Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 1198 - Chương 1198: Tiếng Người Huyên Náo 2

Chương 1198: Tiếng người huyên náo 2 Chương 1198: Tiếng người huyên náo 2

Pháp tu vừa xuất thủ tuy chỉ đánh ra một đạo thuật pháp nhưng từ linh lực dao động quanh thân đối phương có thể thấy được, đó là một pháp tu cảnh giới tầng thứ chín!

Cảnh giới tầng thứ chín đã là giới hạn mà chiến trường Vân Hà có thể chứa được, đặt ở bất cứ nơi nào trong chiến trường Vân Hà cũng có thể được coi là cường giả.

Nhưng một cường giả như vậy lại chết ở nơi này!

Từ đầu tới đuôi, ngoại trừ có người sử dụng phi kiếm hỗ trợ, Lục Nhất Diệp cũng chỉ đâm ra một đao!

Đương nhiên bọn hắn cũng không cảm thấy pháp tu cảnh giới tầng thứ chín kia chết trên tay Lục Diệp, đối phương chết thê thảm bi thương như thế hoàn toàn là do quá mức sơ ý.

Nhớ lại hoàn cảnh của pháp tu vừa rồi, có người nhíu mày hô nhỏ: “Cấm Không Đại Trận!”

Không có lý nào một pháp tu cảnh giới tầng thứ chín bỗng nhiên té xuống, ngoại trừ Cấm Không Đại Trận ra thì không có cách nào khác giải thích được.

Đã sớm nghe nói Lục Nhất Diệp kia có trình độ cực cao ở trận đạo nhưng lại không nghĩ rằng có thể cao đến trình độ này, ngay cả Cấm Không Đại Trận cũng có thể bố trí ra.

Mà trong tin tức bọn họ nhận được cũng không có đề cập tới sự tồn tại của Cấm Không Đại Trận, khi Đồ Quan Hùng phát tán tin tức ra bên ngoài cũng không biết là vô tình hay cố ý mà quên mất tin tức về phương diện này.

Hơn mười tu sĩ Vạn Ma Lĩnh đang hưng phấn nhào tới giờ phút này trong lòng tràn đầy vui mừng...

May mắn tốc độ của mình không nhanh chứ nếu không một khi đã tiến vào phạm vi bao phủ của Cấm Không Đại Trận thì chỉ sợ sẽ phải đi theo đường của pháp tu kia.

Còn tại sao Lục Nhất Diệp không chờ bọn họ xông vào phạm vi Cấm Không Đại Trận bao phủ rồi lại kích hoạt trận pháp cũng có thể hiểu được, không phải hắn không muốn làm như vậy mà là không dám.

Mượn cơ hội Cấm Không Đại Trận bao phủ giết một tên cảnh giới tầng thứ chín không phiền toái nhưng nếu để mười mấy người xông vào, cho dù có thể giết chết mấy người trong đó thì vẫn vô cùng phiền phức.

Cách này chính là cách ứng phó tốt nhất.

Giết một người sẽ tạo uy hiếp lớn, một tên pháp tu cảnh giới tầng thứ chín chết khiến những người còn lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Lục Diệp nhàn nhạt liếc nhìn hơn mười người kia một cái sau đó hắn vung tay lên, đại trận che lấp một lần nữa phát huy tác dụng. Gợn sóng lướt qua, toàn bộ linh địa biến mất trong tầm mắt mọi người.

Hơn mười người nhìn nhau một hồi rồi lại yên lặng lui trở về.

Tuy một pháp tu cảnh giới tầng thứ chín chết một cách khó hiểu nhưng tin tức Lục Nhất Diệp ẩn thân nơi đây đã được xác nhận, hơn nữa còn có người thấy được bóng dáng hai người Lý Bá Tiên và Phong Nguyệt Thiền, phi kiếm tập kích pháp tu lúc trước chính là do Lý Bá Tiên điều khiển.

Tin tức không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, người tới Hồi Thiên Cốc ngay càng nhiều, nơi này ngày thường không thấy người ở, trong thời gian ngắn tiếng người huyên náo, khắp nơi có thể thấy được bóng dáng tu sĩ.

