Chương 276: Kế Hoạch Khắc Chế!!!
Chương 276: Kế Hoạch Khắc Chế!!!
Hàn Già Nguyệt bị gọi qua, cường giả đứng trong hai mươi vị trí đầu trên Linh Khê Bảng hỏi: “Lực đạo và tốc độ ra tay của tiểu tử Bích Huyết tông này không tầm thường, hoàn toàn không phải tu sĩ ngũ tầng cảnh có thể đạt tới, trước đó hắn cũng như vậy sao?"
Qua mấy màn chiến đấu vừa rồi, xem như bọn họ đã nhìn ra, nguyên nhân lớn nhất khiến Lục Diệp có thể lấy yếu thắng mạnh, đều không phải là phòng ngự linh văn kia, mà là tốc độ ra tay và lực đạo. Trong mấy màn chiến đấu vừa rồi, số lần Lục Diệp thúc giục phòng ngự linh văn kia có thể đếm được trên đầu ngón tay
Cho nên kể cả người có tu vi cao hơn hắn một tầng cảnh, nhưng tốc độ không nhanh bằng hắn, lực đạo không mạnh bằng hắn, thì cũng không phải đối thủ của hắn.
Vấn đề này cần phải hỏi Hàn Già Nguyệt. Đúng là lúc trước Lục Diệp có loại dáng vẻ thế nào thì nàng cũng không biết, lại nói ở thời điểm Long tuyền hội diễn ra, nàng chính là người tọa trấn ở đại điện trên Trung Tâm phong cho nên không tận mắt chứng kiến Lục Diệp đã giết chóc tu sĩ nhà mình như thế nào.
Hàn Già Nguyệt hơi trầm ngâm một lát rồi nói: "Có lẽ chuyện này có liên quan tới việc hắn từng thối thể tại Long tuyền."
"Thối thể tại Long tuyền?" Người hỏi câu này lập tức nhăn mày lại, hiển nhiên là chưa từng nghe nói tới cụm từ này.
Phải biết rằng Linh Khê chiến trường này lớn như vậy, mỗi nơi đều có một loại tài nguyên riêng biệt.
Tuy Long tuyền không tồi nhưng chỉ là không tồi với tu sĩ cấp thấp mà thôi, còn đưa mắt trên khắp cả chiến trường, nó lại không quá mức nổi tiếng.
Hàn Già Nguyệt đơn giản nói lại một lần chuyện về Long tuyền hội, cuối cùng mới nói: "Lần này Long tuyền xuất hiện chút vấn đề, chờ đến lúc đệ tử Thái La tông chúng ta đi vào, lực lượng Long tuyền đã trở nên cực kỳ nhỏ bé. Việc đã xong, chúng ta còn qua Thanh Vũ sơn bên kia kiểm chứng, bọn họ cũng không đạt được bao nhiêu chỗ tốt.”
Nói đến việc này nàng lại tức giận.
Long tuyền hội là do đệ tử ba nhà bọn họ tranh đoạt tiến vào vị trí trên danh sách tiến vào Long tuyền, cũng là ba thế lực bọn họ đối kháng. Lần này Thái La tông đã chết nhiều người như vậy, thật vất vả mới kiếm được một vài vị trí, kết quả đệ tử nhà mình ở bên trong chẳng thu được bao nhiêu chỗ tốt, chẳng khác nào những đệ tử kia đã chết vô ích.
Việc này đặt lên người ai cũng không chịu nổi, cho nên Hàn Già Nguyệt vừa nghe được tin tức Lục Diệp đã vội vàng chạy tới đuổi giết.
"Xem ra chuyện này không có liên quan quá lớn tới Long tuyền!" Cường giả Vạn Ma lĩnh kia nhíu mày: "Như vậy xem ra tình huống này là thiên phú dị bẩm của hắn?"
Trách không được đối phương lại nhảy ra kiêu ngạo như vậy, còn mở miệng ngông cuồng nói rằng mình khiêu chiến cả Vạn Ma lĩnh.
Nhưng hắn cũng không kích động, trận xa luân chiến này vừa mới bắt đầu không bao lâu, dù phe bọn họ đã bị đánh bại năm người, nhưng vẫn còn rất nhiều người chưa lên sân khấu, chỉ cần sắp xếp chính xác, không tới ba ngày, Lục Diệp kia sẽ chết.
