫn có thể nhìn ra khung cảnh bên ngoài.
Thật ra cũng không có gì đẹp, bước ra ngoài là cát vàng với đá sỏi.
Muốn nhìn cảnh sắc bầu trời, cái chụp ở phía trên nhà trẻ không màu và trong suốt, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy.
Tức là, nếu trời không mưa trong vài ngày, đôi khi cái chụp sẽ bị dính cát và trông xám xịt.
Còn bên ngoài cửa là một ngôi đình mà đám trẻ chưa nhìn thấy bao giờ.
Một phần đá trong ngôi đình được làm bằng gạch đã bị đập xuống, biến nó thành một tòa nhà cổ trong ký ức của Hứa Thu.
Đây là phần thưởng kiến trúc mà 008 thưởng cho Hứa Thu sau khi cô mở rộng, hệ thống đưa ra rất nhiều lựa chọn, đình nghỉ mát, ao, hòn non bộ, v.v, năm chọn một, cuối cùng cô đã chọn đình nghỉ mát có thể tham quan.
Chen một chút thì có thể chứa được mười người.
Xung quanh ngôi đình cũng có trồng mấy loại cây kỳ lạ, thân mảnh, dài, nhìn trông rất thẳng tắp.
Đình nghỉ mát, tre xanh, đây là sự kết hợp hài hòa nhất trong nhận thức của Hứa Thu.
Mẫu thiết kế ngôi đình là một mẫu văn hóa cổ đại trên mạng ngôi sao. Người máy không có tế bào nghệ thuật, nhưng khả năng khôi phục từng cái một vẫn rất mạnh.
“Nào, đưa chậu cho cô.”
Các đường ống được đặt dưới ngôi đình và người máy được yêu cầu tìm cách kết nối nguồn điện từ bên trong nhà trẻ.
Loại công việc kỹ thuật này tương đối lớn, chỉ cần nhập thông tin liên quan vào dữ liệu người máy, nó làm tốt hơn loài người một chút, mấu chốt là không cần lo lắng nguy cơ điện giật.
Hứa Thu cầm trong tay một cái chậu lớn đặt ở bệ đá phía trên bàn.
Người máy làm cả rồi, đương nhiên có hình vẽ của bếp từ.
Cô chế tạo chiếc chậu tương đối đơn giản, không có quá nhiều mạch tỏa nhiệt, hơi giống loại thanh tỏa nhiệt của ấm đun nước bằng điện.
Các vật liệu làm thanh điện trở đều được lấy ra từ người máy đã loại bỏ trước đó.
Chưa kể, chúng đều là sản phẩm công nghệ cao, trên người còn có một số chất liệu, sau khi tháo dỡ ra, ném lên mạng ngôi sao có thể bán được rất nhiều tiền.
Chỉ là cước vận chuyển trên nền tảng rất đắt và các tuyến đường giao thông trên hành tinh hoang đặc biệt kém phát triển. Ngoại trừ một số nhóm cụ thể, hậu cần tinh tế hoàn toàn không thể giao hàng đến nơi này.
Hứa Thu tháo dỡ một số thứ, chuyển một ít đồ ném vào xe Đường Nạp Đức bọn họ, đợi sau khi họ mang đi bán lấy tiền, sau đó lại chuyển vào tài khoản nhà trẻ.
Do Vũ xung phong đưa ra lời đề nghị thôi miên cho hai người đàn ông, nhưng Hứa Thu không biết liệu có thất bại hay không.
Lỡ như không có hiệu quả, cô cũng không lo lắng, chỉ bỏ ra một phần hai mươi phế liệu, cô không hề đặt hoàn toàn hi vọng vào hai người này, trứng gà cũng không bao giờ đặt vào một giỏ.
Đập cái giỏ trứng gà này, thì vẫn còn giỏ trứng khác đấy.
Thanh điện trở có thể nóng lên ngay khi được cấp nguồn và sẽ dừng lại khi ngắt điện, không có thiết bị quy định thời gian và hàm lượng công nghệ cũng ít hơn rất nhiều.
Trên đó dựng một cái kệ, rồi đặt một cái chậu, vẫn là thiết kế nồi lẩu uyên ương.
Cô muốn ăn lẩu lâu lắm rồi, cái chậu này vẫn bắt được hai cái thì cô mới bỏ cu li đi làm món gì đó.
Hứa Thu đã cắm nguồn điện từ mười phút trước, dây điện được đi từ mặt đất, ổ cắm được khảm trên bàn nên cô không lo đám trẻ vấp phải dây điện.
Thanh điện trở nóng rất nhanh, lúc này trước bên trong đã bắt đầu nổi bọt khí.
Hứa Thu bỏ một miếng nhỏ nêm lẩu mua từ trung tâm mua sắm vào, sau đó đón lấy chậu lớn từ trong tay đám trẻ, đặt hết đĩa này đến đĩa khác xung quanh chậu lớn.
Chậu, bát đũa, muỗng, đều bằng kim loại.
Dẫu sao thì nơi này có nhiều kim loại phế liệu, chỉ có thiếu gỗ.