Chương 578: Tập Chung Tấn Công
Chương 578: Tập Chung Tấn Công
Chương 578. Tập Chung Tấn Công
Hắn đã nói rõ tình huống của mình với nhị sư tỷ trong tin tức, lại không muốn nhị sư tỷ mang chưởng giáo tới.
Điều này làm cho trong lòng Lục Diệp ấm áp.
Quay đầu nhìn về phía Cự Giáp đang ngủ mê man ở bên trong, vẻ mặt Lục Diệp từ từ trở nên nghiêm túc.
Bên này hắn có Thiên Phú Thụ che chở, quả thật không sao, nhưng Cự Giáp lại trúng độc, cũng không biết lấy thủ đoạn của Nhị sư tỷ có thể cứu Cự Giáp trở về hay không.
Cự Giáp từng chiếm được chỗ tốt ở trong Tẩy Hồn Trì, ngay cả hắn cũng không đỡ nổi độc tính không hiểu kia, có thể thấy được độc tính này rất mãnh liệt.
Người âm thầm hạ độc đã bị Thiên Diễm tông bắt về, trước đó Lục Diệp phát hiện rượu và thức ăn có độc đã để Triệu Lập làm an bài tương ứng, người hạ độc kia hiển nhiên không ngờ chuyện lại bại lộ nhanh như vậy, mới thoát ra không bao xa đã bị bắt về.
Đối với loại người là ám tử của Vạn Ma Lĩnh, Thiên Diễm tông đương nhiên sẽ không khách khí, một phen khảo vấn đã tìm được độc vật từ trên tay người kia lưu lại, trải qua nữ y tu kia cẩn thận điều tra, xác định phỏng đoán trước đó, độc kia càng nhiều là tác dụng trên thần hồn, cũng không phá hư nhục thân mãnh liệt, cho nên cho dù là Cự Giáp hay là Triệu Lập, nhục thân giờ phút này đều đã không sao.
Có thể nói là thần hồn chi độc rất khó hiểu, hai người chắc chắn phải chết không nghi ngờ.
Theo lời Ám Tử kia nói, hắn mang theo độc dược này vốn chỉ là lo trước khỏi hoạ, không thể nói lúc nào sẽ dùng tới, kết quả Lục Diệp vừa vặn chạy đến Thiên Diễm tông, mà Vạn Ma Lĩnh không chờ đợi kịp muốn giết hắn, đã mệnh lệnh cho hắn âm thầm ra tay.
Bên này ngay khi khảo vấn ám tử kia, bên ngoài trụ sở Thiên Diễm tông, từng đám tu sĩ Vạn Ma lĩnh nhân số không giống nhau đi tới, lúc đầu người tới còn không tính là nhiều, đều là thế lực của ba Vạn Ma lĩnh gần đó, mỗi nhà xuất động khoảng hai trăm người, nhưng chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi, nhân số đã gia tăng mãnh liệt, vượt qua ngàn người.
Tin tức này truyền về bản tông, Thiên Diễm tông chấn động.
Mặc dù trước đó Triệu Lập đã chuẩn bị trước dưới sự phân phó của Vu Khiếu, nhưng cho dù có đại trận phòng ngự, lực lượng phòng ngự một trụ sở cũng có hạn.
Nếu như số lượng kẻ địch đến đây xâm chiếm quá nhiều, có đại trận phòng hộ kiên cố thì đều không ngăn cản nổi, hiện nay nhân thủ của Vạn Ma Lĩnh đã vượt ra khỏi khả năng ngăn cản của Thiên Diễm tông.
Hơn nữa nhìn điệu bộ này, các lộ nhân mã của Vạn Ma lĩnh còn đang tiếp tục chạy đến, mỗi lần người tới không nhiều, đều chỉ một hai trăm mà thôi, số lượng như vậy hiển nhiên là một tông môn có thể cử ra, nhưng lại có rất nhiều tông môn tới, có một số tông môn của Vạn Ma lĩnh thậm chí là từ vị trí xa mà tới.
Chuyện này rất hiếm gặp ở chiến trường Linh Khê, bởi vì nếu đi đường xa trợ giúp thì rất dễ bị kẻ địch phục kích trên đường.
Thiên Diễm tông tất nhiên là khẩn cấp cầu viện tứ phương, nhưng lực lượng mà minh tông có thể xuất động cũng cực kỳ có hạn, điều kiện tiên quyết là phải chiếm cứ ưu thế tuyệt đối về nhân số của kẻ địch, nếu tùy tiện xung đột với kẻ địch như vậy tất nhiên sẽ tổn thất nặng nề, nhưng ai cũng không thể trơ mắt nhìn trụ sở của Thiên Diễm tông bị công phá.
