Chương 1173: Thăm dò vào ban đêm
Chương 1173: Thăm dò vào ban đêm
Sau khi đại chiến Hồi Thiên Cốc kết thúc, Đồ Quan Hùng liền nhận được tin tình báo của tu sĩ Hoàn Vũ Tông truyền về, liếc mắt nhìn một cái, quá sợ hãi.
Dưới sự dẫn dắt của Hỏa Liệu Nguyên, tu sĩ hai tông không những không thể công phá linh địa của Lục Nhất Diệp, bắt được đối phương, ngược lại còn thất bại, tổn thất nghiêm trọng!
Tu sĩ bỏ mình có sáu mươi ba người, trong đó Thánh Hỏa giáo bốn mươi lăm người, Hoàn Vũ Tông mười tám người!
Một hàng chữ đơn giản đập vào mặt nhưng lại làm cho người ta thở khó khăn
Đồ Quan Hùng nhất thời không thể tin được, tự mình đưa tin tới chỗ Hoả Liệu Nguyên hỏi thăm, một lúc lâu sau mới nhận được xác nhận, cả người đều bối rối.
Sao lại như vậy?
Sao lại như vậy?
Hỏa Liệu Nguyên mang đi hơn bảy mươi tu sĩ từ Thánh Vũ linh địa bên này, lại triệu tập tu sĩ Thánh Hỏa giáo, tụ tập cùng một chỗ hơn một trăm năm mươi người, đối phó với một Lục Nhất Diệp sao có thể tổn thất nặng nề như vậy, cho dù đối phương có thể điều khiển bầy sói thì sao chứ?
Lại đưa tin tới mấy tu sĩ Hoàn Vũ Tông, cuối cùng Đồ Quan Hùng cũng hiểu được nguyên nhân vì sao lại tổn thất lớn như vậy.
Lại là Cấm Không Đại Trận!
Bên Thánh Vũ Linh Địa cũng không có Cấm Không Đại Trận, bên Lục Nhất Diệp lại có? Năng lực trận đạo của tên này rốt cuộc cao bao nhiêu?
Đại trận phòng hộ tầng thứ nhất tỏ ra yếu thế, ngăn cách tu sĩ hai tông xông vào linh địa, đại trận phòng hộ thứ hai tách từ sĩ làm hai bộ phận, khiến họ không thể ho ứng, mà đại trận cấm không bỗng nhiên nhiên xuất hiện càng làm cho tu sĩ hai tông trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, không thể tùy ý phi hành, đối mặt với số lượng sói đông đảo kia, tự nhiên khó mà làm được gì.
Hiểu rõ những điều này, Đồ Quan Hùng nặng nề thở dài, tuy rằng hắn tức giận vì Hoả Liệu Nguyên không đủ cẩn thận nhưng không có biện pháp chỉ trích hắn cái gì, mặc cho ai ở vào vị trí đó, đối mặt với tình hình như vậy cũng đều không thể xoay chuyển..
Suy nghĩ một lát, hắn chỉ có thể đưa tin cho Hỏa Liệu Nguyên, nói cho đối phương biết mình sẽ triệu tập đệ tử Hoàn Vũ Tông rải rác ở gần đó đến hỗ trợ, để hắn không hành động thiếu suy nghĩ trước khi tích góp đủ lực lượng.
Đây cũng là dự định của Hỏa Liệu Nguyên, đương nhiên hắn sẽ đáp ứng.
Một lát sau, trên toàn chiến trường Vân Hà, lượng lớn tu sĩ hai tông nhận được tin tức đi về hướng Thái Mãng Sơn, nhưng khoảng cách của những tu sĩ này xa gần không giống nhau, nhanh nhất cũng phải bảy tám ngày mới có thể chạy tới, chậm hơn thì hai mươi ngày cũng có, nhất thời không trông cậy được.
Trong linh địa Hồi Thiên Cốc, mấy người dọn dẹp lại, thu thập chiến lợi phẩm.
Đám người Lý Bá Tiên đều không bị thương, dù là bầy sói cũng chỉ chết trận mấy con mà thôi, đối với chiến lợi phẩm thứ được mà nói, tổn thất như vậy có thể tạm bỏ qua.
