Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 171 - Chương 171: Dám Phun Ra, Ta Sẽ Nhét Chén Vào Miệng Ngươi!!!

Chương 171: Dám Phun Ra, Ta Sẽ Nhét Chén Vào Miệng Ngươi!!! Chương 171: Dám Phun Ra, Ta Sẽ Nhét Chén Vào Miệng Ngươi!!!

"Oa..." YY đứng ở một bên lập tức cất tiếng khóc lớn.

Cánh mũi Nguyễn Linh Ngọc cũng đầy chua xót, hốc mắt nàng đỏ lên, không nhịn được đưa tay ôm YY, để YY phát tiết cảm xúc trong ngực mình.

"Hù dọa... những hài tử ấy làm gì?" Lục Diệp suy yếu mở miệng: "Đừng nghe nàng...nói xạo."

Hắn run rẩy đưa tay, sờ soạng trong túi trữ vật, lấy ra một bình đan dược.

Hoa Từ nói: "Nói ngươi không cứu nổi là không cứu nổi, tranh thủ thời gian kéo ra ngoài chôn."

Lục Diệp lại lấy ra một bình đan dược.

Hoa Từ hừ nhẹ một tiếng, sau đó không dấu vết thu hồi hai bình đan dược, thản nhiên nói: "Coi như có thể cứu giúp một chút xem sao." Nàng quay đầu dặn dò Nguyễn Linh Ngọc: "Linh Ngọc đi nấu một nồi nước nóng." Nàng lại nhìn YY: "Ngươi ở lại giúp đỡ."

Nguyễn Linh Ngọc lập tức đáp một tiếng, nhanh chân vọt ra bên ngoài, lưu lại YY luống cuống tay chân đứng ở nơi đó. Nàng nhìn về phía Lục Diệp, lại phát hiện không biết từ khi nào Lục Diệp đã ngất đi rồi.

"Không chết được!" Hoa Từ không ngừng lấy ra một số thứ từ túi trữ vật của mình, làm công tác chuẩn bị: "Giúp ta cởi y phục hắn ra!"

"Cởi... Cởi y phục ra?" YY ngẩn ra.

"Cả người hắn đều là vết thương, không cởi y phục ra làm sao cứu được? Nếu ngươi muốn hắn chết, thì không cần phải cởi."

"Ta cởi!" YY lập tức đáp ứng, tư thế kia cứ như muốn nàng tự cởi y phục của mình vậy, chỉ thấy YY cắn răng, cất bước bi tráng đi đến bên giường.

Nước nóng đã nhanh chóng được chuẩn bị xong, Hoa Từ đã bắt đầu cứu trị Lục Diệp, toàn bộ căn phòng đều là ánh sáng màu xanh biếc bắt đầu khởi động, hào quang kia mang tới cho người ta cảm giác ấm áp, dựng dục sinh cơ.

Nguyễn Linh Ngọc đỏ mặt chạy ra ngoài, canh giữ ở cửa, tùy thời nghe phân phó, YY theo sự chỉ đạo của Hoa Từ lấy nước nóng lau sạch chất bẩn nằm gần vết thương trên người Lục Diệp.

Hai người bận rộn một phen, mãi đến giữa trưa mới dừng lại.

So sánh với vết thương trước đó, thoạt nhìn lần này Lục Diệp bị thương tuy càng thêm nghiêm trọng dọa người, nhưng trên thực tế lại tốt hơn rất nhiều, dù sao hắn cũng chỉ bị thương do lợi khí đâm chém, mà lần trước lại bị thuật pháp đả thương, hai loại tình huống không giống nhau.

Chỉ là vết thương quá nhiều, cho nên xử lý tương đối phiền phức.

Hoa Từ lau mồ hôi trên trán, quay đầu nhìn YY: "Có muốn cứu chữa con hổ lớn bên ngoài kia không?"

YY gật đầu như gà con mổ thóc: "Muốn."

Nửa ngày nay, nàng ta đã tận mắt chứng kiến y thuật của Hoa Từ, dưới sự cứu trị của đối phương, rõ ràng là hô hấp của Lục Diệp đã trở nên vững vàng hơn rất nhiều, tuy sắc mặt vẫn tái nhợt như trước, nhưng đã tốt hơn nhiều rồi.

Bởi vậy, nàng lập tức đoán ra vị tỷ tỷ xinh đẹp trước mắt này là một y tu.

Hổ Phách cũng có vết thương, nhưng thương thế không nghiêm trọng như Lục Diệp, thân là bạn sinh của Hổ Phách, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng trạng thái của nó.

"Vậy tiền khám bệnh sẽ ghi trên đầu hắn." Hoa Từ nói một tiếng rồi đẩy cửa rời đi, một lát sau, từ bên ngoài truyền đến tiếng Hổ Phách gầm rú.

Khoảng chừng một ngày sau, Lục Diệp mới tỉnh lại.

