Chương 250: Có Phải Đám Người Tề Tín Đã Chết Không???
Chương 250: Có Phải Đám Người Tề Tín Đã Chết Không???
Cùng thời điểm Lam Vũ Điệp hét lên một tiếng kinh hoàng, thanh đoản đao trong tay nàng đã bay ra, đánh thẳng về phía kiếm quang kia. Nhưng tốc độ của kiếm quang ấy nhanh đến lạ kỳ, khiến một đao này chém vào khoảng không.
Trong thời gian ngắn, kiếm quang sắc bén đã bay tới trước mặt Lục Diệp.
Một cảm giác nguy cơ chưa từng có trước đây lập tức nảy sinh trong lòng Lục Diệp. Giờ khắc này cả người hắn trở nên lạnh lẽo, thậm chí còn cảm thấy khí tức tử vong đang ập tới, bao phủ toàn thân mình.
Ngay tại thời khắc sinh tử tồn vong, một đạo Ngự Thủ linh văn còn lớn hơn và ngưng thực hơn bình thường chợt xuất hiện trước mặt hắn, gần như cùng thời điểm, kiếm quang kia đánh tới.
Răng rắc...
Ngự Thủ linh văn vô cùng chắc chắn ấy, chỉ thoáng cản trở được kiếm quang một chút đã ầm ầm nứt toác. Sau đó, dù Lục Diệp liều mạng thúc giục linh lực cũng không cách nào ổn định lại.
May mắn, trong khoảng thời gian kiếm quang bị ngăn cản ấy, hắn đã kịp nhào người qua một bên né tránh.
Kiếm quang nhanh chóng lướt qua bên người, Lục Diệp cảm thấy phần gáy hơi có chút đau đớn.
Nhưng hắn không hề tạm dừng, càng không chút do dự, đã nắm chặt thanh đao trong tay đánh về phía trước, ngay lúc đó, ở phía sau đầu lại có kình phong đánh úp lại.
Hắn vội vàng thúc giục Ngự Thủ linh văn lần thứ hai, che ở phía sau.
Răng rắc...
Linh văn lại vỡ nát, hắn cũng biến mất ngay tại chỗ. Ai biết đâu, ngay khi hắn vừa thoát nạn đã có cảm giác trên đỉnh đầu vừa xuất hiện một kình khí tập kích.
Khi Lục Diệp ngẩng đầu nhìn lên, hắn lại hoảng hồn phát hiện, kình khí đó chính là luồng kiếm quang kia.
Ông...
Kiếm quang bay vù vù, lại thay đổi phương hướng, lần thứ ba đánh về phía hắn.
Lực chú ý của Lục Diệp bị buộc phải tập trung cao độ.
Cũng đúng thôi, lực sát thương của thứ này là mạnh nhất trong số những loại công kích hắn từng được gặp, và không có một trong. Bởi thế, chỉ cần hắn không cẩn thận bị thứ này bắn trúng thôi… Kết cục là chết ngắc, không thể nghi ngờ!
Ngay tại thời điểm Lục Diệp đang nhìn chằm chằm vào luồng kiếm quang kia, chuẩn bị kịp thời thúc giục Ngự Thủ linh văn, bỗng nhiên từ bên cạnh truyền đến một tiếng hét thảm.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết kia, kiếm quang chợt tiêu tán, khôi phục hình dáng trường kiếm ban đầu rồi rơi xuống trên mặt đất.
Lục Diệp ngẩng đầu theo phương hướng âm thanh, chỉ thấy Lam Vũ Điệp bên kia đang cầm đoản đao trong tay, đâm thẳng qua lồng ngực vị binh tu thất tầng cảnh nọ. Đối phương vẫn chưa chết ngay, chỉ lộ ra vẻ mặt dữ tợn, há mồm nói: "Các ngươi... Chạy không thoát!"
Lam Vũ Điệp lấy tay nhiếp một cái, đoản đao vừa bị nàng ném ra bên ngoài đã bay trở về. Sau đó nàng vững vàng lưu loát lật tay chém ra một đao, cắt đứt phần gáy của người nọ.
Máu tươi phun tung tóe.
Cũng may, nàng đã đúng lúc né tránh đi.
Tu sĩ thất tầng cảnh kia ngã quỳ trên mặt đất, hai tay ôm chặt yết hầu, phù phù một tiếng rồi bổ nhào vào trên mặt đất, có hồng quang từ trên thân người nọ bay ra, rơi vào mu bàn tay Lam Vũ Điệp.