Tuy nhiên Cự Giáp có vẻ buồn bã và đau lòng , tuy nói lúc trước đàn sói tình nguyện đi theo hắn, khiến hắn phiền không sao chịu nổi, nhưng mấy ngày này ở chung đã làm cho hắn thay đổi suy nghĩ ban đầu.
Dựa vào sự che chở và bảo vệ của bầy sói nên linh địa mới có thể đặt ở trong Hồi Thiên Cốc. Đối với Linh địa mà nói, một bầy sói này là lớp bảo vệ kiên cố nhất chứ không phải là đại trận phòng hộ do Lục Diệp bố trí.
Sự thật chứng minh, nếu hôm nay không có bầy sói trợ chiến, cho dù Lục Diệp có bố trí nhiều trận pháp hơn nữa cũng vô dụng, bọn họ chỉ có bốn người mà thôi, làm sao có thể vượt cấp giết địch, lại có thể giết được nhiều người như vậy?
Cho nên cho dù chỉ chết mấy con sói, Cự Giáp cũng rất thương tâm.
“Tiểu sư đệ, người của Thánh Vũ Linh Địa đều ở cửa cốc, xem ra là đang chờ viện binh.” Trong Linh địa, Lý Bá Tiên nhìn về vị trí cửa cốc, từ từ mở miệng.
Trận chiến hôm nay, Thánh Vũ Linh Địa bên kia tổn thất to lớn, sau khi ý thức được trong linh địa có Cấm Không Đại Trận bao phủ, khẳng định sẽ không chủ động đến xâm phạm nữa.
Nhưng đối phương lại chịu thiệt lớn như vậy lại không rút đi còn bày ra tư thế canh trừng chặt chẽ , tựa như sợ đám người Lục Diệp chạy mất, rõ ràng là đang triệu tập thêm nhiều nhân thủ.
Một khi bên kia triệu tập người đến giúp đỡ đủ nhiều, đương nhiên lúc đó sẽ xông vào linh địa.
“Có cần ta gọi thêm người tới hỗ trợ không?” Lý Bá Tiên hỏi.
Lục Diệp lắc đầu: “Ngàn vàng dễ bồi thường, nhân tình khó trả, chuyện của chúng ta, chúng ta tự giải quyết, không cần làm phiền người khác.”
Tuy nói dựa vào mối quan hệ rộng của Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền, gọi thêm người tới giúp đỡ chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng lần trước trong khu vực săn bắn, khi Lục Diệp bị cường giả Vạn Ma Lĩnh đuổi giết, Lý Bá Tiên cũng đã mời không ít người tới hỗ trợ, những ân tình này đều phải gánh trên lưng Lý Bá Tiên.
Hôm nay nếu mời nữa, sự gánh vác sẽ càng nhiều hơn.
Nghe hắn nói vậy, Lý Bá Tiên thở dài một tiếng: “Nói cũng đúng.”
Lục Diệp nói: “Nếu như trước ngày hôm nay chúng ta trốn về Cửu Châu thì không có vấn đề gì, nhưng sau ngày hôm nay, muốn trốn về Cửu Châu... tổn thất cũng không phải chỉ là một cây Thiên Cơ trụ và Linh địa.”
Lý Bá Tiên giật mình nhưng rất nhanh đã hiểu được ý của hắn.
Mấy người bọn họ có thể trốn về Cửu Châu thoát khỏi phiền toái bên này nhưng đàn sói không thể rời đi. Trận chiến hôm nay, tu sĩ hai tông bị đàn sói tàn sát hơn mười người, một khi bọn họ đi, lửa giận của tu sĩ hai tông sẽ phát tiết lên đàn sói, đến lúc đó đàn sói có thể sống sót bao nhiêu, chỉ sợ rất nhanh sẽ bị đuổi cùng giết tận.
Cũng bởi vì những lo lắng như vậy, Cự Giáp chưa chắc đã nguyện ý vứt bỏ đàn sói để cùng bọn họ trở về Cửu Châu, nế Cự Giáp u không đi, bọn họ làm sao có thể đi?
“Ngược lại, đối với Thánh Vũ Linh Địa bên kia, ta lại để ý một chuyện khác.” Lục Diệp khẽ nhíu mày.
“Chuyện gì?”