Chương 277: Hắn Không Đến Thì Ngươi Giết Qua…
Chương 277: Hắn Không Đến Thì Ngươi Giết Qua…
Nhưng công kích như dự đoán lại không đến. Hắn đưa mắt nhìn qua, xuyên thấu linh khí tấm chắn của mình, ngó về phía trước, đã thấy Lục Diệp không hề xung phòng liều chết xông lên, ngược lại, chỉ im lặng đứng tại chỗ, nhàn nhạt nhìn hắn.
Ngưu Mãnh vò đầu, hắn lại quay đầu đi ngó đám sư huynh sư tỷ của mình, rõ ràng đang muốn hỏi, nên xử lý loại tình huống này như thế nào?
Nhưng mấy sư huynh sư tỷ kia cũng có chút há hốc mồm. Bọn họ không thể tưởng tượng nổi, một Lục Diệp vừa nãy còn tràn đầy xâm lược, công kích điên cuồng, lúc này lại chuyển thành thái độ bình thản như vậy.
Một vị tu sĩ bát tầng cảnh cũng có đặc thù của yêu tu nói: "Hắn không đến thì ngươi giết qua đi, buộc hắn phải giao thủ với ngươi!"
Thật rõ ràng, chuyện kéo dài thời gian này rất có lợi cho Lục Diệp. Trên Thiên Cơ khế có ghi rõ điều khoản ba ngày thời gian, cho nên không cần biết phải làm như thế nào nhưng một phương Vạn Ma lĩnh cũng không nguyện ý kéo dài thời gian.
Ngược lại, bọn họ chỉ ước gì Lục Diệp cứ liên tục chiến đấu không ngừng nghỉ, nếu không phải Lý Bá Tiên cực lực tranh thủ thì bọn họ đời nào lại cho hắn thời gian nghỉ ngơi hồi phục một nén nhang sau mỗi trận đấu.
"À!" Ngưu Mãnh đáp lời, nhanh chóng giơ linh khí của mình lên rồi lao vút tới chỗ Lục Diệp.
Tuy tốc độ không quá nhanh nhưng khí thế lại rất kinh người, mang tới cho người ta một loại cảm giác một bức tường đang lao nhanh đến.
Lục Diệp tiến vào Linh Khê chiến trường một quãng thời gian dài như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu hắn đụng tới loại đối thủ còn chưa khai chiến đã trang bị cho mình tầng phòng hộ kín mít như vậy. Cho nên hắn không lựa chọn xung phong liều chết đi qua trước mà một mực đứng tại chỗ quan sát, muốn tìm sơ hở của địch nhân trước. Nhưng mà… hình như hắn không tìm thấy sơ hở gì có thể lợi dụng được.
Mắt thấy đối phương đã vọt tới, hắn cũng chỉ có thể hành động, khoảng cách đôi bên nhanh chóng bị kéo lại gần.
Đợi cho đến khi khoảng cách vừa vặn, Ngưu Mãnh hơi hơi thu cánh tay trở về một chút, sau đó mạnh mẽ đẩy lên.
Trong nháy mắt kia, lấy linh khí lá chắn trên cánh tay hắn làm trung tâm, linh lực xuất hiện bên trên lá chắn nọ lập tức bành trướng ra bên ngoài một chút, giống như thật sự có một bức tường đang lao về phía Lục Diệp!
Lần này nếu Lục Diệp bị đập trúng, không dám nói sẽ đứt gân gãy xương, nhưng ít nhất cũng choáng váng đầu óc một hồi.
Cũng may Lục Diệp đã phát hiện ra điều không ổn, nhanh chóng nhảy lên trên, lướt qua trên đỉnh đầu Ngưu Mãnh kia, khi người đang ở giữa không trung, hắn lập tức bổ một đao xuống đầu đối phương.
Ngưu Mãnh nâng tay, lấy lực lượng phòng hộ của linh khí đón đỡ một kích này, nhưng không chờ yêu tu này xoay người lại, đột nhiên từ phía sau lại truyền đến tiếng trường đao xé gió.
Ánh đao hiện lên, Ngưu Mãnh cảm thấy linh lực hộ thể và lực lượng khí huyết của chính mình vừa bị trực tiếp xé ra, đau đớn từ sau lưng truyền đến, kẻ này vội vàng xoay người, xuất ra một quyền.
Nhưng Lục Diệp đã lắc mình lùi lại, một quyền này đánh thẳng vào khoảng không.
Giao phong trong khoảng thời gian ngắn đã kết thúc bằng tình huống yêu tu Ngưu Mãnh bị chém ra một đao ở phía sau lưng.
