Chương 1213: Bản lĩnh của mình
Chương 1213: Bản lĩnh của mình
Bởi vì muốn tìm kiếm bóng dáng của Lục Diệp, cho nên tu sĩ tầng tám này cũng không bay cao, chỉ cách mặt đất khoảng bốn mươi trượng.
Đó là một độ cao rất khéo, vừa có thể bảo đảm hắn nhìn thấy tình huống trên mặt đất, cũng có thể bảo đảm có đủ thời gian phản ứng và xê dịch khi gặp phải tập kích.
Chỉ nhìn từ điểm này, người này chính là một người có kinh nghiệm phong phú.
Lúc xẹt qua một chỗ, phía dưới bỗng nhiên truyền đến một tia ba động linh lực yếu ớt, nếu không phải hắn cực kỳ chuyên chú, e rằng đã bỏ qua tia dị thường này.
Hắn lập tức nhìn sang bên kia, thấy một bóng người như chim sợ cành cong, nhanh chóng xuyên qua rừng cây, mặc dù là đêm tối, nhưng thân hình đối phương vẫn khắc sâu vào tầm mắt.
"Lục Nhất Diệp!" Tu sĩ này mừng rỡ, không ngờ mình có thể tìm được Lục Diệp thật, cảm khái mình may mắn, rồi vội vàng đuổi theo về phía trước, thoáng chốc đã bay đến phía trước Lục Diệp, sau đó hắn từ trên trời giáng xuống, thân ở giữa không trung, trong tay nắm chặt một thanh khảm đao, thúc giục linh lực, chém thẳng về phía Lục Diệp như phi ưng vồ mồi.
Bỗng nhiên một tiếng động vang lên, Lục Diệp đang chạy trốn thì bị một cỗ lực lượng ép cho thân thể chùng xuống, linh lực trên Linh khí va chạm, nổ ầm ầm.
Sóng khí quét qua, hai người bỗng nhiên tách ra.
Lục Diệp đứng trên mặt đất, thân hình trượt về phía sau vài chục trượng, mặt đất bị cày ra hai vết cắt thật sâu, còn đối phương thì lật người, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Lần giao phong này thoạt nhìn có vẻ như Lục Diệp rơi vào hạ phong, nhưng thực lực mà hắn bộc phát ra trong nháy mắt lại khiến lông mày đối phương nhướng lên.
Linh lực dao động của Lục Diệp đúng là tầng năm, nhưng thực lực hắn thể hiện ra tuyệt đối không chỉ đơn giản là tầng năm. Chẳng qua người này cũng không quá để ý, hắn nổi danh bên ngoài, vốn có thể vượt cấp giết địch, biểu hiện như thế chẳng có gì lạ.
Nhưng cuối cùng bị mình chặn ở chỗ này!
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy thì trên mặt đất phía sau lưng hắn, một bóng người quỷ mị nổi lên...
Đôi khi Lục Diệp nghĩ lại, thật ra lúc trước Y Y chọn sai phe phái, nếu nàng lựa chọn làm quỷ tu, tất nhiên có thể phát huy ra tiềm lực vượt qua tất cả quỷ tu.
Tiếc là lúc trước khi hắn gia nhập Bích Huyết tông, trên dưới Bích Huyết tông chỉ có hai người, một người là Thủy Uyên, một người là chưởng giáo.
Y Y từng theo Thủy Uyên tu hành y tu, nhưng phát hiện mình không có thiên phú gì ở phương diện này, chỉ có thể đi theo chưởng giáo tu hành thuật pháp.
Trên con đường thuật pháp, nàng đã thể hiện ra thiên tư cực kỳ cường đại, dù thuật pháp cao thâm cỡ nào nàng đều có thể nắm giữ rất nhanh, hơn nữa bởi vì nàng là linh thể, lúc thi triển thuật pháp sẽ không có quá nhiều trói buộc, nàng đều có thể thi triển ra các loại thuộc hành thuật pháp.
Ngoại trừ thuật pháp Lôi hệ...
