Chương 1131: Tâm Nhãn
Chương 1131: Tâm Nhãn
Mỗi ngày trôi qua đều không có chút động tĩnh nào, cùng với Tạ Vân Hàn tuần tra trận pháp trong cốc, sau đó lại đâm linh văn cho mười tu sĩ, lại cùng Hạ Lương tu hành đao thuật.
Vòng đi vòng lại.
Nếu không phải trong lòng nhớ đến chuyện báo thù mà Hồ Yêu từng nhắc tới trước đó, cuộc sống như vậy thật sự không tệ.
Nhoáng một cái chín ngày sau, tất cả tu sĩ trong cốc đều có được thứ văn, hơn nữa đều là Ngự Thủ Thứ Văn, trong khoảng thời gian này, Lục Diệp cũng coi như là đã được mở mang tầm mắt...
Sau khi Lục Diệp làm xong việc , hắn tìm Hạ Lương, chuẩn bị tu hành đao thuật với Hạ Lương.
Nhưng không ngờ Hạ Lương mở miệng nói: “Phương diện cơ bản, những gì có thể dạy ngươi đều đã dạy ngươi, còn lại cần chính ngươi từ từ lĩnh ngộ trong lúc giao đấu, chỉ dạy như thế này cũng không có bao nhiêu tác dụng.”
Dù sao thì cơ sở của đao thuật cũng chỉ có bấy nhiêu. Hơn mười ngày dạy dỗ, Hạ Lương xem như dốc túi truyền thụ, quả thật không còn thứ gì có thể dạy bảo Lục Diệp nữa.
Mà để tăng lên thực lực về đao thuật, chủ yếu nhất cũng không phải là dạy bảo, mà là từ thực chiến tích lũy rồi nâng cao, người sử dụng đao thuật cũng cần thực chiến để rèn luyện.
Trong hơn mười ngày này, Lục Diệp có thể cảm giác được đao thuật của mình đã có tiến bộ rất lớn, so với trước kia, nền tảng của hắn vững chắc hơn, lý giải đối với đao thuật cũng tăng lên một tầng.
Có thể nói, chỉ bằng điểm này, thực lực của hắn tối thiểu cũng tăng lên một phần, đây là một thu hoạc lớn.
Cho nên dù giữa hắn và Hạ Lương từng có không ít ân oán, chỉ dựa vào những ngày này được hắn dạy bảo, Lục Diệp cũng nghiêm mặt cảm tạ: “Đa tạ Hạ đạo hữu!”
Cũng không biết nếu Hạ Lương có cơ hội thoát khỏi sự khống chế tâm trí của Hồ Yêu thì sẽ có phản ứng gì.
Hắn vốn muốn giết Lục Diệp, kết quả trời xui đất khiến lại dạy cho Lục Diệp không ít kiến thức trên đao thuật.
“ Để tăng thực lực đao thuật ta cơ bản không có cách nào dạy ngươi, nhưng hôm nay phải dạy ngươi một thứ khác.” Nói xong, Hạ Lương lấy trường đao của mình từ trong túi trữ vật ra, bày ra một tư thế, nhắm mắt lại, mở miệng nói: “Đánh ta!”
Nhìn bộ dáng của hắn giống như là muốn thể hiện ra cái gì đó, Lục Diệp cũng không do dự, đưa tay đặt lên chuôi đao, thân hình nhoáng một cái bay vọt về phía Hạ Lương bên kia. Trường đao ra khỏi vỏ, một đao chém xuống, đồng thời nhìn chằm chằm động tác của Hạ Lương.
Khi Bàn Sơn Đao chỉ cách Hạ Lương không đến một thước, Hạ Lương bỗng nhiên động, nâng trường đao trong tay lên, đi sau mà đến trước, chặn Bàn Sơn Đao lại.
Lục Diệp không khỏi nhướng mày.
Hạ Lương là Vân Hà tầng thứ chín, hắn chỉ là cảnh giới tầng thứ tư, tu vi chênh lệch rất lớn, đối với việc hắn có thể ngăn cản được công của mình Lục Diệp cũng không ngạc nhiên.
Hắn bất ngờ là, Hạ Lương rõ ràng nhắm mắtlại giống như có thể nhìn thấy công kích của mình.
