Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 81 - Chương 81. Khách

Chương 81. Khách Chương 81. Khách

Chương 81: Khách

Bây giờ nhà trẻ đã đổi hiệu trưởng mới, Hứa Thu dịu dàng xinh đẹp, chuẩn bị cho chúng rất nhiều đồ ăn ngon, còn khen cô bé nữa.

Mộc Chức cực kì thích học môn Mỹ thuật, bây giờ cô bé đã sử dụng kỹ năng giăng tơ của mình để chơi những trò mới.

Cuộc sống rất tốt, cũng không biết tại sao cô bé phải khóc, có lẽ là vì ảnh hưởng của Do Vũ.

Cảm xúc của đám trẻ đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh, không lâu sau chúng đã quên đi chuyện trước kia, tiếp tục vui vẻ ăn bánh kem.

Đúng vào lúc này, đột nhiên Hứa Thu nhận được lời nhắc phòng ngự của người máy.

[Có khách đến thăm]

Không lẽ là Đường Nạp Đức bọn họ đến rồi?

Hứa Thu đi ra ngoài dưới sự bảo hộ của trợ lý người máy: “11, 12, hai người ở lại đây chăm sóc chúng.”

Cô lấy khăn lau lau vệt nước mắt trên mặt đám trẻ: “Nhà trẻ có khách đến rồi, bọn em ăn trước đi, cô ra ngoài một lát.”

Điều nằm ngoài dự đoán của Hứa Thu là người khách đến không phải là Đường Nạp Đức và Quỳnh.

Đối phương mặc quần áo lao động rất rõ ràng, ở bên ngoài hỏi thăm: “Cho hỏi ở đây là nhà trẻ hành tinh hoang sao?”

Anh ta đến theo sự điều hướng, sau khi tìm kiếm quanh đây một lúc lâu, anh ta không tìm thấy nhà trẻ hành tinh hoang nào.

[Kiểm tra thấy giá trị thiện ác của đối phương là số dương]

Chính là tượng trưng cho cái thiện.

Nếu như anh ta đầy ác ý, Hứa Thu tuyệt đối sẽ không để đối phương vào.

“Phải, nhà trẻ trước kia của chúng tôi tên là nhà trẻ hành tinh hoang, gần đây mới đổi tên, cho hỏi anh có chuyện gì không.”

“Chuyện là thế này, ở đây có một chuyển phát nhanh, đến từ thành phố mất phương hướng, gửi cho bạn nhỏ Bạch Táp, cô ký nhận đi.”

Nếu như đã là trẻ con, nhất định phải do nhân viên ký nhận thay.

“Anh là nhân viên giao hàng?”

Nhân viên giao hàng cũng có thể đưa đến nơi này?

Đối phương nghe ra được sự nghi hoặc trong lời nói của Hứa Thu.

“Phải, chúng tôi là công ty Truy Quang, công ty đã mở một nghiệp vụ đặc biệt và sẽ giao một số đơn đặt hàng riêng.”

Công ty của họ khác với những công ty giao hàng khác, họ đã bỏ ra rất nhiều tiền để mua phi thuyền chở hàng của riêng mình, họ cũng mua quyền sử dụng nhiều tuyến đường.

Giọng nói của anh chàng giao hàng cũng khá hay.

Ở đây không có tuyến đường chuyên dụng, nhưng miễn là ai đó có thể trả nổi mức giá này, họ sẽ sẵn sàng thực hiện chuyến vận chuyển hàng này một cách độc quyền.

[Mở nhiệm vụ phụ: Mở hậu cần, muốn làm giàu thì xây đường trước! Hành tinh hoang là một vùng đất kho báu, nhưng ngay cả những thứ quý giá nhất cũng cần được bán trên thị trường, là bước đầu tiên để thiết lập thương mại và đạt được giao dịch đầu tiên với thế giới bên ngoài]

Hứa Thu đã hỏi nhân viên về giá của chuyến đi này, cô quyết định tạm dừng nhiệm vụ phụ này.

Cô với nhà trẻ đều là kẻ nghèo hàn, không có tiền để làm cái nhiệm vụ phụ này!

Sau khi ký nhận hàng, Hứa Thu để hệ thống quét qua trước, xác định trong hộp không có bất cứ nguy hiểm gì thì Hứa Thu mới thở phào một hơi.

Người nào lại chuyển đồ cho Bạch Táp chứ, cô nhớ trong thông tin của cậu bé có ghi nơi sinh, hình như là ở thành phố mất phương hướng này.

Không lẽ là người nhà của nó.

Nhưng mà cô ở đây gần một tháng rồi, chưa bao giờ thấy bất kỳ người nhà nào của đám trẻ.

Cho dù như thế nào, Hứa Thu vẫn phải đưa cái bọc đặc biệt này cho Bạch Táp.

Bạch Táp không dùng dao, nó lấy vuốt của nó ấn vào nút mở và mở cái hộp ra một cách dễ dàng.

Công nghệ cao trong tương lai, chỉ những người tương ứng mới có thể lấy được đồ của mình, không lạ gì khi nhân viên giao hàng không lo đồ của đứa trẻ bị che khuất.

Nhưng ngay lúc chiếc hộp được mở ra, Bạch Táp đột nhiên bị sương trắng bao phủ, sau đó xảy ra sự thay đổi khiến Hứa Thu trợn tròn mắt, phải che miệng lại.

Lúc ban đầu, cả người Bạch Táp bao phủ trong sương trắng, lớp sương còn khuếch tán ra xung quanh, sương mù tan dần, từ giơ tay lên không thấy được năm ngón trở thành loáng thoáng nhìn rõ bóng dáng bên trong.

Hứa Thu dụi mắt, cảm giác con non trong tầng sương trắng đường nét hình như trở nên cao lớn hơn.

Chẳng lẽ là Bạch Táp đứng lên? Nhưng khi một chú mèo kiễng chân lên cũng không cao đến như vậy chứ.

Hứa Thu cất tiếng hỏi: “Bạch Táp, em ổn chứ?”

“Meo meoo.”

Chú mèo nhỏ yếu ớt kêu một tiếng, xem như là đáp lại Hứa Thu.

Bình Luận (0)
Comment