Chương 297: Phong Vô Cương!!!
Chương 297: Phong Vô Cương!!!
Về phần đại sư tỷ Vị Ương, từ sau khi Lục Diệp tỉnh lại, hắn vẫn chưa gặp nàng.
Hắn hỏi tứ sư huynh nhưng tứ sư huynh chỉ thần thần bí bí nói: "Đại sư tỷ ư? Nàng vốn là loại Thần Long chỉ thấy đầu không thấy đuôi, về sau ngươi rất khó có thể nhìn thấy nàng, không cần quá để ý."
Đối phương chỉ nói như vậy chứ không hề nói cụ thể về tình huống của đại sư tỷ với Lục Diệp, khiến hắn không hiểu ra sao.
Ây dà, vốn hắn còn muốn tự mình nói lời cảm tạ với đại sư tỷ, dù sao lúc hắn rơi vào tình huống nghìn cân treo sợi tóc trên Kim Quang đỉnh, chính đại sư tỷ là người đã đuổi tới bảo vệ hắn đầu tiên.
Về phần vì sao khi hắn trở thành đệ tử Bích Huyết tông, lại bị người ta chĩa mũi nhọn vào như thế, tứ sư huynh lại nói rõ ràng.
Tới tận lúc này Lục Diệp mới biết, khoảng vài chục năm trước Bích Huyết tông từng xuất hiện một nhân vật khó lường, người này là đại sư huynh một thế hệ bọn họ, tên Phong Vô Cương!
Dưới sự dẫn dắt của vị đại sư huynh này, Bích Huyết tông nhanh chóng quật khởi, Bích Huyết tông cũng trở thành một tấm bảng hiệu, một mặt cờ xí (ý là biểu tượng và lá cờ đầu, kiểu tông môn nổi trội và dẫn đầu) trong Hạo Thiên minh.
Khi đó chỉ cần Bích Huyết tông vung tay hô một tiếng là đám người của Hạo Thiên minh bên này hưởng ứng nhiệt tình.
Không biết đã có bao nhiêu tông môn Vạn Ma lĩnh từng bị Bích Huyết tông chèn ép, thậm chí có vài nhà nhất phẩm tông môn còn bị giết cho rơi xuống vào phẩm cấp, Thánh Hỏa giáo kia là một trong số đó, cho nên lần này vì giết Lục Diệp, ngay cả Thánh nữ của Thánh Hỏa giáo cũng có thể tự phế linh khiếu.
Nhưng không ai nhờ, chính những vinh quang và ca ngợi vô biên ấy đã khiến cho vị đại sư huynh kia dần dần đánh mất chính mình.
Hắn chậm rãi trở nên bảo thủ, khăng khăng làm theo ý mình.
Khoảng ba mươi năm trước, trong một hồi đại chiến giữa hai đại trận doanh, hắn không để ý lời khuyên can, mang theo rất nhiều cường giả cường công một nhà nhất phẩm tông môn của Vạn Ma lĩnh, kết quả trúng mai phục.
Trận chiến ấy, Phong Vô Cương chết trận, Hạo Thiên minh tổn thất thảm trọng.
Trận chiến ấy, đám đệ tử Bích Huyết tông xuất chiến gần như toàn quân bị diệt.
Cũng bởi vì trận chiến ấy, Bích Huyết tông dần dần bắt đầu xuống dốc.
Cho đến ngày nay, biểu tượng và lá cờ từng khiến Hạo Thiên minh lấy đó làm kiêu ngạo lại xuống dốc đến độ sắp bị xoá tên.
Những địch nhân từng bị Bích Huyết tông chèn ép quá kia tự nhiên không muốn nhìn thấy Bích Huyết tông kéo dài hương khói. Cho nên ngay khi thân phận của Lục Diệp bị lộ ra ngoài ánh sáng, mới có thể gây nên náo động lớn như vậy.
"Cho nên… đây là chuyện phiền toái do vị đại sư huynh kia gây ra. Còn tiểu sư đệ ngươi đã phải thừa nhận ân oán chẳng liên quan gì tới mình." Trong thùng gỗ, Lý Bá Tiên để trần cánh tay, ngửa đầu dựa vào mép thùng gỗ, trong miệng ngậm lấy một cái hồ lô rượu, sảng khoái uống một ngụm: "Cũng tại lão đầu tử không còn dùng được nữa. Đại sư huynh đã chết, lão không chống đỡ nổi."
