Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 281 - Chương 281: Răng Nanh Của Lục Diệp!!!

Chương 281: Răng Nanh Của Lục Diệp!!! Chương 281: Răng Nanh Của Lục Diệp!!!

Bởi vì giờ phút này, nàng đã dùng bộ móng vuốt của mình bấu chặt trường đao của Lục Diệp!

Lục Diệp muốn rút đao, nhưng lại không thể rút được.

Miêu yêu kia lập tức vung vẩy bộ móng vuốt trên tay, linh quang hiện lên phía trên bộ móng vuốt ấy.

Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc” vang lên, linh khí trường đao làm bạn bên cạnh Lục Diệp mấy tháng đã kêu lên rền rĩ rồi gãy lìa, chỉ còn lại một nửa thân đao.

Trước kia, sau khi hắn giết tu sĩ Bạch Tịnh trong Thanh Vân sơn, hắn đã đoạt được thanh linh khí này. Trên thanh linh khí này chỉ có một đạo cấm chế gia cố thân đao, xem như loại linh khí có phẩm chất kém cỏi nhất, bởi vì tu vi của tu sĩ Bạch Tịnh kia vốn không cao, không dùng nổi loại linh khí quá tốt.

Nhưng kể cả khi phẩm chất của nó không cao, thì ở trên tay Lục Diệp, linh khí trường đao này vẫn phát huy ra lực sát thương khó có thể tưởng tượng nổi, bởi vì hắn có thể gia trì Phong Duệ linh văn lên thanh trường đao ấy.

Và một đường này đi tới, ít nhất cũng có năm sáu mươi tu sĩ Vạn Ma lĩnh chết dưới hai, ba đao của hắn, nếu tính cả lúc khoảng thời gian trước khi bùng nổ xa luân chiến, con số này sẽ phá trăm.

Tới hôm nay, thanh trường đao làm bạn cùng Lục Diệp suốt một đoạn đường dài đã bị chặt đứt !

Đám tu sĩ một phương Hạo Thiên minh đều biến sắc, linh khí trong tay tu sĩ bị gãy, thực lực sẽ bị hao tổn, nhất là với Lục Diệp. Sở dĩ hắn có thể vượt cấp giết nhiều lục tầng cảnh như vậy, tất nhiên là do nội tình của bản thân, nhưng cũng không thể phủ nhận một phần công lao của thanh linh khí này.

Ngược lại một phương Vạn Ma lĩnh kia, đều là thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhất là mấy cường giả trên Linh Khê Bảng nọ, ai nấy đều tươi cười rạng rỡ

Chắc chắn rồi!

Bởi vì cả Hạo Thiên minh và Vạn Ma lĩnh đều cho rằng thanh trường đao trong tay Lục Diệp kia là linh khí có phẩm chất vô cùng tốt, và một tu sĩ đám lục tầng cảnh vừa lên chiến đấu đã bị chém cho không thể đánh trả kia chính là minh chứng tốt nhất

Có thể nói, linh khí trường đao này chính là răng nanh của Lục Diệp!

Cho nên một phương Vạn Ma lĩnh vẫn một mực suy nghĩ biện pháp nhổ cái răng nanh này đi, chỉ cần chặt đứt nó, bọn họ có thể đứng vững ở thế bất bại.

Lúc này mọi người mới hiểu ra rằng, những tu sĩ đã lên sân khấu trước kia cứ một mực đối chiến chính diện với Lục Diệp, không phải bọn họ cảm thấy mình có thể thắng được hắn, mà là đang thử phá hư trường đao trong tay hắn!

Đáng tiếc vẫn chưa một ai thành công, mãi cho đến giờ phút này, miêu yêu kia đã không phụ sự mong đợi của mọi người, bằng vào tốc độ mau lẹ của bản thân và hai bộ móng vuốt, nàng đã chặt đứt thanh đao dính đầy máu tươi của tu sĩ Vạn Ma lĩnh kia!

Răng nanh đã bị chặt đứt, đệ tử tên là Lục Diệp Bích của Huyết tông này còn đường phản kháng cầu sống hay không?

Ngay trong khoảnh khắc trường đao đứt đoạn, miêu yêu lập tức hưng phấn bổ nhào về phía Lục Diệp, hai con mắt sáng lấp lánh tràn đầy quang mang hưng phấn. Tựa như nàng đã trông thấy một đống ban thưởng kếch xù đang vẫy tay với mình.

