Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 670

Chương 670

“Nhạc Cận Ninh, anh đến rồi.” Nhìn thấy Nhạc Cận Ninh đứng bên ngoài, Trương Thanh Trà cười khẽ, sau đó liền để Nhạc Cận Ninh đi vào.

Nhạc Cận Ninh vô thức quan tâm một câu: “Mấy hôm nay anh có việc, em ở nhà một mình vần ổn chứ?”

Trương Thanh Trà vừa nghe Nhạc Cận Ninh nói mấy ngày qua thì sắc mặt liền thay đổi, có điều cô ta nhanh chóng che giấu nó đi.

Cô ta không muốn giống như người đàn bà đanh đá, cãi vã với Nhạc Cận Ninh bởi vì hôm đó nhìn thấy mọi việc ở nhà hàng, như vậy không chỉ không giải quyết được vấn đề, mà ngược lại sẽ đẩy Nhạc Cận Ninh ngày càng xa hơn.

Trương Thanh Trà mỉm cười nói: “Lúc em rảnh rỗi không có việc gì làm thì xuống dưới đi dạo một chút, còn có thể xảy ra chuyện gì chứ, còn anh đấy, gần đây có vẻ rất bận.”

Vừa nói đến từ rất bận, Nhạc Cận Ninh nghĩ đến hai ngày qua khi anh và Niệm Ninh bên nhau, rất vui vẻ thoải mái, nhưng mà anh vẫn không thể nói ra câu từ bỏ Trương Thanh Trà để ở bên Niệm Ninh được.

Bởi vì, anh không muốn Trương Thanh Trà tự sát thêm một lần nữa.

Lần đầu tự sát, may mắn y tá kịp thời phát hiện, bây giờ Trương Thanh Trà ở một mình, nếu như lại xảy ra chuyện, chỉ sợ không may mắn như vậy nữa.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Thật ra cũng không có gì, chỉ là hai ngày qua việc ở công ty tương đối nhiều, cần anh đích thân giải quyết, đợi qua thời gian này sẽ ổn thôi.” Vì không kích động đến sức khoẻ của Trương Thanh Trà, lời nói thật vừa đến miệng chỉ đành nuốt ngược vào trong, Nhạc Cận Ninh tuỳ ý lôi ra một lí do cho qua chuyện

Thực ra anh không biết rằng, Trương Thanh Trà đã biết mọi việc anh làm.

Trương Thanh Trà cố nén sự giận giữ trong lòng, mỉm cười tỏ vẻ cảm thông nói: “Không sao, nếu công ty thực sự có việc thì anh cứ đi giải quyết công chuyện đi.”

Nhạc Cận Ninh gật đầu, anh trò chuyện cùng Trương Thanh Trà một lát, hai người cứ câu được câu chăng, ngồi như vậy tới tận trưa. Nhạc Cận Ninh tính rời đi nhưng Trương Thanh Trà cứ nài nỉ nên anh đành ở lại nhà cô ta ăn xong bữa cơm rồi mới rời đi.

Chuyện gặp được anh và Niệm Ninh ở nhà hàng ngày hôm trước thì Trương Thanh Trà không nhắc đến một câu nào cả.

Xong xuôi, Nhạc Cận Ninh cảm thấy mình có thể rời đi rồi liền thờ phào một hơi, nói: “Nếu em không còn chuyện gì muốn nói nữa thì anh đi đây, công ty còn chút chuyện cần xử lý, nếu xảy ra chuyện gì thì có thể gọi điện thoại cho anh.”

Trương Thanh Trà gật đầu: “Anh yên tâm, nếu thật sự có chuyện gì thì em nhất định sẽ gọi cho anh, công ty anh có việc thì anh mau đi đi, không cần lo Ai”

cho em đâu.

Thấy Trương Thanh Trà không còn chuyện gì khác, Nhạc Cận Ninh mới xoay người rời khỏi nhà cô ta.

Ngay khi Nhạc Cận Ninh khép cánh cửa lại, sắc mặt của Trương Thanh Trà xoay chuyển một trăm tám mươi độ.

Nhạc Cận Ninh ở lại nhà cô ta lâu tới vậy nhưng anh lại không hề nhắc đến chuyện liên quan tới anh và Niệm Ninh, thâm chí còn không nhắc tới cái tên “Niệm Ninh” một lần nào, chuyện này khiến cô ta có cảm giác cực kì không tốt.

Xem ra cô ta phải làm gì đó thôi, nếu không Nhạc Cận Ninh sẽ bị Niệm Ninh cướp đi thật mất.

Nhạc Cận Ninh chỉ có thể là của một mình cô ta thôi.

Ở một nơi khác…

Niệm Ninh đi lâu như vậy, khi về tới nhà thì cả thân xác và tinh thân đều như bị vắt kiệt.

Bình Luận (0)
Comment