Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 254 - Chương 254: Một Hồi Thịnh Yến Dành Cho Cường Giả!!!

Chương 254: Một Hồi Thịnh Yến Dành Cho Cường Giả!!! Chương 254: Một Hồi Thịnh Yến Dành Cho Cường Giả!!!

Đúng là đang cơn buồn ngủ còn có người tặng cho cái gối đầu, nàng lập tức đuổi giết đi tới.

Hàn Già Nguyệt đang ở giữa không trung, nhìn bóng dáng trốn chạy phía dưới, khóe miệng cong lên tạo thành một nụ cười châm chọc, bàn tay ngọc thon dài khẽ nâng lên, giữa hai ngón tay có kẹp một vật phẩm hình dáng lông chim.

Dựa vào linh quang phát ra trên lông chim, có thể rõ ràng nhận ra thứ này là một kiện linh khí!

Nàng đang muốn đánh linh khí này ra, bỗng nhiên trên đỉnh ngọn núi bên dưới truyền ra một tiếng nổ tung. Ngay sau đó một bóng dáng phóng lên cao, nhanh như một mũi tên rời cung, đâm vào phi hành linh khí của nàng.

Hàn Già Nguyệt biến sắc, vội vàng né tránh nhưng vẫn bị lực trùng kích mạnh mẽ kia làm cho ngã trái ngã phải.

Một bóng dáng với sóng nhiệt quấn quanh người như muốn làm không khí bốc hơi, nhanh chóng xuất hiện ở chếch phía trên nàng. Tiếp theo người nọ đánh xuống một quyền: "Lăn xuống đi!"

Thế công mạnh mẽ áp bách đến, Hàn Già Nguyệt bị bất ngờ không kịp đề phòng, cũng không thể né tránh, chỉ còn cách vội vàng thúc giục tấm chắn bằng linh lực đi tới ngăn cản một kích này. Còn thân hình lại bị một quyền ấy đánh cho rơi nghiêng xuống.

Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, nàng rơi thẳng xuống mặt đất, mặt xám mày tro đứng lên, cất tiếng thét chói tai như phát điên: "Thang Vũ, lão nương thế bất lưỡng lập (không đội trời chung) với ngươi!"

"Nói hay nhở? Cứ như trước kia chúng ta có giao tình vậy?" Thang Vũ cười lạnh một tiếng rồi nâng nắm tay lên điên cuồng đánh tới Hàn Già Nguyệt: "Hãy bớt sàm ngôn đi, ăn một quyền của ta!"

Vậy là một thể tu, một pháp tu, đều có tu vi cửu tầng cảnh, còn là đối thủ cũ của nhau, vừa chạm mặt đã nhanh chóng quần nhau túi bụi.

Nhưng thực lực bản thân của Thang Vũ mạnh hơn Hàn Già Nguyệt một chút, lại chiếm tiên cơ, chỉ một lát sau, Hàn Già Nguyệt đã bị đánh cho đầu óc choáng váng, tóc tai bù xù, chật vật vô cùng, nàng lập tức mở miệng kêu lên: "Thanh Vũ sơn và Bích Huyết tông chẳng có giao tình gì, ngươi phát điên cái gì đấy?"

Thang Vũ hừ lạnh: "Lão tử có đến vì Bích Huyết tông đâu?"

Hàn Già Nguyệt lập tức hiểu ra, nhục man tử (tên mọi rợ) này không đến vì Bích Huyết tông mà đến vì nàng!

Như vậy, có thể rõ ràng nhận ra, lần này khi hai đại trận doanh đánh cờ, có rất nhiều người tham gia vì những mục đích hoàn toàn khác nhau.

Có người tham gia vì một thế hệ trước có giao tình cùng Bích Huyết tông.

Có người tham gia vì tư oán.

Cũng có người tham gia vì ma luyện bản thân, chủ động dung nhập vào bên trong cơn sóng triều này.

Ngay khi đôi oan gia Thang Vũ và Hàn Già Nguyệt kia đã bắt đầu loạn thành một đoàn, thì từng tu sĩ bát tầng cảnh, cửu tầng cảnh vốn đang che giấu ẩn mình, đều nhao nhao hiện thân.

Lục Diệp cũng không biết bắt đầu từ khi nào, ở khắp nơi xung quanh hắn đã có nhiều cường giả ẩn tàng như vậy!

Chỉ biết ở thời điểm có một vị tu sĩ bát tầng, cửu tầng cảnh của Vạn Ma lĩnh nhảy ra, kiểu gì cũng sẽ có một tu sĩ Hạo Thiên minh xông lên nghênh chiến.

