Chương 271: Đây Là Chỗ Tốt Khi Sau Lưng Có Người!!!
Chương 271: Đây Là Chỗ Tốt Khi Sau Lưng Có Người!!!
"Đó là cái gì?" Đây là lần đầu Lục Diệp nhìn thấy loại chuyện này, không khỏi tò mò.
"Thiên Cơ khế!" Vị Ương giải thích: "Loại này cần rất nhiều người cùng nhau ký kết khế ước. Nếu một đám lập Thiên Cơ thệ sẽ rất phiền toái, cho nên có thể mời Thiên Cơ khế đến, nhưng cần tiêu phí một chút công huân."
Lục Diệp cảm thấy rất ngạc nhiên.
Hình như ở thế giới này, Thiên Cơ là một loại tồn tại không thể diễn tả bằng lời, chỉ biết thứ này vô cùng cao cao tại thượng, một mực ở phía trên giám sát chúng sinh. Và nếu chịu tiêu phí một chút công huân, bọn họ hoàn toàn có thể tạo nên một mối liên kết kỳ diệu cùng Thiên Cơ.
Lý Bá Tiên cầm Thiên Cơ khế, nghiêm túc kiểm duyệt một phen, sau đó dứt khoát cắn đứt đầu ngón tay của mình, ấn một dấu vân tay bằng máu lên trên. Hắn là người dẫn đầu, ngay sau đó, đám đông tu sĩ bên kia cũng lần lượt làm như thế.
Rất nhanh, trên Thiên Cơ khế đã xuất hiện mấy chục dấu vân tay bằng máu.
Tiếp đó, Lý Bá Tiên với vẻ mặt âm trầm cần Thiên Cơ khế đi rồi trở về.
Một lát sau, nhóm cường giả hai đại trận doanh bắt đầu rút lui, để lại chiến trường trống rỗng. Dưới đám cường giả ước thúc, giải đất trung tâm tại Kim Quang đỉnh vốn đang ồn ào nhốn nháo đã nhanh chóng trở nên thoáng đãng, thậm chí những thi thể lúc trước cũng được mang đi hết, tu sĩ hai phương mỗi bên chiếm cứ một phương, mà giải đất trung tâm kia, đột nhiên xuất hiện một khu vực võ đài chiếm diện tích chừng hai mươi trượng (1 trượng bằng 3 mét).
Đây chính là chiến trường mà Lục Diệp sẽ giao thủ cùng tu sĩ Vạn Ma lĩnh!
Giờ phút này, Lục Diệp đang cùng Vị Ương xem xét đủ loại điều khoản có ghi rõ trên Thiên Cơ khế. Đây là toàn bộ chi tiết mà cường giả hai phương đã định ra, được Thiên Cơ chứng kiến, bất cứ ai cũng không thể vi phạm.
Có hơn 30 điều khoản trên này, cân nhắc cực kỳ toàn diện, hoàn toàn ngăn chặn những loại tính toán đầu cơ trục lợi có thể xảy ra.
Mục quan trọng nhất trong đó chính là Lục Diệp sẽ nghênh chiến tu sĩ Vạn Ma lĩnh có tu vi cao nhất là dưới lục tầng cảnh và tu hành Địa cấp công pháp, sở dĩ bọn họ cố ý đánh dấu điểm này, tự nhiên là bởi vì tu sĩ lục tầng cảnh tu hành Thiên cấp công pháp và tu hành Địa cấp công pháp chính là hai loại tồn tại hoàn toàn khác nhau.
Đối tượng trước đã mở ra 180 khiếu còn đối tượng sau mới mở ra gần 81 khiếu, chênh lệch thật lớn.
Đây là chỗ tốt khi sau lưng có người. Lúc trước Lục Diệp không có cân nhắc đến điểm này nhưng Lý Bá Tiên lại khác.
Thêm nữa, trên Thiên Cơ khế cũng ghi rõ, hai bên không được mượn dùng bất cứ một loại ngoại lực gì, không hạn chế các loại linh khí đã được luyện hóa nhưng trong chiến đấu không được sử dụng các loại linh phù …
Dưới sự hạn chế của những điều khoản này, bên kia muốn thắng lợi, nhất định phải đường đường chính chính chém giết Lục Diệp trong một trận chiến chính diện!
Trên Thiên Cơ khế này, có rất nhiều điều khoản không quá có lợi cho Lục Diệp, nhưng cũng có một chút là có lợi cho hắn.