Các tu sĩ quen biết nhau túm năm tụm ba tụ tập cùng một chỗ, thảo luận làm thế nào mới có thể an toàn đi chém giết Lục Nhất Diệp, đoạt được phần thưởng khổng lồ kia.

Cũng có cường giả kiêu ngạo đứng một mình, thờ ơ lạnh nhạt đứng nhìn tứ phương.

Các tu sĩ của Thánh Vũ Linh Địa dưới sự dẫn dắt của Minh Triết đã trở về, tuy nhiên bọn họ cũng không có tụ tập ở cùng một chỗ mà chia làm mấy đội phân tán khắp nơi.

Nhìn cửa Hồi Thiên Cốc đông đúc, thở dài một hơi.

Hắn đau lòng vì Thánh Vũ Linh Địa trước đó đã tổn thất quá mức nghiêm trọng, thậm chí ngay cả sư huynh Hỏa Liệu Nguyên cũng chết dưới tay Lục Nhất Diệp kia, nhưng hiện giờ người trong Vạn Ma Lĩnh đã tụ lại hơn ba trăm người, hơn nữa tu sĩ dám đi đến nơi đây đều là trên cảnh giới tầng thứ sáu.

Một lực lượng như vậy cho dù chỉ quét ngang qua thì Lục Nhất Diệp bên kia cũng nhất định không cách nào chống cự.

Hắn chắc chắn phải chết!

Như vậy, Hỏa sư huynh cũng có thể nhắm mắt xuôi tay, nhìn về phía Thiên Cốc, trong mắt Minh Triết ẩn chứa một mối thù.

Nhưng sự phát triển của sự việc lại có chút khác biệt so với dự đoán của hắn.

Tu sĩ Vạn Ma Lĩnh tụ tập ở chỗ này càng ngày càng nhiều, trong đó thậm chí còn có không ít cảnh giới tầng thứ chín xuất thân từ Nhất nhị phẩm tông môn nhưng vẫn luôn không có ai tấn công Hồi Thiên Cốc, tất cả mọi người hinh như đều đang quan sát...

Minh Triết dần dần phản ứng lại.

Bên phía Thánh Vũ Linh Địa đã không mong chờ vào việc giết Lục Nhất Diệp dể giành lấy phần thưởng nữa mà bây giờ bọn họ chỉ muốn mượn đao giết người, báo thù cho các sư huynh đệ đã chết, nhưng những tu sĩ này là những tu sĩ vì phần thưởng mà tới cho nên mỗi người bọn họ đều nhìn chằm chằm vào phần thưởng khổng lồ kia.

Sau khi biết được Hồi Thiên Cốc có Cấm Không Đại Trận bao phủ, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

Lục Nhất Diệp ngay cả Cấm Không Đại Trận cũng có thể bố trí ra thì ai có thể biết được trong linh địa kia của hắn còn có trận pháp kỳ quái gì?

Lúc này ai làm chim đầu đàn, người đó sẽ gặp xui xẻo!

Đơn giản một câu nói, lòng người giống nhau, đều trông cậy vào người khác có thể tấn công trước, thăm dò phía bên phía Thiên cốc, chính mình âm thầm nhặt được chỗ tốt!

Minh Triết đầu tiên là cảm thấy phẫn nộ, rõ ràng có được lực lượng như thế mà lại ở bên này lục đục với nhau, quả thực làm cho người ta thất vọng.

Nhưng nghĩ lại, dễ thân cận thì cũng có thể hiểu được tâm tính của những cường giả kia, dù sao bọn họ và Lục Nhất Diệp cũng không có thù hận lớn như vậy.

Hơn nữa trên người Lục Nhất Diệp còn gánh một phần thưởng khổng lồ như vậy, to đến mức bọn họ không thể không cẩn thận hành động, như vậy mới có thể gia tăng xác suất thành công của mình.

Nhưng nếu như tiếp tục như vậy thì làm sao có thể giết chết Lục Nhất Diệp?

Lo lắng của Minh Triết hiển nhiên là dư thừa, chuyện hắn có thể nghĩ đến, những người khác làm sao không thể nghĩ ra? Ngay tại thời điểm hắn lo được lo mất, một thân ảnh bỗng nhiên đứng ra, hắn bay tới giữa không trung khiến sự chú ý của mọi người dồn vào.
Bình Luận (0)
Comment