Chương 248: Gia Hoả Này, Tốc Độ Giết Người Thật Nhanh!!!
Chương 248: Gia Hoả Này, Tốc Độ Giết Người Thật Nhanh!!!
Đây là một pháp tu, mấy đạo thuật pháp đánh tới Lam Vũ Điệp và Hổ Phách, đều do nàng thi triển.
Nàng cũng là mục tiêu của Lục Diệp!
Lục Diệp đang ở giữa không trung, trực tiếp nâng tay rút đao, một đao chém ra, một đạo thuật pháp trùng kích thẳng mặt hắn đã bị chém tan, linh lực bạo tán.
Lại một đạo thuật pháp đánh úp lại. Tuy tốc độ thi pháp của nàng không nhanh bằng Đổng Thúc Dạ nhưng chắc chắn là không chậm.
Ít nhất là Lục Diệp không thể né tránh được.
Trên mặt nàng kia hiện ra một mảnh ửng hồng, bắn trúng rồi, đối phương chỉ có tu vi ngũ tầng cảnh, lần này không chết cũng bị trọng thương!
Còn nàng thì phát tài rồi! Tựa như nàng vừa thấy được cả đám linh thạch chồng chất thành núi, đó là số lượng mà nàng dùng cả đời cũng không hết...
Tình hình lúc này là, rất nhiều tông môn Vạn Ma lĩnh đều tuyên bố giải thưởng nhằm vào Lục Diệp. Và không cần biết là ai, chỉ cần giết được Lục Nhất Diệp, đều có thể đi bất cứ tông môn nào lĩnh thưởng, và nếu như tổng cộng tất cả những phần thưởng kia lại, sẽ ra một khoản tài phú mà ngay cả Chân Hồ cảnh cũng phải rung động.
Cho nên mắt thấy thuật pháp của mình đắc thủ, tâm trạng nữ tử mặc áo đỏ kia bắt đầu trở nên mơ màng.
Nhưng ngay sau đó, Lục Diệp đã vọt tới gần nàng, linh lực màu lửa đỏ bám vào trường đao, dứt khoát đánh xuống.
Ánh đao lóe lên, nữ tử này theo bản năng thúc giục một tấm lá chắn linh lực che ở trước người.
Rầm một tiếng giòn vang, lá chắn linh lực vô cùng chắc chắn đã bị phá tan, Phong Duệ trường đao lướt nghiêng qua người nàng, không chút trở ngại chém qua phần gáy thon dài nuột nà ấy.
"Hả?" Trong đầu nữ tử hiện lên một ý niệm cuối cùng, không biết Lục Nhất Diệp kia đã vọt tới trước mặt nàng như thế nào?
Tầm nhìn lập tức trở nên điên đảo, con mắt to to chớp hai cái, ý thức rơi vào trong bóng đêm, hình ảnh cuối cùng xuất hiện trong tầm mắt của nàng chính là Lục Nhất Diệp kia vừa đâm một đao sau lưng vị sư đệ gần đó!
Chiến đấu bắt đầu thực đột nhiên, chấm dứt càng nhanh chóng.
Sau khi Lục Diệp chém chết pháp tu lục tầng cảnh kia, hắn còn kịp giết thêm một binh tu ngũ tầng cảnh khác, sau đó... Hết rồi.
Mặc dù pháp tu kia cùng là lục tầng cảnh giống Đổng Thúc Dạ, nhưng thực lực cuar nữ tử mặc áo đỏ này laij kém hơn Đổng Thúc Dạ rất nhiều,
Dù sao Đổng Thúc Dạ cũng từ thất tầng cảnh ngã xuống, tuy rằng tu vi không cao nhưng thủ đoạn vẫn còn.
Hơn nữa dưới tâm trạng kích động, nữ tử kia đã để Lục Diệp tới gần người, đương nhiên sẽ không có kết cục tốt?
Ngay cả Đổng Thúc Dạ, sau khi bị Lục Diệp tới gần người cũng bắt đầu hoài nghi nhân sinh, huống chi là nàng...
Lục Diệp bỏ lại thịt nát chân tay cụt đầy đầy, liếc mắt đối diện với Lam Vũ Điệp một cái, cả hai đều hơi kinh hãi.
‘Gia hoả này, tốc độ giết người thật nhanh!’ Hai người cùng nghĩ thầm.