Mượn nhờ lực phản, Lục Diệp bay ngược về sau.
“Tiếp đi!” Hạ Lương chào hỏi.
Lục Diệp lại xông tới, lần này hắn không lựa chọn trảm kích mà đâm thẳng một đao, tương đối có uy hiếp lớn, đâm thẳng như vậy không thể nghi ngờ là ít bị phát hiện hơn nhiều.
Người này nhắm mắt lại có thể ngăn cản trảm kích của mình, còn có thể nói là nghe thấy âm thanh biện hộ, một đao ẩn nấp đâm thẳng, phải ngăn thế nào?
Vượt quá dự kiến của Lục Diệp, vẫn là khoảng cách nửa thước. Trường đao trong tay Hạ Lương bỗng nhiên chuyển động, nhẹ nhàng ngăn cản Bàn Sơn Đao, đồng thời nghiêng đầu một cá khiến cho Bàn Sơn Đao kề sát cổ hắn đâm vào khoảng không.
Lục Diệp rất kinh ngạc.
“Tiếp tục!”
Lần thứ ba Lục Diệp xuất thủ...
Nhưng kết quả đều không có gì khác, mỗi một lần đều là thời điểm công kích cách Hạ Lương nửa thước, hắn bỗng nhiên xuất thủ ngăn cản công kích.
Tuy Lục Diệp không dùng toàn lực nhưng Hạ Lương nhắm mắt lại có thể làm được đến trình độ này, vẫn là khiến cho hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Liên tục đánh mười mấy đao, ngay cả góc áo Hạ Lương cũng không chạm tới.
Lúc này hắn mới mở to mắt, nhìn Lục Diệp nói: “Xem hiểu chưa?”
“Cảm giác?”
“Tâm Nhãn!”
“Tâm Nhãn?”
“Mắt thường nhìn thấy không nhất định là thật, nhưng tâm nhãn nhìn thấy lại tuyệt sẽ không sai.” Hạ Lương dạy dỗ, “Đây cũng không phải là đao thuật, nhưng đây cũng là một loại bí thuật hỗ trợ vô cùng hữu dụng đối với tất cả binh tu, ngươi nói cảm giác, ngược lại cũng không hoàn toàn sai, đại đa số binh tu ở thời điểm đánh nhau với người khác, đối với nguy hiểm đều có cảm giác của mình, nhưng tâm nhãn lại ở trên cảm giác, vượt qua cảm giác là một loại bí thuật.”
Dừng một chút, hắn nói tiếp: “Bây giờ tu sĩ chúng ta tiếp xúc đến đều là Vân Hà cảnh, tốc độ xuất đao có lẽ không phải quá nhanh, mắt thường còn có thể bắt giữ, nhưng theo tu vi tăng lên, cuối cùng sẽ có một ngày rất nhiều cường giả tốc độ xuất thủ mà mắt thường khó có thể thấy được, đến lúc đó ngươi phải đối phó như thế nào đây? Đơn thuần dựa vào cảm giác của mình khó có thể có thời gian phản ứng, nhưng nếu ngươi có thể tu thành bí thuật Tâm Nhãn, vậy thì không giống nhau, đến lúc đó cho dù mắt không thể nhìn, trường đao trong tay, kẻ địch cũng đừng hòng đến gần, bí thuật Tâm Nhãn là bí thuật chỉ Cuồng Đao môn ta có, có hiệu quả giống với với kiếm tâm của Bắc Huyền Kiếm Tông. Ta cũng chỉ mới từ thành cho nên chỉ có thể phòng ngự công kích trong vòng nửa thước.”
Lục Diệp giật mình, trách không được vừa rồi mỗi lần hắn công kích, Hạ Lương đều phải ở khoảng nửa thước mới có phản ứng, hóa ra bí thuật này có phạm vi.
Hào hứng hỏi: “Phải tu như thế nào?”
Đây chính là bí thuật đặc biệt của Cuồng Đao môn, không phải đệ tử tinh nhuệ của Cuồng Đao môn thì không thể tu hành, nếu không phải lần này Lục Diệp rơi vào trong Hồ Tiên cốc, nói thế nào hắn cũng không biết được thứ này.