Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng (Bản Dịch Full)

Chương 545 - Chương 545: Đại Kiếp Nạn Muôn Thuở

Nhân Sinh Của Ta Có Thể Vô Hạn Mô Phỏng Dịch Full Chương 545: Đại kiếp nạn muôn thuở

Bến Bắc hải, nước biển hiện ra màu xanh đậm, mặt biển màu sẫm phản chiếu bầu trời đỏ như máu, trông vẻ giống như nhuốm máu.

Hai bóng dáng một xanh một đỏ lơ lửng trong không trung, chính là Thanh Ngọc Đại Thánh và Hồng Nguyệt Đại Thánh của Tam Thánh môn.

Các nàng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời màu đỏ trên không trung, vẻ mặt đều hơi trắng bệch.

Thật lâu sau, Hồng Nguyệt Đại Thánh lẩm bẩm nói, “Lại xuất hiện, huyết thiên –”

Sau khi hai người các nàng cùng nhau rời khỏi Dao Trì tiên cung đã lập tức khóa chặt vị trí của Cố Dương, vốn định đuổi theo, nhưng lại nhìn thấy vết máu trên bầu trời kia, còn có bầu trời màu máu, khiếp sợ đến cực điểm.

Trong lúc ngớ ra, các nàng đã triệt để làm mất tung tích của Cố Dương.

Hai người đã xem nhẹ chuyện bàn đào, nhìn vết máu trên không trung, đều như rơi vào trong hầm băng.

Ở Thần Châu đại lục này không có ai rõ ràng hơn các nàng, sau khi trên không trung xuất hiện vết máu kia sẽ phát hiện chuyện kinh khủng đến cỡ nào.

Hai nàng đều là tộc đàn thiểu số trong Yêu tộc, thuộc về yêu ma thảo mộc. Tu hành vô cùng chậm chạp, nhưng có một ưu điểm đó là trời sinh sống rất lâu.

Đặc biệt là hai nàng, nền móng đều không bình thường, đến nay đã sống được hơn một vạn năm ngàn năm.

Sau khi thiên đạo sụp đổ, có thể chống đỡ được sự ăn mòn của năm tháng, sống thời gian dài như vậy cũng chỉ có Yêu tộc như các nàng yêu ma thảo mộc đã thành tinh này.

Các nàng đã tự mình trải qua trận đại kiếp nạn một vạn năm trước, tận mắt nhìn thấy thiên đạo sụp đổ, cảnh tượng vạn tiên cùng ngã xuống.

Các tiên nhân, Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên thậm chí là Kim Tiên bất hủ… cao cao tại thượng ngày xưa đều đột tử từng nhóm.

Còn có tiên cung trên trời đều theo đó tan vỡ.

Cảnh tượng như vậy giống như tận thế.

Một ngày kia giống như hôm nay, trên bầu trời xuất hiện một vết máu, toàn bộ bầu trời đều giống như bị máu nhiễm đỏ.

Sở dĩ các nàng còn có thể may mắn tồn tại được tiếp trong đại kiếp nạn này là vì tu vi của các nàng còn thấp, mới vừa đến Nguyên Anh kỳ. Các nàng lùi về trong bản thể, không dám thò đầu ra, ở đó run run.

Sau khi tất cả kết thúc, các nàng cứ mơ mơ hồ hồ còn sống như vậy.

Lần thứ hai bầu trời xuất hiện vết máu như vậy là hai ngàn năm sau.

Khi đó các nàng đã là Nhân Tiên, được đế quân thu vào dưới trướng.

Khi kiếp nạn lại giáng xuống, kể cả đế quân đều ngã xuống, trước khi đế quân ngã xuống đã đóng kín triệt để cửa vào giữa Đào Nguyên thiên với nhân gian nên mới giữ lại được một điểm lực lượng cuối cùng của Yêu tộc. Hơn mười Yêu tộc Nhân Tiên cảnh.

Theo thời gian trôi đi, Yêu tộc sống sót đều lần lượt ra đi, toàn bộ Đào Nguyên thiên chỉ còn lại có ba Yêu tộc thảo mộc thành tinh là các nàng.

Loáng cái, bảy ngàn năm trôi qua, thông đạo giữa nhân gian với Đào Nguyên thiên đã hoàn toàn bị người mở ra, nhân gian đã triệt để thay đổi dáng vẻ.

Các nàng vốn tưởng rằng tất cả đều đã đi qua.