Dưới tình huống như vậy, một phương Vạn Ma Lĩnh ngang nhiên phát động tấn công đối với trụ sở của Thiên Diễm tông.
Cho dù có Minh Tông gần đây điều động nhân thủ kiềm chế, phân tán một chút lực lượng của Vạn Ma Lĩnh, nhưng Thiên Diễm tông cuối cùng vẫn không thể bảo trụ được trụ sở nhà mình.
Đại trận bị cưỡng ép công phá, đối mặt với tu sĩ Vạn Ma Lĩnh đến giống như là thủy triều mãnh liệt, đệ tử Thiên Diễm tông chỉ tạm lui về Cửu Châu.
Trong lúc nhất thời, trên dưới Thiên Diễm tông đều bị không khí bi thương bao phủ, Thiên Diễm tông lập tông nhiều năm như vậy, trụ sở bị công phá cũng đã mấy lần, nhưng chưa từng có lần nào biệt khuất như vậy, từ đầu đến cuối, bản tông ngay cả một chút lực lượng phản kháng cũng không có, trên cơ bản là trơ mắt nhìn đại trận phòng hộ bị tiêu diệt từng chút một.
Nhưng cũng bởi vì vậy mà Thiên Diễm tông mới có đủ thời gian rút các đệ tử về Cửu Châu, nếu không khẳng định sẽ có đại lượng thương vong, xem như là đại hạnh trong bất hạnh.
Các đệ tử trước mắt không có thương vong, nhưng tạm thời là không thể trở về được, nghe nói sau khi Vạn Ma Lĩnh công chiếm trụ sở cũng không rời khỏi, mà là trắng trợn đợi ở đó.
Đây rõ ràng là một loại cảnh cáo không tiếng động, một phương hướng Vạn Ma Lĩnh lấy phương thức cường thế công phá nơi ở của Thiên Diễm tông để cảnh cáo các tông môn Hạo Thiên minh khác, dám can đảm tiếp nhận Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông sẽ là kết cục gì.
Đối với chuyện này, Hạo Thiên minh tất nhiên là không phục, rất nhiều trấn thủ sứ của các tông môn liên lạc lẫn nhau, chuẩn bị tập kết phản công.
Nhưng mà rất nhanh lặng lẽ rút quân, không phải bọn hắn không có can đảm và phách lực, họ đều là hạng người huyết khí phương cương, ai còn không có quyết tâm liều chết
Chủ yếu là ước thúc đến từ các trưởng bối của các đại tông môn.
Cơ sở của Thiên Diễm tông bị công chiếm đã thành sự thật, nếu như lúc này một phương Hạo Thiên minh phản công trở về thì nhất định sẽ bộc phát chiến đấu quy mô lớn, đến lúc đó Vạn Ma lĩnh sẽ không tốt hơn, Hạo Thiên minh cũng sẽ có đại lượng thương vong, đây là chuyện mà những tu sĩ thế hệ trước bọn hắn không thể nào tiếp nhận được.
Kể từ đó, các tu sĩ Vạn Ma Lĩnh trú ngụ ở trụ sở Thiên Diễm tông càng đắc ý khoa trương.
Ở trụ sở Thần Ẩn cung, Cổ Tham Dương và Vệ Ly đều run rẩy sợ hãi, tuy bọn hắn rõ ràng trụ sở Thiên Diễm tông bị công chiếm chủ yếu là bởi vì Lục Diệp muốn đi Thiên Diễm tông đào tạo Trận Đạo sâu, Vạn Ma lĩnh khó mà dễ dàng tha thứ xảy ra chuyện như vậy, nhưng vẫn không khỏi nghĩ mà sợ.
Trước đó, khi Lục Diệp ở Thần Ẩn cung, nếu để cho bọn hắn đến đây một chút, khẳng định Thần Ẩn cung cũng không giữ được trụ sở.
Mượn sức mạnh cường thế công chiếm trụ sở Thiên Diễm tông, Vạn Ma lĩnh có cảm giác rửa sạch nhục nhã, càng làm cho các tu sĩ Vạn Ma lĩnh phấn chấn là khi có tin tức truyền đến, Lục Nhất Diệp của Bích Huyết tông kia trúng kịch độc, đã không còn sống lâu nữa.
Trong lúc nhất thời, các nơi trên chiến trường Linh Khê, các đại tông môn của Vạn Ma Lĩnh đều quét sạch khói mù trước đó, chỉ thiếu chút nữa khua chiêng gõ trống chúc mừng.