Bên cạnh đó, nàng cũng nhìn thấy Lục Diệp đang vung thanh đao gãy kia chém về phía mình!

Nếu là lúc trước, đối mặt với một đao như vậy, chắc chắn là nàng sẽ tránh né, dù sao nàng cũng đi theo con đường tăng trưởng tốc độ, phòng ngự của bản thân không quá cao, nếu thực sự bị Lục Diệp chém trúng một đao khẳng định là không có kết cục gì hay ho.

Nhưng hiện giờ nàng lại không thèm tránh né, ngược lại còn huênh hoang đánh về phía ngực Lục Diệp, bộ móng vuốt trên tay phải vung về phía trước như muốn móc thứ đang đập trong lồng ngực Lục Diệp ra.

Phốc xuy...

Máu tươi vẩy ra, bộ móng vuốt của miêu yêu cắm vào trong ngực Lục Diệp, nhưng thân thể nàng lại cứng đờ tại chỗ, gian nan ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt đầy khó hiểu: "Ngươi làm như thế nào..."

Lục Diệp không trả lời, chỉ đá ra một cước, đá bay miêu yêu trước mặt.

Ngay khi miêu yêu đang ở giữa không trung, nàng nâng tay bịt kín cổ họng, tới lúc nàng lảo đảo rơi xuống đất, đã thấy máu tươi tuôn trào từ kẽ tay, trong miệng mũi cũng có máu tươi tràn ngập, nàng phát ra mấy âm thanh nghẹn ngào như muốn nói gì đó nhưng lại không nói được. Sau cùng, miêu yêu nọ giãy giụa một lát rồi ngừng lại, thần thái trong mắt nhanh chóng biến mất

Lục Diệp nâng tay bưng kín vị trí ngực, hít vào một hơi thật sâu, cảm giác một chút, thương tích này không quá nặng, không chạm đến trái tim

Trong nháy mắt vừa rồi, rõ ràng hắn có cơ hội thúc giục Ngự Thủ linh văn ngăn cản một đòn này, nhưng trước mắt linh lực toàn thân hắn đã rơi vào tình trạng càng đánh càng thiếu, hơn nữa sau khi nuốt phục quá nhiều linh đan, linh lực trong cơ thể hắn cũng trở nên càng ngày càng tối nghĩa, bởi vậy, điều kiện tiên quyết để hắn có thể tiếp tục chiến đấu chính là cần phải tiết kiệm linh lực. Và hắn cũng đang cố gắng hết mức để tiết kiệm linh lực, vì thế hắn tình nguyện chịu một vết thương nhỏ cũng không đáng là gì.

Bên trong võ đài yên tĩnh, hắn mang theo một thanh đao gãy đi đến phía trước trận doanh Hạo Thiên minh, khoanh chân ngồi xuống, sau đó lấy ra thuốc bột chữa thương từ trong túi trữ vật, bôi loạn lên ngực.

Vị Ương nhìn hắn, hai đấm nắm chặt, cố nén xúc động muốn đi lên giúp hắn băng bó...

"Ngu xuẩn!" Ở bên phía Vạn Ma lĩnh, một cường giả Linh Khê Bảng cắn răng mắng một tiếng, vừa rồi khoảnh khắc vũ khí của Lục Diệp bị gãy cũng là thời điểm mà một phương Vạn Ma lĩnh chỉ còn cách thắng lợi một bước nữa thôi.

Nếu ngay lúc đó, th miêu yêu có thể cảnh giác hơn một chút, nàng sẽ có cơ hội rất lớn để giết Lục Diệp, nhưng gia hoả này quá mức đắc ý vênh váo, lại bị người ta một đao phong hầu (cắt cổ), đến chết cũng không hiểu vì sao, đúng là ngu không thể tả.

Vậy là trận chiến đấu thứ bốn mươi đã chấm dứt, còn lại ba trận cuối cùng.

Sắc trời đã sáng rõ!

Lại một lần nữa thất bại nhưng bên phía Vạn Ma lĩnh lại tỏ ra không sao cả. Hiện giờ trường đao của Lục Diệp đã gãy, một thân thực lực của hắn sẽ suy yếu thật lớn, trong ba trận chiến đấu cuối cùng, không cần biết làm như thế nào, kiểu gì bọn họ cũng tóm được hắn.
Bình Luận (0)
Comment