Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 267 - Chương 267: Người Cùng Tu Vi Với Ta, Muốn Giết Ta, Mời Lên Chiến!!!

Chương 267: Người Cùng Tu Vi Với Ta, Muốn Giết Ta, Mời Lên Chiến!!! Chương 267: Người Cùng Tu Vi Với Ta, Muốn Giết Ta, Mời Lên Chiến!!!

Lục Diệp ở phía sau, lại lên tiếng cắt ngang hai phương đang đánh nhau chết sống, dù chuyện này hơi đột ngột nhưng lại khiến cả hai bên đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bởi vì mọi người có thể nương theo cơ hội khó được này để nghỉ ngơi hồi phục một chút. Trải qua thời gian dài chiến đấu, còn là hỗn chiến quy mô lớn kiểu này, đại đa số người đã không chịu nổi.

"Nói đi!" Một vị tu sĩ Vạn Ma lĩnh mở miệng.

Người này là cường giả xếp trước vị trí hai mươi trong Linh Khê Bảng, cũng xuất thân từ một nhất phẩm tông môn. Lúc này Yến Hình không lên tiếng, cho nên thái độ của hắn sẽ đại biểu cho cả Vạn Ma lĩnh.

Về phần Yến Hình, trong mắt gia hoả này chỉ có Lý Bá Tiên, chẳng quan tâm tới những người khác.

Lục Diệp gật đầu nói: "Nửa năm trước, ta bái nhập Bích Huyết tông, trên đường về tông đã gặp phải tập kích, chưởng giáo phải đưa ta tới Linh Khê chiến trường. Nói thật, ta không hề biết Bích Huyết tông có dáng vẻ gì, cũng không biết trong môn có những ai, càng không rõ về chuyện ân ân oán oán của một thế hệ trước trong sư môn. Mãi cho đến trước kia, có người tìm tới ta, ta mới biết bản thân mình đã trở thành trung tâm tranh đấu của hai đại trận doanh. Lục Diệp ta chỉ là một tu sĩ ngũ tầng cảnh, có tài cán gì, có năng lực gì để đảm đương trọng trách ấy? Nhưng việc đã đến nước này, ta cũng không thể phản kháng, chỉ có thể thừa nhận. Vạn Ma lĩnh các ngươi muốn giết ta, khiến cho một đường ta đi đến nơi này, đều là nơi chốn nguy cơ, cũng may có rất nhiều sư huynh sư tỷ Hạo Thiên minh bảo vệ, giúp đỡ, mới khiến Lục Diệp ta một đường tạm bợ đi đến nơi này. Rất nhiều người đã chết, có người chết ở trước mặt ta, cũng có người chết ở những nơi mà ta không nhìn thấy. Thậm chí ta cũng không biết những người đã chết đi kia tên là gì. Hôm nay ở nơi đây, lại có rất nhiều người đã chết. Nếu chúng ta cứ tiếp tục tranh đấu, chỉ khiến càng nhiều người chết hơn. Các ngươi còn muốn tiếp tục nữa ư?"

Không ai trả lời hắn.

"Nếu cứ tiếp tục tranh đấu như vậy, chỉ khiến số người chết càng ngày càng nhiều. Đây là cục diện mà các ngươi muốn nhìn thấy sao?" Lục Diệp hỏi lại.

Vị cường giả Linh Khê Bảng lúc trước vừa nói chuyện kia, lập tức hừ lạnh một tiếng: "Theo ý kiến của ngươi, có phải chúng ta nên thừa nhận kết quả như vậy?"

"Tự nhiên là không." Lục Diệp lắc đầu: "Đã chết nhiều người như vậy , ta nghĩ kể cả Vạn Ma lĩnh và Hạo Thiên minh, đều không thể từ bỏ ý đồ, nếu bảo các ngươi thừa nhận kết quả này thì Vạn Ma lĩnh các ngươi sẽ bàn giao kiểu gì với sư môn?"

"Ngược lại cũng khá thông minh." Người nọ châm chọc một tiếng: "Nếu ngươi thực sự không muốn nhìn thấy nhiều tu sĩ Hạo Thiên minh vì ngươi mà chết như vậy, thì tự vẫn đi. Chỉ cần ngươi chết, trận tranh đấu này tự nhiên cũng xong!"

"Không sai, chết nhanh đi tiểu tử, ngươi không thoát được đâu!"

