Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 172 - Chương 172: Hổ Phách, Chúng Ta Thật Vô Dụng…

Chương 172: Hổ Phách, Chúng Ta Thật Vô Dụng… Chương 172: Hổ Phách, Chúng Ta Thật Vô Dụng…

Lại thêm mấy ngày, thương thế càng lúc càng tốt.

Lục Diệp đang luyện đao dưới ánh trăng, còn Hổ Phách nằm dài ngủ gật tại một gốc đại thụ cách đó không xa, thỉnh thoảng nó còn mở cái miệng đỏ tươi như chậu máu ngáp một cái, YY dựa lưng vào phần bụng mềm mại của Hổ Phách, hai tay ôm đầu gối ngồi yên lặng, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Hồi lâu sau nàng mới thở dài, thấp giọng nói với Hổ Phách: "Hổ Phách, chúng ta thật vô dụng."

Sở dĩ nàng có cảm giác như vậy, là vì bỗng nhiên nàng phát hiện ra, từ khi bọn họ đi theo Lục Diệp ra khỏi Thanh Vân sơn, tác dụng của bọn họ quá ít. Nói đơn giản hơn, trong quãng thời gian này bọn họ hoàn toàn không đủ thực lực để xen vào những trận chiến liều mạng của Lục Diệp.

Mặc kệ là lúc trước đối mặt với Đổng Thúc Dạ đuổi giết, hay là cuộc đấu sinh tử với Chu sư huynh, đều là như thế.

Suy cho cùng, thực lực của bọn họ vẫn quá kém.

Tác dụng lớn nhất của Hổ Phách chính là chở Lục Diệp lên đường, mà tác dụng lớn nhất của nàng chính là cảnh giác bốn phía khi Lục Diệp nghỉ ngơi.

Điều này khiến YY có một chút cảm giác vô lực. Nếu như lúc trước nàng và Hổ Phách có thể giúp đỡ được Lục Diệp thì hắn sẽ không bị thương nặng đến vậy.

"Chúng ta phải trở nên mạnh mẽ hơn." YY lại nói với Hổ Phách một tiếng: "Có biết hay không?"

Hổ Phách mở miệng a ô một tiếng.

"Cứ quyết định như vậy đi!" YY nặng nề gật đầu.

Đợi đến khi mặt trăng lên giữa trời, chờ Lục Diệp thu đao, YY nhanh nhẹn chạy tới, ngẩng đầu nhìn hắn: "Lục Diệp, Lục Diệp."

"Hả?"

"Có thể cho chúng ta thêm một ít linh đan hay không?" YY có chút nhăn nhó hỏi.

"Ngươi muốn linh đan làm gì?" Lục Diệp khó hiểu.

"Đút cho Hổ Phách ăn, như vậy khi ngươi có việc, sẽ không cần bận tâm tới, để ta đút cho nó là được."

"Có thể." Đương nhiên Lục Diệp sẽ không từ chối yêu cầu nho nhỏ này, hắn lập tức chia ra một túi trữ vật, đặt mấy bình linh đan vào.

YY cầm túi trữ vật vui vẻ chạy về, còn cố ý tìm một sợi dây thừng rắn chắc buộc vào cổ Hổ Phách, như vậy có thể lấy ra dùng bất cứ lúc nào.

Nàng lấy một hạt Uẩn Linh đan từ túi trữ vật ra ngoài, nhét vào miệng hổ: "Ăn, ăn nhiều vào, phải trở nên mạnh mẽ!"

......

Linh lực không ngừng kích động trùng kích, vách ngăn linh khiếu từ từ buông lỏng, dần dần bị phá vỡ, linh lực cuồn cuộn chảy vào trong linh khiếu mới.

Khiếu thứ 46 mở!

Lúc trước hắn từ Anh Sơn bên này xuất phát đi tìm Hổ Phách, đã mở đến 37 khiếu, hắn tận dụng buổi ban đêm trong quá trình tìm kiếm Hổ Phách để tu hành, lại có Thao Thiết Xan cộng thêm Tụ Linh linh văn gia trì khiến cho tốc độ khai khiếu trở nên cực kỳ nhanh chóng. Cho nên lúc tìm được Hổ Phách, hắn đã mở ra 41 khiếu.

Sau mười hai ngày trở về Anh Sơn, ngoại trừ mấy ngày đầu Lục Diệp không tu hành, thời gian còn lại hắn không hề lãng phí, bởi vì dưỡng thương không ảnh hưởng đến chuyện khai khiếu, thậm chí khi dưỡng thương hắn còn có nhiều thời gian tu hành hơn.

Đợi đến hôm nay, hắn đã mở tới khiếu thứ 46.

