Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 627

Chương 627

“Em… Cận Ninh, thật ra… Không phải như vậy đâu…’ Trương Thanh Trà không từ bỏ, vẫn muốn tiếp tục tranh luận.

“Được rồi Trương Thanh Trà, hôm nay em chạy xa như vậy đến đây để đưa áo khoác, thật sự rất cảm ơn em, có điều nếu lần sau còn có đồ gì khác thì cứ để ở đó là được, đợi ngày khác anh sẽ tự đến lấy, đi đi lại lại cả chiều chắc em cũng mệt rồi, lát nữa anh bảo tài xế đưa em về.” Nhạc Cận Ninh nhíu mày, rõ ràng có chút không vui.

“Cận Ninh, em thật sự không…”

Trương Thanh Trà lập tức luống cuống.

Nhạc Cận Ninh nghĩ tới cơ thể Trương Thanh Trà không khỏe, lại nghĩ tới Trương Thanh Trà đã cứu anh một mạng, nên anh khống chế cảm xúc của mình nói với Trương Thanh Trà: “Ngoan, hôm nay em đã mệt rồi.”

Trương Thanh Trà còn muốn nói gì đó, nhưng thấy thái độ kiên quyết của Nhạc Cận Ninh không giống sẽ thay đổi chủ ý, cô cũng chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu, nghe theo lời Nhạc Cận Ninh.

Chuyện gần như đã giải quyết ổn thỏa, Niệm Ninh cũng không muốn tiếp tục ở dưới lầu nữa, bất kể là tài xế đưa Trương Thanh Trà quay về cũng được, hay là Nhạc Cận Ninh đưa cô ta quay về cũng tốt, cô cũng không quan tâm.

Thi cả một buổi sáng, chiều về chưa được bao lâu đã gặp chuyện này, cô thật sự có chút mệt, cô quay người định lên lầu.

“Đợi chút, em đi đâu vậy?” Nhạc Cận Ninh thấy Niệm Ninh quay người chuẩn bị lên lầu, bất giác hỏi một câu.

Niệm Ninh dừng bước, quay đầu nhìn Nhạc Cận Ninh nói: ‘Hôm nay em có chút mệt, nên muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút.”

Nghĩ lại hôm nay Niệm Ninh thật sự vừa thi xong, nên Nhạc Cận Ninh cũng không nói nhiều nữa.

Niệm Ninh vừa bước đến đầu cầu thang thì dừng lại, cô quay người nói với chú Vương: “Lát nữa chú đem cái bánh ngọt đựng trong hộp xanh mà tôi mua về mang lên lầu, tôi muốn ăn cái đó.”

“Nhưng mà mợ…’ Chú Vương có chút khó xử.

“Tôi nói tôi muốn ăn cái đó, có vấn đề gì không?” Niệm Ninh mặt không thay đổi nói.

Chú Vương hiểu ý tứ của Niệm Ninh, bởi vì vừa nãy lúc ở trên lâu, mợ chủ có nói qua với ông, cái bánh ngọt đựng trong chiếc hộp màu xanh là chuẩn bị cho Nhạc Cận Ninh, cho nên vẫn để nguyên chưa ăn, nhưng mợ chủ bây giờ đang tức giận, không muốn để bánh lại cho Nhạc Cận Ninh nữa.

“Không vấn đề, tôi sẽ mang lên cho mợ ngay.” Chú Vương bất lực thở dài một hơi, cũng chỉ có thể đồng ý mang bánh lên.

Mà Trương Thanh Trà nhìn thấy Niệm Ninh lên lầu rồi, cô ta cũng chỉ có thể không can tâm mà chuẩn bị rời đi.

Nhạc Cận Ninh vừa muốn lên lầu, nhưng tay áo lại bị Trương Thanh Trà †úm lại.

“Cận Ninh, anh có thể đưa em về không…” Nói dứt lời, cô ta mặt đầy kỳ vọng nhìn Nhạc Cận Ninh, hy vọng có thể nhận được một lời đồng ý chắc chắn từ Nhạc Cận Ninh.

“Ngoan, anh bên này có chút chuyện cần xử lí, lát nữa anh bảo chú Vương sắp xếp tài xế đưa em về, em ngoan ngoãn ở nhà chờ đợi, chờ anh có thời gian sẽ đến thăm em.” Nhạc Cận Ninh kiên nhẫn nói hết, sau đó quay người lên lầu tìm Niệm Ninh.

“Nhưng…’ Trương Thanh Trà vốn còn định mở miệng nói gì đó, nhưng đã thấy Nhạc Cận Ninh quay người lên lầu, chớp mắt bóng người đã biến mất trong tầm mắt cô ta, cũng không biết nói gì nữa.

Bình Luận (0)
Comment