Có lẽ bởi vì nguyên nhân linh thể nên Y Y rất e ngại thuật pháp Lôi hệ, huống chi là tự mình tu hành.
Bất kể như thế nào, nếu Y Y đã đi lên con đường pháp tu, hơn nữa thiên tư xuất sắc, hiện giờ đã không tiện chuyển hệ phái tu luyện nữa, chỉ có thể chờ sau này thực lực mạnh hơn một chút, cân nhắc kiêm tu phe phái quỷ tu này.
Mặc dù nàng chưa từng tiếp xúc qua, nhưng thân là linh thể, trời sinh đã có một chút ưu thế quỷ tu khó có thể với tới.
Lúc này nàng lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau kẻ địch, mà đối phương không hề phát hiện ra.
Cho đến khi Y Y tế ra Cửu Trận Đồ, linh lực dao động thoải mái, tên binh tu tầng tám kia mới kinh ngạc hoảng sợ, nhưng hắn chưa kịp điều tra xem phía sau có nguy hiểm gì, tầm mắt bỗng nhiên hoa lên, cả người đột ngột xuất hiện trong một bãi đá vụn.
"Tìm một chỗ trốn đi."
Lục Diệp phân phó rồi vọt vào bên trong Cửu Trận Đồ.
Thời gian trôi qua, sau một chén trà, Y Y lắc Cửu Trận Đồ một cái, bóng dáng Lục Diệp hiển hiện, trên người hắn có thêm mấy vết thương, không nghiêm trọng lắm, chỉ là vết thương ngoài da.
Bên chân là thi thể của binh tu tầng tám, so ra thì trên người kẻ này rất nhiều vết thương, quần áo hầu như bị máu tươi nhuộm đỏ, mặc dù đã chết, hai mắt vẫn trừng lớn, đúng là dáng vẻ chết không nhắm mắt.
Hắn thật sự có chút chết không nhắm mắt.
Lúc đầu giao đấu với Lục Diệp, hai người đánh ngang tay nhưng mà nếu ở trong không gian của Cửu Trận Đồ, đương nhiên Y Y cũng có thể can thiệp. Có nàng âm thầm phối hợp, làm sao tên binh tu tầng tám này có thể là đối thủ? Cuối cùng bị từng đao của Lục Diệp chém chết.
"Đi!" Lục Diệp nói xong tùy ý lao về một hướng.
Trời sắp sáng, hơn nữa săn giết cả đêm, hắn cũng tiêu hao không ít, cần nghỉ ngơi một chút.
Sau gần nửa canh giờ, Lục Diệp ngồi bên trong một chỗ Ẩn Nặc trận, bên cạnh là con suối nhỏ, hắn nuốt linh đan để khôi phục.
Lúc trở về từ Hồ Tiên cốc, Lục Diệp đã cảm thấy mình có vốn liếng để đánh một trận với tu sĩ tầng tám, chẳng qua hắn vẫn luôn không có cơ hội nghiệm chứng việc này, mãi cho đến vừa rồi mới tìm được một tên tầng tám lạc đàn.
Sau khi giao thủ một hồi, đã nghiệm chứng được suy đoán trong lòng.
Dưới trạng thái bình thường, hắn thật sự có vốn liếng để đánh một trận với tu sĩ tầng tám, cho dù không có Y Y âm thầm trợ giúp, Lục Diệp cũng có thể chém giết đối phương.
Điều này có nghĩa là bây giờ hắn đã có bản lĩnh vượt ba cấp giết địch!
Trước đó nhiều lắm chỉ có thể vượt hai cấp, có thể thay đổi như thế là nhờ cơ duyên lấy được từ Hồ Tiên cốc, lần tẩy lễ mà Thiên Cơ ban thưởng đã giúp nội tình của hắn và đám người Lý Bá Tiên tăng nhiều.
Hơn nữa đây vẫn chỉ là trạng thái bình thường.
Nếu có thể kích phát bí thuật hóa thú, thực lực của hắn sẽ còn tăng lên rất nhiều, có lẽ có thể chính diện chống lại tầng chín?