"Đau quá!" Trong mũi Ngưu Mãnh phun ra sóng nhiệt, tròng mắt đều có chút đỏ lên, đau đớn kịch liệt khiến cái đầu vốn không mấy thông minh của hắn lập tức tràn ngập phẫn nộ. Hắn thầm nghĩ nhất định phải đập bẹp địch nhân trước mắt này!
Yêu tu có đặc điểm ấy là không tốt. Ở giai đoạn tu vi của bọn họ không cao, linh trí cũng không mấy phát triển, rất dễ dàng sẽ bị bản năng thú tính ảnh hưởng. Bình thường, yêu tu cần phải đạt tới Vân Hà cảnh mới cải thiện được koại tình huống này.
Nghĩ như vậy, nắm tay của Ngưu Mãnh đã lao về phía Lục Diệp, bàn tay to như cái quạt hương bồ kia mở ra, gần như đã che khuất hoàn toàn tầm nhìn của Lục Diệp.
Thân hình Lục Diệp hạ thấp xuống, trượt người qua từ bên nách của đối phương, lướt về phía sau Ngưu Mãnh, lại chọn đúng vị trí hồi nãy, đánh xuống một đao!
Ngưu Mãnh lảo đảo, máu tươi tự sau lưng tí tách tí tách chảy xuôi, nhuộm mặt đất thành đỏ như máu.
Nhưng yêu tu này lại xoay người, còn muốn tiếp tục chiến đấu.
Bỗng nhiên một âm thanh như sấm rền truyền ra: "Nhận thua!"
Vẫn là vị sư huynh bát tầng cảnh kia. Hắn không thể đứng nhìn nổi nữa, trong lòng rất rõ ràng nếu còn đánh tiếp thì Ngưu sư đệ của hắn chắc chắn sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Thời điểm tiếng kêu gọi đầu hàng này vừa bật ra, hắn đã lao lên cầm lấy sừng trâu của Ngưu Mãnh rồi lôi kéo sư đệ của mình quay về giữa đám người.
Ngưu Mãnh vẫn còn nguyên vẻ mặt mờ mịt...
Lục Diệp không đuổi giết, hắn có cảm giác đối thủ này hơi ngốc nghếch… Nói là nói vậy nhưng quả nhiên yêu tu rất lợi hại, ăn của hắn hai đao như vậy mà vẫn không chết?
Phải biết rằng, mỗi một đao kia đều đã được gia trì Phong Duệ linh văn, chỉ sợ dính một đao thôi cũng khiến lục tầng cảnh bình thường bị chém thành hai nửa rồi. Vậy mà, tuy Ngưu Mãnh kia cũng bị thương không nhẹ, nhưng chắc chắn không đang lo ngại về tánh mạng.
Điều này khiến hắn ý thức được, về sau nếu lại cùng yêu tu là địch, nhất định phải chém nhiều hơn mấy đao.
"Tiểu sư đệ, cần nghỉ ngơi không?" Lý Bá Tiên thân thiết hỏi han.
"Không cần!" Lục Diệp lắc đầu, ánh mắt hắn lại nhìn về phía trận doanh Vạn Ma lĩnh.
Lại một thể tu với hình thể cường tráng cất bước đi lên, có điều… vẻ mặt người này hơi bi tráng.
Hai mươi nhịp thở sau, thể tu này ngã xuống bên trong vũng máu, phần gáy có một miệng vết thương thật lớn, máu tươi tuôn trào, thân mình giật giật...
Mặc dù gia hoả này cũng tu thân thể, nhưng không có được thể phách cường tráng trời sinh như Ngưu Mãnh, không thể thoát chết được.
Một hồi lại nối tiếp một hồi chiến đấu liên tục không ngừng, trừ phi Lục Diệp muốn nghỉ ngơi hồi phục, nếu không mỗi khi chiến đấu chấm dứt, một phương Vạn Ma lĩnh đều sẽ có người mới lên đài nghênh chiến.
Lúc ban đầu một phương Vạn Ma lĩnh tính toán dùng thể tu để tiêu hao thể lực và tinh lực của Lục Diệp, nhưng sau vài màn đấu toàn bộ thất bại, bọn họ đã bất đắc dĩ phát hiện ra, ý tưởng thì hay lắm nhưng căn bản không thể thực hiện được, bởi vì kể cả thể tu, cũng không ngăn được Lục Diệp trảm đánh!
Linh khí trên tay đệ tử Bích Huyết tông này sắc bén đến biến thái!