Một đoạn đường này hắn cứ việc mải miết chạy về phía trước, còn ở phía sau sẽ thường xuyên xuất hiện từng chiến đoàn nho nhỏ. Và ở bên trong những chiến đoàn này, tu sĩ hai đại trận doanh ngươi tới ta đi, đánh đến sảng khoái, không thể tách rời.

Tất cả những người này đều từ vòng trong chạy tới. Có lẽ trước kia bọn họ là đối thủ cũ, cũng có lẽ đôi bên còn chưa từng gặp mặt nhau, nhưng vì trận doanh hai bên đối lập, khác biệt về lập trường, khiến cho cả đám trời sinh đã coi nhau là cừu địch, không một ai chần chờ, nương tay.

Đây là một hồi thịnh yến dành cho cường giả.

Ở Linh Khê chiến trường, tuy hai đại trận doanh trời sinh đối lập, thường xuyên công phạt (công kích thảo phạt) lẫn nhau, gần như mỗi ngày đều sẽ bộc phát một vài trận chiến to to nho nhỏ nhưng từ sau khi con quái vật lớn kia ngã xuống, đã rất nhiều năm rồi, hai bên còn chưa từng bùng nổ một hồi loạn chiến thổi quét khắp chiến trường kiểu này.

Ba chữ Bích Huyết tông này kích thích thật sâu tới thần kinh của đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh thuộc thế hệ trước. Nhưng hiện giờ, bọn họ không thể tùy ý hiện thân tới Linh Khê chiến trường, cho nên gần như tất cả đều hạ lệnh cho môn hạ đệ tử nhà mình xông lên liều mạng.

Không cần biết các ngươi làm như thế nào, chỉ cần biết rằng Lục Nhất Diệp, đệ tử Bích Huyết tông kia phải chết!

Không cần biết các ngươi thực hiện ra sao, chỉ cần biết rằng hai tháng sau Bích Huyết tông nhất định phải bị xoá tên!

Hơn nữa các đại tông môn Vạn Ma lĩnh còn đồng loạt treo giải thưởng thật dày cho người hoàn thành nhiệm vụ ấy. Bởi vậy mới dẫn tới tình trạng, không biết đã có bao nhiêu tu sĩ Vạn Ma lĩnh ùn ùn kéo tới vị trí hiện tại của Lục Diệp. Và trong lòng ai nấy đều ôm khát vọng, chỉ cần có thể giết chết Lục Diệp, chắc chắn bọn họ sẽ nắm trong tay một đống tài nguyên tu hành khổng lồ tới mức cả đời cũng không dùng xong.

Một hồi đại chiến vừa chấm dứt, Lục Diệp thở hổn hển đứng ở trong đống chiến trường hỗn độn, máu tươi nhỏ giọt từ trường đao trong tay. Hắn nhét viên Liệu Thương đan tiếp theo vào trong miệng. Sau đó dưới sự trợ giúp của Y Y, những vết thương trên cơ thể hắn được nàng đơn giản băng bó một chút, tiếp theo hắn lại trèo lên lưng hổ, tiếp tục đi về phía trước.

Nhóm cường giả từ trong vòng chạy tới đang đối đầu, kiềm chế lẫn nhau, cho nên suốt đoạn đường này, hắn cũng không đụng phải địch nhân quá lợi hại.

Đây là may mắn của hắn, cũng là cố gắng của cả Hạo Thiên minh.

Nhưng không có thủ đoạn của Lam Vũ Điệp, hắn không thể né được tất cả đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh trên đường, cũng không thể tránh được một chút chiến đấu có thể xảy ra.

Nếu trong đám địch nhân có tu sĩ thất tầng cảnh, hắn sẽ lập tức cưỡi Hổ Phách chạy trốn. Nhưng nếu không có thất tầng cảnh, lại thêm số lượng người không nhiều lắm, hắn sẽ dứt khoát xông lên, liều chết một lần.

Lục Diệp không còn nhớ được rằng hắn đã biết giết bao nhiêu đội tu sĩ Vạn Ma lĩnh. Thêm nữa, những thành viên trong đám gia hỏa ấy có tu vi chênh lệch không đồng đều… Nghĩa là ngưu quỷ xà thần cái gì cũng có.

Hắn cùng với Hổ Phách đều đã vô cùng mỏi mệt nhưng không dám dừng lại nghỉ ngơi. Bởi vì hiện giờ hành tung của hắn đã hoàn toàn bại lộ, một khi dừng lại, chắc chắn sẽ bị vây quanh.

Mà đến lúc ấy, hắn có chạy đằng trời.
Bình Luận (0)
Comment