Lại dù thế nào đều không thể ngờ được, sau khi cách tám ngàn năm, các nàng lại một lần nữa nhìn thấy hiện tượng không tốt lành này.

Chuyện này gợi lên ác mộng ở sâu nhất trong đáy lòng các nàng.

Trong lòng các nàng sợ hãi đến cực điểm.

Một vạn năm trước, thế gian có Nhân Hoàng, ba mươi ba thiên có giới chủ, tiên tôn, thiên đế…

Nhiều đại năng như vậy đều chết trong trận kiếp nạn kia.

Tám ngàn năm trước còn có đế quân và vài vị đại năng khác chắn ở trước.

Hiện giờ thì sao?

Đại kiếp nạn giáng xuống, những đại năng của Thượng Cổ hoặc ngã xuống, hoặc không biết tung tích, ai có thể ngăn cản được trận đại kiếp nạn này?

Nhân gian giới hiện giờ tổng cộng có bao nhiêu Nhân Tiên đây?

Một Thần Châu đại lục, số lượng Thiên Nhân cộng thêm cả các nàng mới chỉ hơn mười vị mà thôi.

Các nàng đã là mấy người có cảnh giới cao nhất, thực lực mạnh nhất rồi.

Lúc này Hồng Nguyệt Đại Thánh sâu xa nói, “Ngô Đồng tỷ tỷ, xuất hiện đi, ở trước mặt đại kiếp nạn, ân oán giữa ta và ngươi tạm thời để sang một bên được không?”

Cách đó không xa, một bóng dáng tự dưng hiện ra, chính là Triêu Dương Đại Thánh, sắc mặt của nàng lúc này cũng hơi trắng bệch, nở nụ cười sầu thảm, nói, “Có ý nghĩa gì?”

Nói xong đã rời đi luôn.

Hồng Nguyệt Đại Thánh im lặng.

Đúng vậy, có ý nghĩa sao/

Ba nàng liên thủ có thể ngăn cản được đại kiếp nạn mấy năm sau sao?

Vài vị Thiên Nhân khác cũng bị hiện tượng lạ trên bầu trời làm kinh ngạc.

Điểm khác biệt chính là bọn họ chưa từng trải qua, không biết hiện tượng lạ này sẽ mang đến tai họa như thế nào. Khiếp sợ rất nhiều đồng thời không quên việc chính, lần theo dấu vết của Cố Dương mà đi rồi.

Bàn đào thứ có thể kéo dài tuổi thọ ngàn năm này, không một Thiên Nhân nào sẽ bỏ qua.

Cho dù chỉ có một chút cơ hội, bọn họ đều sẽ không buông tha.

Nhưng mà bọn họ càng đuổi thì khoảng cách với Cố Dương càng xa.

Tốc độ cực nhanh, không phải bọn họ có thể nhìn thấy bóng lưng này.

Không bao lâu đã có người bỏ qua, lặng yên rời đi.

Còn có mấy người vẫn chưa chịu từ bỏ ý định, tiếp tục đuổi theo.

“Thời cơ gần đúng.”

Từ Thiên Hành cuối cùng đã bỏ lại mấy cái đuôi theo phía sau, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có ai có thể đuổi theo được nữa, đột nhiên tăng tốc, kéo dần khoảng cách với Cố Dương.

Thật ra tốc độ của hai người không chênh lệch bao nhiêu, tạm thời muốn đuổi kịp không phải là chuyện dễ.

Nhưng mà hắn có rất nhiều nhẫn nại.

Bất cứ võ giả nào từ Bất Lậu cảnh tu luyện đến Thiên Nhân cảnh đều sẽ không thiếu nhẫn nại.

Trong bất tri bất giác đã đến khu vực Tề châu.

Nơi này là địa bàn của La gia.

La gia không có Thiên Nhân, thứ đáng lo duy nhất chính là Xích Minh thiên tôn ở sau lưng La gia.

Nhưng mà nghe nói hóa thân ở nhân gian của Xích Minh thiên tôn đã bị một vị tiểu bối chém giết vào mấy trăm năm trước rồi.

Không có hóa thân kia, lực khống chế của Xích Minh thiên tôn với nhân gian đã giảm đi. Cho dù đánh không lại, muốn chạy trốn chắc không thành vấn đề.

Trong đầu Từ Thiên Hành lóe lên những ý niệm này, đột nhiên nhìn thấy Cố Dương bay ngược lại, bay lên một ngọn núi.

“Tiểu tử này định làm gì?”

Bình Luận (0)
Comment