Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch)

Chương 684 - Chương 684: Thật Điên Rồi 2

Chương 684: Thật Điên Rồi 2 Chương 684: Thật Điên Rồi 2

Chương 684. Thật Điên Rồi 2

Giờ phút này, Lục Diệp thật lòng bó tay rồi.

Có lẽ là trước đó đã giết qua một chút yêu ong trong tổ ong, lại có lẽ là trên người hắn lưu lại khí tức không thể nhận ra, cho dù lúc trước hắn đã hất bay bầy ong ra, còn chưa nghỉ ngơi một lát thì bầy ong lại đuổi giết.

Trong lúc chạy trốn, Lục Diệp đã thay đổi quần áo từ trong tới ngoài của mình một lần, cũng dùng nước rửa thân thể nhiều lần, nhưng vẫn không thể hoàn toàn làm cho bầy ong thoát khỏi.

Nếu như có thể một mực gia trì linh văn phi hành cho linh chu, cứ tiếp tục ngự khí phi hành, Lục Diệp ngược lại là có một ít nắm chắc có thể đánh bay bầy ong.

Nhưng cho dù hắn đã là tu sĩ cấp Thiên Thất thì cũng không chịu nổi tiêu hao như thế, tiêu hao gia trì phi hành cho một chiếc linh chu là rất lớn, còn lớn hơn tiêu hao khi hắn thúc dục Phi Dực Thứ Văn, bằng vào linh lực dự trữ của hắn căn bản là không thể duy trì lâu dài.

Không thể phi hành được, Lục Diệp chỉ có thể vòng trở lại, muốn mượn tay của tu sĩ Vạn Ma lĩnh thoáng ngăn cản một chút bầy ong, ngược lại là mang đến cho người Vạn Ma lĩnh một chút thương tổn, nhưng cũng không thể thay đổi thế cục trước mắt.

Rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng tốc độ cực nhanh âm thầm xuyên qua rừng rậm, bằng vào tấm bình phong thiên nhiên trong rừng rậm, làm chậm tốc độ phi hành của bầy ong.

Trong lúc chạy vội, đột nhiên gặp phải một đám tu sĩ của Vạn Ma lĩnh.

Trong nháy mắt chạm mặt, song phương đều là khẽ giật mình.

Nhưng Lục Diệp rất nhanh đã lấy ra một vật từ trong túi trữ vật, bay thẳng đến đập về phía đối phương, đó rõ ràng là một tổ ong phạm vi một trượng.

Có người ra tay đánh tổ ong kia bay lên trời, khí tức thơm ngọt lập tức tràn ngập ra, làm mảnh vỡ tổ ong rơi xuống bay lên bốn phía.

Ngửi thấy luồng khí thơm ngọt này, không ít tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh lúc này biến sắc, vẻ mặt dần dần hoảng sợ.

Giờ phút này, Lục Nhất Diệp bị một đám yêu ong đuổi giết là chuyện lớn nhà nào cũng biết, vốn dĩ gặp phải ở đây, chỉ cần bọn hắn có thể kéo dài một chút tốc độ chạy trốn của Lục Diệp, chờ đám yêu ong kia đuổi theo, tình cảnh của Lục Diệp sẽ rất nguy hiểm.

Không ai ngờ rằng hắn lại ném một tổ ong tới trước.

Tiếng nổ vang ông ông nhanh chóng từ sau lưng Lục Diệp tiếp cận, giương mắt nhìn lại, giữa cây cối đã xuất hiện một mảnh mây đen rậm rạp.

Tổ ong bị ném ra ngoài, Lục Diệp sớm đã bỏ chạy từ mặt bên, để bọn hắn lại đối mặt với bầy ong khủng bố kia.

"Chạy mau!"

Có người rống to, lúc này tế ra linh khí của mình phi hành, phóng lên tận trời.

Cũng có người quay người chạy về phía sau, nhất thời cảnh tượng trở nên hỗn loạn.

Bầy ong đuổi theo Lục Diệp bỗng nhiên phân ra mấy con, đại đa số bầy ong vẫn đuổi giết ra ngoài giống như giòi trong xương, mấy con phân ra kia lại đuổi theo tu sĩ Vạn Ma lĩnh đang chạy trốn.