Ví dụ như bên trong mỗi một màn chiến đấu, Lục Diệp đều có thể lựa chọn quyền lợi nghỉ ngơi hồi phục một nén nhang. Đây chính là kết quả mà Lý Bá Tiên toàn lực tranh thủ tới. Trên thực tế với một tu sĩ, thời gian nghỉ ngơi hồi phục chỉ có một nén nhang là quá ngắn nhưng có nói cái gì thì Vạn Ma lĩnh bên kia cũng không chịu đồng ý kéo dài thời gian hơn, Lý Bá Tiên không còn cách nào khác.
Nhưng cũng bởi vậy mà hắn đã tranh thủ được một điều khoản có lợi cho Lục Diệp.
Đó là trận chiến này có hạn định là ba ngày. Ba ngày sau, nếu Lục Diệp còn sống, thì một phương Vạn Ma lĩnh nhất định phải lùi lại!
Hoặc là trận chiến sẽ kết thúc khi Lục Diệp giết sạch đám tu sĩ xuất chiến thuộc những tông môn có tên trên Thiên Cơ khế!
Lục Diệp lần lượt xem qua rồi ghi nhớ những điều khoản trên vào trong lòng.
Vị Ương với vẻ mặt lo lắng, quay sang nhìn hắn: "Tiểu sư đệ, ngươi có thể không làm như vậy, nếu ta cùng với tứ sư huynh ngươi liều chết bảo vệ, cũng chưa chắc đã không có cơ hội mang ngươi đi!"
Kể cả khi Lý Bá Tiên đã cực lực tranh thủ, thì chỉ cần nghĩ cũng biết Lục Diệp lấy tu vi ngũ tầng cảnh, gần như hoàn toàn không có hy vọng sẽ sống sót dưới màn công kích xa luân chiến của địch quân. Bên Vạn Ma lĩnh kia có tới mấy chục tông môn, mỗi nhà chỉ tùy tiện xuất động một tu sĩ ngũ, lục tầng cảnh cũng có thể khiến Lục Diệp tiêu hao mà chết.
Lục Diệp nghe xong lời Vị Ương nói lại lắc đầu: "Mọi người đã làm quá nhiều cho ta, đã nhiều người phải chết như vậy, tới cuối cùng ta cũng không thể cứ một mực tránh ở phía sau người khác. Đại sư tỷ và tứ sư huynh nguyện liều chết bảo vệ ta, ta làm tiểu sư đệ cũng không thể cứ yên tâm thoải mái nhận lấy được. Nói nữa, trận chiến này bắt nguồn từ ta, vậy hãy để ta tự tay kết thúc nó đi!"
Tâm trạng Vị Ương lập tức trở nên buồn bã, nàng đã đợi nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng chờ được một tiểu sư đệ, cũng đợi được đến khi tông môn có hi vọng truyền thừa, ai biết đâu tiểu sư đệ của nàng lại bị cuốn vào bên trong ván cờ của hai đại trận doanh.
Trong cơn sóng triều điên cuồng này, kể cả nàng, một Chân Hồ cảnh mạnh mẽ giết vào Linh Khê chiến trường cũng khó có thể ngăn cản nổi, huống chi là tiểu sư đệ chỉ có tu vi ngũ tầng cảnh.
Nàng chỉ hận thiên đạo bất công, chỉ hận tu vi của chính mình không đủ!
"Đại sư tỷ!" Bỗng nhiên Lý Bá Tiên khẽ quát một tiếng.
Nương theo một tiếng quát này, khí tức có chút bạo loạn của Vị Ương đã chậm rãi bình phục, con ngươi hơi tan rã lại một lần nữa trở nên tập trung.
"Ta sẽ không chết!" Vẻ mặt Lục Diệp rất bình thản: "Ta còn muốn nhìn xem rốt cuộc Bích Huyết tông có dáng vẻ như thế nào. Trên cõi đời này ta không có nhà, không có thân nhân, chưởng giáo đã thu nhận ta, thì Bích Huyết tông chính là nhà của ta, ngươi và tứ sư huynh chính là thân nhân của ta! Cho nên, ta sẽ không chết!"
Hắn cất bước tiến lên, đi từng bước một tới trung tâm vòng chiến, nơi này đã được hai nhóm cường giả đại trận doanh quy hoạch thành một võ đài đơn giản. Hắn đứng thẳng người, nhìn về phía trận doanh Vạn Ma lĩnh, nhẹ nhàng mở miệng: "Ai tới nhận lấy cái chết!"