Theo tình huống bình thường, yêu cầu thấp nhất để lên được cảnh giới Linh Khê tứ tầng là mở ra 45 khiếu, đương nhiên đây là điều kiện tiên quyết là chỉ tu một loại công pháp.

Nhưng vì Lục Diệp tu hành Hoàng cấp công pháp Kim Thiền Tiêu Dao quyết trước, lại tu hành công pháp phụ trợ là Thao Thiết Xan, hai bộ công pháp này có hai linh khiếu không trùng khớp với Hồng Liên Trùng Tiêu quyết mà hắn đang tu hành hiện giờ, cho nên nếu hắn muốn thăng lên cảnh giới Linh Khê tứ tầng, cần phải mở thêm hai linh khiếu nữa.

Nói cách khác, chỉ cần mở thêm một khiếu, là Lục Diệp có thể thăng cấp Linh Khê tứ tầng, đồng thời có thể chuyển lộ tuyến hành công linh lực trong cơ thể thành lộ tuyến hành công của Hồng Liên Trùng Tiêu quyết.

Lại nói, hai linh khiếu không trùng khớp kia cũng không hề vô dụng, Lục Diệp đã nghiên cứu qua linh khiếu tiếp theo của Hồng Liên Trùng Tiêu quyết, cho nên mới biết hai linh khiếu kia có nằm trong lộ tuyến hành công của cảnh giới ngũ tầng.

Vậy là khi hắn thăng cấp ngũ tầng, sẽ bớt đi hai linh khiếu.

Cảnh giới Linh Khê cửu tầng, tứ tầng và thất tầng là một đường ranh giới, bởi vì ba tầng đầu chỉ cần khai chín khiếu là có thể thăng cấp, nhưng đến tầng thứ tư, lại cần ít nhất mười tám khiếu.

Chênh lệch linh khiếu gần gấp đôi, cho nên khi linh lực xuyên qua những linh khiếu này hình thành tiểu chu thiên tuần hoàn, sẽ làm thực lực của tu sĩ tăng lên rất lớn.

Dưới tình huống bình thường, một tu sĩ tứ tầng muốn giết một tu sĩ tam tầng không cần tốn quá nhiều công sức, cũng chỉ người có khả năng thúc giục linh văn chiến đấu như Lục Diệp thì mới có thể bù đắp chênh lệch thực lực do cảnh giới mang đến này.

Chỉ thiếu một linh khiếu, cho nên với tốc độ tu hành trước mắt của Lục Diệp, không cần đến hai ngày đã xong.

Thế nhưng thời gian tu hành hôm nay có chút dài, mặc dù hắn nuốt vào linh đan không có quá nhiều tai họa ngầm, nhưng suy cho cùng tu hành vẫn là một chuyện khô khan, thời gian đả tọa lâu dài, khí huyết cũng sẽ ứ trệ.

Hắn mở mắt ra, kiểm tra linh đan của mình, bỗng nhiên khẽ thở dài một tiếng.

Thực lực trưởng thành quá nhanh dẫn đến cái giá phải trả chính là linh đan tiêu hao thật lớn. Hiện giờ mỗi lần hắn mở một khiếu đều mất khoảng mười bốn, mười lăm hạt linh đan, lại tính đến tiền chữa thương cho Hoa Từ và phần cung cấp cho Hổ Phách với YY, linh đan vốn dư thừa đã không còn nhiều lắm.

Chờ sau khi hắn thăng lên cảnh giới tứ tầng, lại phải tới Thiên Cơ Thương Minh rồi, và hiện giờ trong tay hắn chỉ còn sáu khối Nguyên Từ Quáng có thể bán đi...

"Lục Diệp Lục Diệp." YY đang canh giữ một bên, lập tức tiến lại gần.

"Sao vậy?" Lục Diệp ngẩng đầu nhìn nàng.

YY nói: "Chúng ta sẽ ở lại đây chứ?"

Mấy ngày nay nàng và Nguyễn Linh Ngọc đã dần dần trở nên quen thuộc, quan hệ giữa hai thiếu nữ cũng càng ngày càng thân thiết.

Từ trong miệng Nguyễn Linh Ngọc, nàng biết được đủ loại tình huống khi lần trước Lục Diệp tới nơi này, nàng cũng biết Lục Diệp cố ý muốn trở về tìm mình và Hổ Phách. Điều này làm nàng rất cảm động. Cùng nhau vượt qua hoạn nạn, đồng sinh cộng tử, không thể nghi ngờ, quan hệ lẫn nhau lại càng thân cận hơn một chút.

"Ngươi muốn ở lại chỗ này?”
Bình Luận (0)
Comment