Lúc này, đường văn lộ màu tím nhạt bò lên mặt cô cũng chậm rãi biến mất. Thân hình Lam Vũ Điệp lảo đảo vài bước, nhìn như có chút đứng không vững. Lục Diệp vội vàng tiến lên, đỡ lấy nàng.
"Đi mau!" Lam Vũ Điệp thúc giục.
Ở gần đó có linh lực dao động truyền đến, hẳn là động tĩnh chiến đấu bên này đã kinh động tu sĩ bốn phía. Cũng không biết người tới kia thuộc trận doanh nào, nhưng căn cứ từ tình huống lúc trước khi Lam Vũ Điệp quyết tâm một mình tiến đến đây, có lẽ những người ở gần đây đều thuộc trận doanh Vạn Ma lĩnh.
Lục Diệp ôm lấy cả người này, thả lên trên lưng hổ. Hổ Phách lập tức chạy nhanh đi.
Luồng linh lực dao động phía sau từ từ xa dần, nhưng vẻ mặt Lục Diệp lại trở nên cực kỳ ngưng trọng, bởi vì hắn cảm giác được tình huống của Lam Vũ Điệp có chút không quá thích hợp.,
Hẳn là hồi nãy nàng đã thi triển một loại bí thuật gì đó cần trả giá rất lớn. Hiện giờ chiến đấu đã chấm dứt, tác dụng phụ của bí thuật xuất hiện khiến khí tức của nàng trở nên có chút mỏng manh, thân thể cũng nóng dần lên.
Cũng may, Y Y đã đi ở phía trước dò đường, tìm kiếm nơi ẩn thân thích hợp.
Màn đêm buông xuống, Lục Diệp mang theo Lam Vũ Điệp trốn vào trong một cái sơn động. Nơi này là chỗ bí mật mà Y Y tìm được.
Hắn dìu Lam Vũ Điệp từ trên lưng hổ xuống, khẽ chau mày, bởi vì trên người nữ nhân này có không ít thương tích, nhưng lúc trước không có thời gian xử lý ngay.
Và điều khiến hắn cảm thấy khó giải quyết chính là, nữ nhân này đang bị hôn mê ...
Thoạt nhìn thương tích của nàng càng nghiêm trọng hơn so với bề ngoài.
"Y Y, chữa thương cho nàng." Lục Diệp phân phó một tiếng, lấy ra những thứ thuốc bột kia cùng với vải bông sạch sẽ mà Hoa Từ đã giao cho Y Y lúc trước.
Y Y lập tức thoát ra.
Trong những ngày tháng ở tại Anh sơn, nàng đã đi theo Hoa Từ và Nguyễn Linh Ngọc học được không ít tri thức có liên quan tới phương diện dược lý, mặc dù không am hiểu thủ đoạn trị liệu đặc biệt gì nhưng băng bó đơn giản thì có thể.
Những thứ thuốc bột kia đều là Hoa Từ cố ý điều phối. Chúng có hiệu quả trị liệu cực kỳ rõ rệt khi sử dụng trên những vết thương ngoài da do đao kiếm linh tinh gây nên.
Y Y đang bận rộn còn Lục Diệp khoanh chân ngồi xuống, lấy ra linh đan nuốt phục, bổ sung linh lực cho bản thân.
Sau nửa đêm, Lam Vũ Điệp đã chậm rãi tỉnh dậy, nàng hơi cảnh giác đứng dậy, quan sát hoàn cảnh bốn phía một chút, lúc này mới thở ra một hơi.
Lục Diệp đưa qua cho nàng một miếng thịt khô, nàng đưa tay tiếp nhận cắn lấy. Sau khi Lam Vũ Điệp ăn chút gì đó, thoáng khôi phục thể lực, lập tức khàn giọng nói: "Sơ suất quá, ta cứ cho rằng mình có thể chạy trốn."
Lúc ban ngày nếu không phải Lục Diệp bỗng nhiên quay về đi tìm nàng, chắc chắn nàng sẽ chết ở nơi đó.
"Có phải đám người Tề Tín đã chết không?" Đột nhiên Lục Diệp mở miệng hỏi.
Lam Vũ Điệp kinh ngạc nhìn hắn, không biết sao đột nhiên Lục Diệp lại hỏi câu này. Phải biết rằng nàng chưa từng nói chuyện sinh tử của những đồng môn kia cho Lục Diệp nghe.
"Đã chết hai người." Khi nói ra lời này, con ngươi của Lam Vũ Điệp thoáng trở nên ảm đạm.
Lục Diệp im lặng, thậm chí hắn còn không biết đám người kia đã chết mất hai thành viên.