"Khi đó ngươi mới vài tuổi, ngươi thì biết cái gì?" Bên kia truyền đến giọng nói của chưởng giáo: “Vốn dĩ Bích Huyết tông cũng không được tính là tông môn mạnh mẽ, là đại sư huynh ngươi dựa vào lực lượng bản thân kéo tông môn đi lên. Có thể nói hắn là nguyên nhân làm cho Bích Huyết tông có thể trở thành nhất phẩm. Bởi vậy khi hắn ngã xuống, tông môn tự nhiên sẽ không còn nền móng nữa. Đại sư huynh của ngươi. . . Quả thật là hạng người kinh tài tuyệt diễm. Chẳng qua là thiên đố kỵ với anh tài, bắt hắn chết quá sớm, kết quả đã để lại một đống cục diện rối rắm."
"Kinh tài tuyệt diễm?" Lý Bá Tiên cười một tiếng: "Có bằng tiểu sư đệ không?"
Chưởng giáo im lặng, việc này không dễ so sánh chút nào.
Tuy Phong Vô Cương kinh tài tuyệt diễm thật nhưng ở thời điểm đối phương chỉ có tu vi ngũ tầng cảnh, vẫn chưa từng làm ra loại chuyện khiến cả thiên hạ đều kinh hãi kiểu này. Vị đệ tử ấy coi như một loại hình trưởng thành cực kỳ muộn, trước Vân Hà cảnh đều không có tiếng tăm gì, khi tới Vân Hà cảnh bỗng nhiên lại lộ ra thiên tư vượt xa mức bình thường, và sau đó một đường hăng hái tiến thẳng tới, khi lên tới đỉnh phong, thậm chí đối phương còn được minh chủ Hạo Thiên minh tự mình sư vinh.
Một lát sau, bỗng nhiên chưởng giáo nói: "Nhất Diệp, về sau khi ngươi đi lại bên trong Linh Khê chiến trường, mọi sự đều phải cẩn thận. Mặc dù trận chiến Kim Quang đỉnh khiến cho thanh danh của ngươi lan truyền rộng rãi nhưng cũng vì vậy sẽ làm Vạn Ma lĩnh càng thêm kiêng kị, Bọn họ sẽ không nguyện ý nhìn thấy một Phong Vô Cương thứ hai quật khởi. Nếu như có cơ hội, khẳng định bọn họ sẽ tìm cơ hội diệt trừ ngươi."
Nửa năm trước, chưởng giáo đã tính toán đưa Lục Diệp đến các tông môn khác tu hành, nhưng trước mắt chắc chắn là không thực hiện được rồi.
Sau trận đại chiến Kim Quang đỉnh, Lục Diệp đã bị đóng cộp cái mác Bích Huyết tông, hiện giờ bất cứ ai cũng biết Bích Huyết tông có một đệ tử tên là Lục Nhất Diệp.
Lục Diệp há to miệng, muốn nói một tiếng với chưởng giáo rằng tên của hắn không phải là Nhất Diệp, nhưng cuối cùng lại không làm rõ chuyện này, chỉ lên tiếng nói: "Vâng!"
Trong lòng thầm nảy sinh ác độc, Chính Khí môn Nhạc Sơn, ta với ngươi thế bất lưỡng lập (không đội trời chung)!
Lý Bá Tiên trấn an: "Nhưng tiểu sư đệ cũng đừng quá lo lắng, hai ngày trước lão đầu tử đã. . . Ừm, có lão đầu tử ở đây, những chuyện kiểu như vậy sẽ không còn xảy ra nữa, dù Vạn Ma lĩnh bên kia muốn nhằm vào ngươi, cũng sẽ ra tay ở bên trong quy củ."
"Bên trong quy củ?"
"Nói ngắn lại, một khi ở bên trong Linh Khê chiến trường, thì chuyện vòng ngoài sẽ do người vòng ngoài xử lý, chuyện vòng trong sẽ do người vòng trong xử lý, sẽ không tiếp tục có cường vòng trung tâm giả chạy ra đi giết ngươi đâu. Nếu không, một khi tất cả mọi người đều làm như vậy, chẳng những Linh Khê chiến trường hỗn loạn, mà cả Cửu Châu cũng hỗn loạn. Tuy rằng Hạo Thiên minh và Vạn Ma lĩnh thủy hỏa bất dung (như nước với lửa), nhưng chung quy lại, hai bên vẫn cần làm việc theo quy củ. Lần vừa rồi chủ yếu là Vạn Ma lĩnh có chút chó cùng rứt giậu, mới khiến ngươi chịu ủy khuất lớn như vậy."
Lục Diệp gật đầu, tỏ vẻ hắn đã hiểu.