Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui

Chương 671

Chương 671

Thế mới nói, dù hôm qua ngủ trong lều cũng được coi là ngủ ngon, nhưng sao có thể thoải mái như trên giường êm đệm ấm được chứ.

“Mợ chủ, sắp tới giờ cơm trưa rồi, mợ muốn ăn gì để tôi bảo nhà bếp chuẩn bị?” Niệm Ninh vừa lên tầng nằm nghỉ được một chút thì đã nghe thấy tiếng chú Vương hỏi về việc dùng bữa trưa.

Chiều hôm qua cô và Nhạc Cận Ninh ra biển ăn đồ nướng nên bây giờ cô chỉ muốn ăn gì đó thanh đạm thôi.

Cô nói: “Chú Vương, chút nữa chú bảo với đầu bếp chỉ cần chuẩn bị một hai món thanh đạm gì đó là được, giờ tôi ăn muốn ăn đồ gì quá dầu mỡ đâu.”

“Vâng, tôi sẽ xuống bảo với bọn họ.”

Chú Vương nói xong thì xuống lầu dặn dò nhà bếp.

Niệm Ninh lại nằm xuống giường chợt mắt một lát, không lâu sau chú Vương lại lên lầu nói với cô là thức ăn đã chuẩn bị xong.

Niệm Ninh nhìn giờ trên đồng hồ đeo tay, cô nghĩ chắc hiện giờ Nhạc Cận Ninh cũng đã nghỉ trưa rồi, không biết anh đã ăn gì hay chưa.

Cô nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vấn quyết định gọi điện cho Nhạc Cận Ninh.

Điện thoại vừa đổ chuông thì đã có người nhấc máy.

“Niệm Ninh, em có chuyện gì sao?”

Thấy người gọi đến là Niệm Ninh, anh lập tức bắt máy, cô chưa kịp nói thì anh đã hỏi.

Niệm Ninh ngại ngùng không dám thể hiện sự quan tâm của mình, chỉ có thể quanh co vòng vèo hỏi: “Em không có chuyện gì cả, chỉ hỏi thăm anh chút thôi, anh đang làm gì đó?”

Nhạc Cận Ninh nhìn đống tài liệu trên tay rồi trả lời: “Cũng không làm gì, chỉ là đang ngồi trong văn phòng xem xét chút tài liệu thôi.”  Niệm Ninh gật đầu: “Giờ cũng đến thời gian nghỉ trưa rồi, sao anh vân chưa nghỉ thế?”

Giờ đã quá thời gian nghỉ trưa ở công ty Nhạc Cận Ninh 15 phút rồi, sao anh vẫn còn ngồi trong văn phòng xử lý văn kiện?

“Nghỉ hai ngày nên giờ công việc đồn lại khá nhiều, tuy không phải chuyện gì quan trọng nhưng rất nhiều những chuyện vụn vặt cần xử lý, vậy nên anh dùng luôn thời gian nghỉ trưa để làm cho xong”

Công việc dồn lại sau hai ngày nghỉ?

Nghe thấy Nhạc Cận Ninh nói như vậy, Niệm Ninh bỗng nghĩ tới, hai ngày qua hình như Nhạc Cận Ninh đều ở cạnh cô thì phải.

“Nhạc Cận Ninh, nếu lần sau bận chuyện công ty thì không nhất thiết phải ở cùng em lâu vậy đâu, dù sao thì chuyện công ty vẫn rất quan trọng mà.”

Nói tới đây, Niệm Ninh bỗng cảm thấy thật áy náy, nếu như không phải vì cô thì bây giờ Nhạc Cận Ninh không cần bận rộn vì công việc tới vậy rồi.

Nghĩ tới việc anh phải vùi đầu vào công việc, cô bỗng thấy hơi đau lòng.

Bên này, Nhạc Cận Ninh nghe thấy cô nói vậy liền cười nói: “Em không cần cảm thấy áy náy đâu, công việc lúc nào cũng bận rộn mà, kể cả hai ngày trước anh không ở cùng em mà ngồi xử lý hết công việc thì hôm nay cũng sẽ lại có một đống công việc tìm tới cửa thôi.”

Niệm Ninh nghĩ lại, thấy anh nói cũng có lý: “Vậy anh tiếp tục làm việc đi, thực ra em cũng không có chuyện gì quan trọng cả, chỉ muốn hỏi xem anh đã ăn cơm chưa thôi?”

“Anh vừa ăn rồi!” Tới giờ Nhạc Cận Ninh mới nhận ra mục đích cô gọi cuộc điện thoại này, Niệm Ninh gọi tới là để xem anh đã ăn chưa, trái tim anh bỗng nhiên cảm thấy thật ấm áp, ngọt nào.

Bình Luận (0)
Comment