Chương 93: Bàn chải đánh răng
Thôi vậy, Bạch Táp vẫn còn là trẻ con, không thêm kỷ tử vào, có chút tiền đó thì chi bằng giữ lại cho đám trẻ, mua những thứ đồ khác tốt hơn.
Mùi thơm của tửu nhưỡng thang viên nhanh chóng tràn ngập khắp căn bếp, Hứa Thu tắt bếp và cho tất cả vào một cái bát.
Bây giờ, cô ngày càng chính xác hơn trong việc kiểm soát số lượng, chút đồ này vừa hay là lượng của một chiếc bát lớn và một chiếc bát nhỏ.
Bát nhỏ là của cô, bát lớn là của Bạch Táp bụng đang đánh trống.
Hứa Thu đặt bộ đồ lên bục giảng, rồi cầm bát với muỗng đưa cho Bạch Táp.
“Được rồi, em mau ăn đi, bây giờ cũng không còn sớm nữa, ăn xong đi vài vòng rồi ngủ, sáng mai còn dậy đi học nữa đấy.”
Chỉ cần cuộc sống đủ bận rộn, thì những đứa trẻ này sẽ không có thời gian để đau buồn nữa.
Bạch Táp nhìn tửu nhưỡng thang viên trong bát, nó đương nhiên nhận thấy được sự độc đáo của món tráng miệng mà nó chưa từng gặp bao giờ.
Nó ngẩng cái mặt đầy lông tơ của mình lên, nhìn Hứa Thu hỏi: “Người khác không có sao?”
Hứa Thu đảm bảo với cậu bé: “Loại tửu nhưỡng thang viên của chú thỏ nhỏ với chủ mèo nhỏ này chỉ có em có thôi.”
Hôm nay đón sinh nhật mà, thế nào cũng phải có thứ đồ đặc biệt gì đó để an ủi Thọ Tinh Công.
Không chỉ là Bạch Táp, sau này vào sinh nhật của những đứa trẻ khác, chúng cũng sẽ nhận được sự ưu đãi đặc biệt này.
“Thổi trước đã, nếu như sợ bỏng thì từ từ uống, không có ai giành với em đâu.”
Hứa Thu cầm giáo án thường đặt trên bệ giảng và quạt quạt cái bát của Bạch Táp vài phút.
Hàm lượng cồn của rượu gạo thật ra không thấp chút nào, ít nhất cũng phải cao hơn bia, sau một bát tửu nhưỡng thang viên, Hứa Thu có cảm giác say quen thuộc.
Tửu lượng của cô rất thấp, cho nên mỗi lần uống tửu nhưỡng thang viên đều có thể ngủ rất ngon.
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân quan trọng để Hứa Thu lựa chọn làm món tráng miệng này: Cô hi vọng hôm nay Bạch Táp có một giấc mơ đẹp.
Thói quen ăn uống của mỗi đứa trẻ đều không giống nhau, có đứa thích ăn món mình thích trước, sợ người khác giành mất, có đứa thì để dành món mình thích đến cuối cùng, sau đó ăn sạch một hơi, còn có đứa giống như Nguyên Cửu, cất một ít trước, lần này không ăn, để dành từ từ ăn sau.
Hứa Thu ghi rất rõ thói quen ăn uống của đám trẻ vào cuốn sổ, Bạch Táp từ trước đến nay đều thích để món mình thích lại sau cùng mới ăn.
Sau khi thử một thang viên thì Bạch Táp từ từ uống rượu gạo.
Đừng thấy người cậu bé chỉ có một tí, nhưng sau khi uống một bát tửu nhưỡng, cái bụng của xẹp lép của đứa trẻ chỉ trở nên phẳng hơn một tí, không có chút dấu vết gì là căng phồng lên.
Những thang viên nhỏ bé dễ thương đó đã được cậu bé giữ lại ăn sau cùng.
Bởi vì nước rượu đã uống hết, nên chỉ còn lại một lớp thang viên.
Như trân châu trắng chất thành từng đống tròn dưới đáy bát, Bạch Táp vùi đầu trong bát lớn của Hứa Thu, soạt một tiếng, ăn liền mấy thang viên vào trong miệng.
Gạo nếp rất dai và rất dính, có lúc sẽ dính vào răng của Bạch Táp.
Cậu bé há miệng như vậy, Hứa Thu nhìn thấy rất rõ, hai chiếc răng nhô ra ban đầu đã không còn, chỉ còn lại hai lỗ tròn nhỏ.
“Nó còn có thể mọc răng không?”
Nếu như đã là trẻ con thì răng chắc là răng sữa nhỉ.
Nhưng dù sao chủng tộc của họ khác nhau, Hứa Thu cũng không biết Bạch Táp có thể mọc ra răng mới giống như trẻ con bình thường không.
[Yên tâm, tốc độ mọc răng của nó còn nhanh hơn những gì cô nghĩ]
Hứa Thu khẽ yên tâm, cô nhìn chú mèo nhỏ nỗ lực liếm thang viên gạo nếp dính ở răng.
Sau lần đầu bị thiệt, nó sẽ cố tình né ra, sau đó cắn hai miếng rồi ăn.
Đứa trẻ thông minh hơn là Hứa Thu tưởng, khả năng học hỏi cũng rất mạnh.
Suy nghĩ đến Bạch Táp ăn đồ ngọt, nên trước khi ngủ, Hứa Thu bảo nó đánh răng rồi ngủ.
Lúc trước nhà trẻ không có điều kiện đó, buổi tối đám trẻ cũng chỉ có thể súc miệng bằng nước.
Bây giờ điều kiện cuộc sống đã tốt hơn một chút, nên Hứa Thu đã mua bàn chải đánh răng cho đám trẻ.
Ban đầu cô dùng bàn chải đánh răng bằng nhánh cây, cảm giác rất xót, nếu không cẩn thận thì nướu của cô sẽ bị chảy máu.
Khi hệ thống mở ra trang trại, trung tâm mua sắm của hệ thống cũng mở ra các sản phẩm có thể mua ở cấp độ tương ứng.
Một trong số đó là bàn chải đánh răng lông mao lợn, lông lợn rất mềm, được sản xuất bởi hệ thống, không có mùi hôi, không đau nướu, cũng không làm mòn răng, là sản phẩm rất phù hợp cho các đứa trẻ.