Thân thể thoát lực, toàn thân đau đớn, nhất là ở phổi phải, nhưng hắn biết đây là chuyện tốt, nếu như phổi phải vẫn chết lặng, khi ấy mới phiền hà.

"Lục Diệp, ngươi tỉnh rồi!" Giọng nói của Y Y truyền đến, ngay sau đó là gương mặt nàng tiến đến gần, vui mừng nhìn Lục Diệp.

Lục Diệp mỉm cười với nàng, muốn đứng dậy, nhưng lại không có một chút khí lực nào, Y Y chủ động đi tới nâng hắn dậy, để hắn tựa vào đầu giường.

Hắn liếc mắt một cái đã thấy Hoa Từ ngồi một bên, trên tay bưng một chén thuốc màu xanh biếc.

Vẻ mặt Lục Diệp lập tức trở nên khổ sở.

"Đã tỉnh rồi thì uống thuốc đi." Hoa Từ nghiêng người về phía trước, đưa chén thuốc trong tay tới.

Lục Diệp muốn giơ tay, nhưng không nhấc lên được, chỉ có thể trông mong nhìn nàng.

Hoa Từ rất bất đắc dĩ, đành phải tiến lên, đút nước thuốc cho Lục Diệp, vừa đút vừa nói: "Phí đút thuốc một viên linh đan."

"Khụ khụ khụ khụ..." Thiếu chút nữa Lục Diệp đã bị sặc chết, đúng là nữ tử tâm đen quý tiền hơn người.

"Dám phun ra, ta sẽ nhét chén vào miệng ngươi!" Hoa Từ cười tủm tỉm, giọng nói vẫn ôn nhu như nước.

Y Y không thể tưởng tượng nổi, lập tức quay đầu nhìn Hoa Từ, giống như vừa được quen biết nàng thêm một lần nữa.

Hoa Từ cho Lục Diệp uống thuốc xong, lại kiểm tra trạng thái của hắn, rồi mới gật đầu nói: "Khí huyết dồi dào là tốt, khôi phục cũng nhanh hơn người khác."

Trước kia Hoa Từ cũng từng nói vậy rồi, khí huyết của Lục Diệp mạnh hơn tu sĩ cùng cấp, khiến cho lúc ban đầu, nàng còn hoài nghi có phải Lục Diệp muốn đi theo con đường thể tu hay không.

"Vậy hôm nay bắt đầu trị liệu đi." Hoa Từ vỗ vỗ tay.

YY lập tức đi ra bên ngoài.

Lục Diệp hơi khó hiểu vì hành động này nhưng đợi đến khi Hoa Từ xốc đệm lên, hắn mới phát hiện mình không mặc y phục, cũng may toàn thân đều bị băng bó kín mít, y như một cái bánh chưng.

Hào quang màu xanh biếc bắt đầu chớp động, Lục Diệp bò trên giường, cảm thụ đau đớn và tê dại trên miệng vết thương.

"Không phải ngươi nói ngươi tên là Nhất Diệp saop?" Bỗng nhiên Hoa Từ mở miệng, "Sao tiểu cô nương tên YY kia lại gọi ngươi là Lục Diệp?"

Lần trước Lục Diệp đã ở chỗ này được nửa tháng, đương nhiên đã báo tên cho Hoa Từ rồi.

"Ta họ Lục, tên Nhất Diệp." Lục Diệp nghiêm túc giải thích.

"Vậy sao?" Hoa Từ cũng thuận miệng đáp lại.

"A..." Bỗng nhiên Lục Diệp cảm thấy từ sau lưng truyền đến cơn đau đớn như xuyên tim.

"Ai nha, trượt tay, ta xin lỗi..." Hoa Từ khẽ cười.

"Ngươi bớt làm như vậy đi!" Lục Diệp giận đến phổi đau.

"Đây không phải thái độ nên có của một bệnh nhân với thầy thuốc của mình." Giọng nói của Hoa Từ bắt đầu trở nên mềm mại.

Sắc mặt Lục Diệp biến thành màu đen, hắn có cảm giác chuyện lớn không ổn rồi.

Hoàn cảnh quen thuộc, tình cảnh quen thuộc, nhưng so với lần trước, lần này Lục Diệp chỉ nằm trên giường ba ngày là có thể xuống dưới đi lại.

Thương thế do lợi khí tạo thành tuyệt đối sẽ khôi phục nhanh hơn một chút, hơn nữa được vị y tu Hoa Từ này điều trị mỗi ngày, hắn cảm giác không bao lâu nữa mình có thể khỏi hẳn rồi.

Mấy ngày nay, hắn cũng không nhàn rỗi, ngoài phối hợp với Hoa Từ trị liệu, hắn có dùng thêm vài viên Liệu Thương đan, tăng nhanh tốc độ khôi phục thương thế của bản thân, đồng thời luyện hóa một ít Tiểu Hoàn đan, để cho linh lực bản thân một lần nữa tràn đầy.
Bình Luận (0)
Comment