"Tự mình kết thúc tốt xấu gì cũng có thể lưu lại toàn bộ thi thể, nếu bị người chém chết, cả người hoàn toàn thay đổi rồi."

Không ít tu sĩ Vạn Ma lĩnh đều há miệng kêu lên.

Vị Ương đứng ở bên người Lục Diệp, khuôn mặt xinh đẹp biến thành âm trầm, gần như nàng đã không nhịn được muốn ra tay chém chết toàn bộ đám gia hoả vừa kêu la kia.

Lục Diệp lại chậm rãi lắc đầu: "Đã có nhiều sư huynh sư tỷ Hạo Thiên minh vì ta mà chết như vậy, nếu ta chết, bọn họ ở dưới suối vàng có biết, sao có thể nhắm mắt xuôi tay? Hơn nữa, ta còn trẻ như vậy, ta vẫn chưa muốn chết!"

"Ngươi không nguyện ý đi tìm chết thì nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì?" Sắc mặt người nọ lập tức trở nên giận dữ.

Lục Diệp cụp mắt xuống, từ từ mở miệng: "Tuy rằng mùi vị được người bảo vệ không tồi nhưng ta chính là tu sĩ, cũng nên gánh vác chuyện có liên quan tới mình! Đáng tiếc tu vi của ta không cao, không gánh vác được nhiều lắm."

Hắn vừa nói, vừa từ từ rút ra trường đao bên hông, chỉ thẳng trận doanh Vạn Ma lĩnh, quát lên một tiếng: "Đệ tử Lục Diệp của Bích Huyết tông, ở đây khiêu chiến các đại tông môn Vạn Ma lĩnh, người cùng tu vi với ta, muốn giết ta, mời lên chiến!"

"Đệ tử Lục Diệp của Bích Huyết tông ở đây khiêu chiến các đại tông môn Vạn Ma lĩnh, bất cứ người đồng tu vi nào, muốn giết ta, cứ lên đây chiến!"

Âm thanh trầm thấp hữu lực được linh lực thúc giục nhanh chóng khuếch tán ra ngoài, từng đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào Lục Diệp, có kinh ngạc, có không thể hiểu nổi nhưng càng nhiều hơn chính là khiếp sợ.

Lấy lực lượng của một người khiêu chiến cả đám tông môn Vạn Ma lĩnh đang có mặt ở đây… Tuy hành động này rất uy phong khí phách, nhưng trên thực tế lại ngu xuẩn vô cùng. Lực lượng của con người vốn có hạn, thế mà trước mắt đã có gần ngàn người của Vạn Ma lĩnh đang có mặt tại nơi đây. Kể cả khi số lượng ngũ tầng cảnh đồng tu vi với Lục Diệp không nhiều lắm, cũng có hơn trăm người.

Nói một câu không dễ nghe, mỗi người nhổ một ngụm nước miếng cũng có thể khiến Lục Diệp chết đuối...

Nhưng không thể phủ nhận được chính là, phần dũng khí ấy thật sự khiến người ta phải ghé mắt nhìn.

Cường giả Vạn Ma lĩnh kia nhướng mày lên: "Ngươi có thể đại biểu cho Bích Huyết tông, đại biểu cho Hạo Thiên minh sao?"

Lý Bá Tiên lộ sắc mặt lạnh lùng, nói: "Đó chỉ là tiểu hài tử nói lung tung mà thôi, các vị tin là thật sao?"

Lục Diệp quay đầu, nhìn về phía Lý Bá Tiên, nở một nụ cười bình thản, sau đó lại nhìn về phía cường giả Vạn Ma lĩnh vừa nói chuyện kia: "Ta không thể đại biểu cho bất cứ người nào, ta chỉ đại biểu cho chính ta thôi! Nhưng chẳng phải các vị có mặt ở nơi này là vì ta sao? Lần tranh đấu này một mực kéo dài tới tận đây, đã khó có thể dùng phương thức bình thường để giải quyết, trừ phi các vị muốn chết càng nhiều người hơn? Ta chỉ cung cấp cho các vị một phương pháp giải quyết vấn đề, mặt khác ta cũng có một chút yêu cầu. Nếu Vạn Ma lĩnh không thể chấp thuận yêu cầu này của ta, thì cứ coi như ta chưa nói những lời vừa rồi. Các vị nên đánh cứ tiếp tục đánh, còn ta lại im lặng xem diễn!"

"Nói đi!" Cường giả Vạn Ma lĩnh kia trầm giọng nói.
Bình Luận (0)
Comment