Phải biết rằng một đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh này có năm người, hai lục tầng, ba ngũ tầng. Và kế hoạch ban đầu của Lam Vũ Điệp chính là để Lục Diệp thoáng kiềm chế nữ pháp tu kia một chút, chờ nàng giải quyết những người khác lại qua xử lý pháp tu kia, ai biết đâu Lục Diệp bên này chỉ đánh ra ba hai đao đã mần thịt người ta rồi, thậm chí còn giúp nàng giết một người khác.
"Là ta đã coi thường ngươi." Vẻ mặt Lam Vũ nhìn Điệp Lục Diệp tuyệt đối là vô cùng vừa lòng. Nàng thầm than một tiếng, đúng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
Khi một con quái vật lớn gần như đã đi đến bước đường cùng thu nhận được một môn đồ cuối cùng, lại khiến đối phương trở nên kinh người như thế.
Nếu người của Vạn Ma lĩnh thấy được biểu hiện vừa rồi của hắn, chỉ sợ sẽ càng thêm kiên định với quyết tâm phải diệt trừ hắn bằng mọi giá.
Trước mắt một phương Vạn Ma lĩnh muốn giết Lục Diệp, gần như chỉ liên quan tới chuyện Bích Huyết tông có thể tiếp tục tồn tại hay không thôi. Bởi vì chỉ cần giết Lục Diệp, thì hai tháng sau Bích Huyết tông nhất định sẽ bị xoá tên.
Nhưng nếu bọn họ biết đệ tử Bích Huyết tông này có thể nhẹ nhàng vượt cấp giết địch như vậy, chắc chắn trong lòng sẽ bất an ghê lắm.
Bởi vì một khi nhân vật bậc này trưởng thành lên, thì hắn sẽ là ác mộng đối với tất cả những thế lực của Vạn Ma lĩnh.
Về phần thương hương tiếc ngọc nàng đã đề cập tới từ trước, lại... Không tồn tại, nữ tu xinh đẹp kia đã chết mà không nhắm mắt kìa.
"Đi thôi!" Lam Vũ Điệp nói một tiếng, Hổ Phách vui vẻ chạy tới, vừa rồi nó đã muốn lao lên hỗ trợ, ai ngờ chiến đấu chấm dứt quá nhanh, khiến cho nó không còn khoảng trống mà phát huy
Hai người lại ra đi!
Lam Vũ Điệp mang theo tâm trạng nặng nề, vừa rồi tuy rằng trận chiến của hai người chấm dứt thật nhanh nhưng nó cũng đủ để nói lên một vấn đề… Chỉ sợ những người ở vòng trong đã sắp chạy tới rồi và con đường phía trước chắc chắn sẽ có địch nhân càng mạnh mẽ hơn.
Và một khi những người ở vòng trong đến, thì đám người ở vòng trung tâm cũng cách đó không quá xa.
Đến lúc ấy, nàng không còn cách nào chống đỡ cục diện nữa rồi.
"Vừa rồi là tông môn nhà ai?" Lục Diệp hỏi.
"Có quỷ mới biết!" Lam Vũ Điệp trả lời: "Ngươi hỏi làm cái gì?"
"Để nhớ kỹ bọn họ."
Lam Vũ Điệp cười: "Có chí khí!" Sau đó nàng dừng lại một chút rồi nói: "Nếu sau nhiệm vụ lần này mà chúng ta đều không chết, ta sẽ đi tìm hiểu cho ngươi một chút."
"Vậy đa tạ."
"Không có gì!"
Hai người bọn họ tiếp tục ra đi, ngẫu nhiên cũng có chiến đấu kịch liệt, nhưng hiện giờ cả hai chỉ cần ứng phó với tu sĩ thực lực không quá cao, cho nên Lục Diệp và Lam Vũ Điệp liên thủ, vẫn có thể khiêng qua được.
Trong lúc Lam Vũ Điệp tiến về phía trước, thi thoảng nàng cũng sẽ đưa tin ra bên ngoài, hoặc là điều tra tin tức, cũng như liên lạc cùng người nào.
Hai ngày sau, nàng khẽ thở dài một cái, trong đôi mắt hiện lên một tia thương cảm, lại truyền tin tức ra ngoài rồi nói cùng Lục Diệp: "Đám người Tề Tín tiêu hao quá lớn, không đuổi kịp chúng ta."
"Vậy chúng ta phải đợi bọn họ?"
"Không thể chờ được." Lam Vũ Điệp lắc đầu: "Sẽ có những người khác ở phía trước tiếp ứng."
Lục Diệp gật gật đầu.
Nửa ngày kế tiếp, nàng có chút im lặng, giống như tâm trạng không quá tốt cũng không biết đã gặp phải chuyện gì rồi.