Một lát sau, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, không chỉ những tu sĩ Vạn Ma lĩnh chạy trốn về phía sau không thể đào thoát, mà ngay cả tu sĩ ngự khí phi không cũng bị yêu ong đuổi kịp.

Bằng thực lực của tu sĩ hạch tâm, yêu ong có hơn mười con không tạo ra bất kỳ uy hiếp gì đối với bọn hắn, nhưng số lượng càng nhiều thì bọn hắn càng khó mà ngăn cản.

Linh khí và tầng linh lực một khi bị đột phá, mũi nọc ong đâm vào trong cơ thể, cơ bản hẳn phải chết không nghi ngờ.

Con ngươi Lục Diệp đang chạy trốn bỗng nhiên sáng lên, lúc hắn bị bầy ong đuổi giết thì vẫn luôn nghĩ đến một vấn đề, đó chính là làm thế nào những yêu ong này tìm được vị trí của mình.

Quần áo thay đổi, thân thể cũng rửa sạch, còn lại cũng chỉ có khí tức mà hắn không thể nhận ra, ví dụ như mùi thơm đặc biệt của mật ong...

Khi vơ vét mật ong màu vàng óng trong tổ ong, không thể tránh khỏi sẽ nhiễm phải loại khí tức kia, loại khí tức này trong thời gian ngắn là rất khó bằng vào thủ đoạn bình thường để thanh tẩy.

Ném ra một tổ ong với tu sĩ của Vạn Ma Lĩnh chỉ là thử nghiệm, dù sao thì trên người cũng có rất nhiều loại tổ ong phổ thông này, ném một cái cũng không tính là gì.

Kết quả lại làm cho hắn ngoài ý muốn.

Như vậy xem ra bị một đám yêu ong đuổi giết không buông tha cũng chưa chắc là chuyện xấu gì.

Vừa rồi, đội ngũ của Vạn Ma Lĩnh kia có hơn 30 người, vốn bằng thực lực của hắn căn bản là không thể chống lại, có thể mượn đao giết người lại có thể giải quyết dễ dàng.

Cũng không biết đội ngũ như thế đến cùng có bao nhiêu người!

Lục Diệp lại nghĩ tới chuyện Cự Giáp và Y Y, trong lúc cấp bách truyền tin tức ra ngoài, để cho bọn hắn rút lui khỏi nơi đây trước, sau đó mình lại tìm cơ hội tụ hợp với bọn hắn.

Hiện tại những Yêu ong này thật điên rồi, bọn người Cự Giáp lưu lại ở gần đây rất nguy hiểm.

Không lâu sau,Y Y trả lời tin tức bảo hắn phải cẩn thận.

Không cần lo lắng an nguy của Cự Giáp Y Y và Hổ Phách, Lục Diệp làm việc sẽ không hề cố kỵ.

Mặc dù tốc độ phi hành ở trong rừng rậm này chậm hơn tốc độ ngự khí trên không trung rất nhiều, nhưng bởi vì có tự nhiên ngăn cản và bình chướng nên tình huống còn tốt hơn một chút so với lúc hắn ngự khí phi hành, chỉ là hắn không dám dừng lại dù chỉ một khắc.

Thế cục bỗng nhiên trở nên càng thêm hỗn loạn.

Trong Vụ Ẩn sơn, bầy ong của Lục Diệp Dẫn tán loạn, phàm là đội ngũVạn Ma Lĩnh gặp phải hắn đều gặp nạn.

Trước sau ăn mấy lần thiệt thòi lớn, tổn thất hơn trăm người, sau đó đông đảo tu sĩ Trảm Diệp Minh không thể không thừa nhận một chút, tình huống trước mắt đã không thích hợp tiếp tục lưu lại, nếu không sẽ tổn thất lớn hơn.

Rất nhiều người bất đắc dĩ cùng không cam lòng, tu sĩ Trảm Diệp Minh nhao nhao ngự không bay lên, chuẩn bị rút lui khỏi Vụ Ẩn sơn, về phần Lục Nhất Diệp kia, để hắn cùng bầy ong chó cắn chó.

Bị bầy ong đuổi giết như thế, một tu sĩ Thiên Thất cấp vô luận như thế nào cũng khó có thể còn sống.
Bình Luận (0)
Comment