Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 275 - Chương 275: Nhất Lực Hàng Thập Hội!!!

Chương 275: Nhất Lực Hàng Thập Hội!!! Chương 275: Nhất Lực Hàng Thập Hội!!!

Trong nháy mắt khi hai thanh vũ khí va chạm vào nhau, Lục Diệp hơi hơi trầm mình xuống, trọng tâm hạ thấp, ổn định thân hình, ngay sau đó bức một đao trở về.

Khi tiếng ma sát chói tai vang lên, trong mắt nam tu cường tráng kia hiện ra vẻ không sao tin nổi, chỉ vì phía trước truyền đến một luồng lực lượng không gì đỡ nổi, trực tiếp đánh bay hắn đi ra ngoài.

Một màn này đã khiến tất cả mọi người nhìn mà ngơ ngẩn.

Bởi vì dù xét trên bất cứ phương diện nào, là thân hình hay là kích thước vũ khí, thì Lục Diệp cũng hoàn toàn không thể so sánh được với đối phương, đối thủ lần này của hắn rõ ràng là một tu sĩ thuộc loại hình lực lượng cuồng mãnh. Người có khí huyết tràn đầy như vậy, trời sinh thích hợp đi theo con đường thể tu, nhưng đại khái là gia hoả này muốn trở thành binh tu, cho nên mới lựa chọn một thanh binh khí khoa trương như thế, muốn nhất lực hàng thập hội (chỉ một người có khí lực lớn có thể chiến thắng mười người có võ nghệ - ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả mưu kế đều vô dụng).

Và hắn cũng không lựa chọn sai, một đường này đi tới, không một tu sĩ đồng cấp bậc nào có thể so lực lượng cùng hắn, kể cả khi đối phương có lực lượng không kém hắn, cũng sẽ bị một thanh đại kiếm khoa trương của hắn chém tới hoài nghi nhân sinh.

Mãi cho đến lúc này...

Lại có chuyện càng khiến hắn cảm thấy khó có thể chấp nhận nổi chính là, đối phương chỉ dùng một tay nắm đao, đã đánh bay được hắn ra ngoài! Lần này đã đến lượt hắn phải hoài nghi nhân sinh

"Lực lượng thật mạnh!" Một vị cường giả Linh Khê Bảng ở bên người Lý Bá Tiên khẽ hô nhỏ, hơn nữa cũng không biết có phải ảo giác hay không, người này lại cảm thấy hình như trên người Lục Diệp vừa xuất hiện một thứ gì đó biến đổi!

Nếu nói lúc trước Lục Diệp còn có chút chân tay lóng cóng, thì hiện giờ hắn đã hoàn toàn buông thả...

Ánh mắt Lý Bá Tiên chớp lóe một chút, hắn cũng nhìn ra một thứ gì đó hơi khác bình thường.

"Xin chào, dường như ta còn chưa tự giới thiệu!" Trên võ đài, Lục Diệp vừa đánh bay đối thủ vừa cất bước nhanh chóng đuổi theo, không đợi người nọ rơi xuống đất, hắn đã quét quét mấy đao tới, để lại vài miệng vết thương ở khắp nơi trên người đối phương. Máu tươi văng tung tóe, người nọ đau đến ngũ quan vặn vẹo, lúc rơi xuống đất, hai tay lập tức nâng kiếm ngăn cản

Nhưng người này đi theo lộ tuyến đại khai đại hợp (hào phóng, tùy ý), động tác cũng không tính là nhanh nhẹn. Nếu so sánh với đối phương, thì Lục Diệp đúng là một con bướm đang nhẹ nhàng vỗ cánh, linh hoạt đến tột cùng.

Trong chớp mắt, trên thân người này đã chồng chất vết thương, cũng may miệng vết thương không quá sâu, khiến vị binh tu này sinh ra một loại ảo giác rằng mình vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu.

Nhưng những người đang đứng xem bên ngoài lại cực kỳ rõ ràng, sở dĩ người này còn có thể đứng ở trên võ đài, là bởi vì Lục Diệp căn bản không có ý hạ sát thủ. Tựa như hắn đang cố ý muốn tra tấn đối thủ vậy.

"Ngươi thuộc tông môn nào?" Lục Diệp lại mở miệng hỏi, đồng thời đánh ra một đao bức lui đối phương.

Nam tu cường tráng kia há mồm to thở phì phò, tuy biết không địch lại nhưng vẫn kiên cường đáp trả một câu: "Ninh Hợp bảo!"