Rất nhanh thời gian một nén nhang đã trôi qua, Lục Diệp đứng lên, đi về phía chiến trường thuộc về mình.
Một nam tử có hình thể cao lớn từ Vạn Ma lĩnh bên kia lập tức đi lên nghênh đón, người này để trần ngực, lộ ra một mảng lông rậm rì, nhưng điều làm người ta chú ý chính là trên đầu nam tử nọ có một đôi sừng trâu.
Người này là một yêu tu!
Thân hình khôi ngô, khí huyết tràn đầy, đây là những đặc điểm của yêu tu, cho nên bọn họ rất thích hợp để đi theo con đường thể tu. Các đại tông môn cũng thích thu nhận những yêu tu như vậy, chỉ cần hơi chút rèn giũa bồi dưỡng, sẽ có ngay một đệ tử không tồi.
Trên một bàn tay của yêu tu này còn cầm theo một tấm lá chắn hình tròn có kích cỡ bằng cái chậu rửa mặt. Xem linh quang kia là biết, nó chính là một kiện linh khí không tồi.
Cách ứng phó của Vạn Ma lĩnh rất rõ ràng, Lục Diệp là ngũ tầng cảnh nhưng lại có lực đạo và tốc độ siêu việt lục tầng cảnh, vậy bọn họ không cho binh tu ra trận nữa, bởi vì binh tu đều có lực đạo và tốc độ kém người ta, kể cả cao hơn một tầng tu vi cũng chẳng mang tới chút ý nghĩa thực chất nào.
Những binh tu đã lên sân khấu từ nãy tới giờ là ví dụ tốt nhất.
Binh tu không được, quỷ tu lại có nhân số rất thưa thớt, không thích hợp để chém giết chính diện kiểu này, cuối cùng, bọn họ chỉ có thể lựa chọn thể tu và pháp tu.
Quả thật, tính công kích của Lục Diệp rất mạnh, nếu đã như thế, cứ dứt khoát dùng sức mạnh lớn phòng ngự cao đến đối phó với hắn đi. Một phương Vạn Ma lĩnh đã tận mắt chứng kiến những trận chiến đấu hồi nãy của Lục Diệp, cho nên bọn họ cũng không hy vọng chỉ dựa vào một vài trận chiến đấu đã có thể bắt được hắn, nhưng chỉ cần chờ đến thời điểm hắn không tiếp tục kiên trì được nữa, đó cũng chính là lúc một phương Vạn Ma lĩnh hái thành quả thắng lợi.
"Bích Huyết tông, Lục Diệp!" Lục Diệp vẫn nho nhã lễ độ như cũ.
Khóe miệng yêu tu kia ngập ngừng một chút, không quá muốn đáp lại, nhưng dường như không đáp lại, sẽ có nghĩa là hắn sợ Lục Diệp, cuối cùng, hắn ồm ồm nói: "Bách Man sơn, Ngưu Mãnh!"
Lời nói vừa rơi xuống, hắn đã nâng tấm linh khí lá chắn trên cánh tay lên, thúc giục linh lực rót vào trong đó, tấm chắn phòng hộ nhanh chóng khuếch trương ra ngoài, hình thành nên một tấm lá chắn bao phủ phạm vi một trượng ở trước mặt hắn.
Lực lượng khí huyết trong cơ thể hắn lại bắt đầu sôi trào, hắn hội tụ linh lực ở quanh thân hình thành tầng phòng hộ thứ hai, bày ra tư thế phòng ngự.
Đây là kế hoạch do sư huynh nhà hắn thiết lập nên từ trước khi hắn chuẩn bị lên sân khấu, bởi vì sở trường của hắn là ngăn cản người khác công kích nhưng tiến công lại không được, tốc độ không bằng người. Loại phương thức chiến đấu này chính là cứng rắn chống đỡ.
Cho nên sư huynh kia đã dặn dò hắn, sau khi lên võ đài, trước tiên cần phải tiến hành phòng ngự. Bọn họ không cần hắn phải làm gì nhiều, chỉ cần để ý phòng thủ công kích đến từ tu sĩ Bích Huyết tông nọ rồi cố gắng hết mức để kéo dài thời gian, tiêu hao thể lực và tinh lực của đối phương là được.
Và hắn đã làm theo!