Lục Diệp nhận được đáp án mình muốn, hơi hơi gật đầu, đất đá dưới chân bắn ra. Trong thời gian ngắn, hắn đã đến trước mặt đối thủ, lần này tốc độ của hắn quá nhanh, nam tu cường tráng kia còn không thể phản ứng lại, chờ đến lúc người này nhìn thấy Lục Diệp xuất đao, đã không còn kịp hành động gì khác, chỉ có thể giơ ngang đại kiếm che ở phía trước người.

Lục Diệp lập tức quay đao đâm thẳng, một đao này chọc thẳng vào ngực, lại lộ ra từ phía sau lưng, trực tiếp đâm xuyên qua người đối phương.

Khi rút đao, máu tươi phun trào mãnh liệt, Lục Diệp lại đá ra một cước, đá bay người nọ ra ngoài.

Người nọ nằm trên mặt đất, cảm thụ sinh mệnh từ từ trôi qua, đến lúc chết rồi cũng không suy nghĩ cẩn thận được một chuyện, rõ ràng địch nhân có thể nhanh chóng giải quyết hắn, vì sao phía trước đó lại không làm như vậy?

Tại trận doanh Hạo Thiên minh, Vị Ương nhẹ nhàng nói nhỏ một tiếng: “Hình như tiểu sư đệ của chúng ta thù rất dai."

Lý Bá Tiên gật đầu đồng ý, bên trong chiến đấu, Lục Diệp đã hai lần hỏi lai lịch của đối phương, rõ ràng không phải là thương tiếc người cùng chung chí hướng hay gì, mà là muốn nhớ kỹ tông môn sau lưng đối phương, bởi vậy sau khi đạt được đáp án mà hắn muốn, đã lập tức giải quyết đối thủ...

Lý Bá Tiên lại không nhịn được khẽ nhếch miệng nở nụ cười, tiểu sư đệ vẫn còn rảnh rỗi mà lo mấy chuyện như vậy nghĩa là hoặc nhiều hoặc ít hắn vẫn có chút tự tin, nếu không thể sống sót sau trận chiến đấu này thì nhớ kỹ tông môn đối phương cũng chẳng có bất cứ ý nghĩa gì.

Trách không được trước khi mỗi trận chiến bắt đầu, hắn đều sẽ tự giới thiệu, vốn tưởng rằng đây là hài tử ngoan ngoãn biết lễ nghĩa cùng người đồng cấp bậc, không nghĩ tới hắn lại đang âm thầm nhớ kỹ lai lịch của người ta.

Trên võ đài, Lục Diệp giơ một tay lên: "Ta muốn nghỉ ngơi hồi phục!"

Hắn không còn muốn tiếp tục giết nữa. Vừa mở màn trận chiến đã đánh bại năm người, trong đó có bốn người bị giết, ngoại trừ người đầu tiên là một ngũ tầng cảnh, tất cả những người khác đều là lục tầng cảnh. Mục đích lập uy lúc ban đầu của hắn đã đạt được rồi.

Lúc này linh lực trong cơ thể đã có chút tiêu hao, nhưng tiêu hao không quá lớn, dù sao mỗi một màn chiến đấu đều chấm dứt rất nhanh, nhưng đây là một hồi đánh lâu dài, cho nên hắn cần nghỉ ngơi hồi phục một lần, nhằm cam đoan linh lực bản thân thực sự dư thừa.

Đây là quyền lợi của hắn, cũng là điều khoản đã ước định trong Thiên Cơ khế, đương nhiên một phương Vạn Ma lĩnh không thể từ chối.

Rất nhanh, Lục Diệp đã trở lại trận doanh bên này, được đám người Lý Bá Tiên và Vị Ương chăm sóc, hắn nuốt phục linh đan, sau đó giả vờ giả vịt mà lấy ra hai khối linh thạch nắm ở trong lòng bàn tay.

Hắn không xây dựng Tụ Linh linh văn trên linh khiếu của mình, bởi vì thời gian nghỉ ngơi hồi phục quá ngắn. Dù Tụ Linh linh văn tiêu hao rất nhỏ nhưng cũng là có tiêu hao, trả giá và tiền lời có quan hệ trực tiếp.

Hắn chỉ hoán đổi công pháp đang dùng thành Thao Thiết Xan, có tốc độ luyện hóa linh đan nhanh hơn.

Khi hắn ngồi bên kia nghỉ ngơi hồi phục, mấy cường giả một phương Vạn Ma lĩnh lại tụ tập cùng một chỗ, âm thầm thương thảo phương pháp ứng đối tiếp theo.
Bình Luận (0)
Comment