Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1273 - Chương 1273 - Không Nhận

Chương 1273 - Không nhận
Chương 1273 - Không nhận

Chương 1273: Không nhận

Chú câm có chút hoảng hốt, không biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn mỉm cười, rồi mở chiếc túi xách ra.

Ông lấy từng cái túi.

Trong túi toàn bộ đều là từng hạt dưa đã bóc vỏ, đó là hạt dưa dại trên núi.

Đối với chú Câm mà nói, lúc trước khi con gái mình giận dỗi, ông đều dùng những thứ này dỗ dành. Hiện tại con gái không để ý tới mình, nhất định là trách mình không tới tìm cô.

Hai tay chú Câm hai tay đưa qua, há miệng nói: "A… A ”

"Lão già này có bệnh à.” Người đàn ông thẳng tay đánh bay một túi trong tay chú Câm đi, sau đó chỉ vào ông ấy: "Mau đi đi, cũng không biết kẻ điên từ đâu ra.”

Bên trong xe.

Triệu Minh Thanh nổi giận nói: "Thằng oắt con khốn nạn này, tôi đi dạy dỗ cậu ta.”

Lâm Phàm ngăn lại: "Chờ một chút, xem rốt cuộc là tình huống gì.”

Bên ngoài.

Chú câm nhìn hạt dưa vương vãi trên mặt đất, sững sờ đứng đó rồi lập tức ngồi xổm xuống để nhặt hạt dưa lên, sau đó ra hiệu cho Hà Tiểu Lệ đồng thời nhặt lên.

"A... a ... a.”

Trong mắt thậm chí có một tia hoảng sợ, không biết nên làm như thế nào.

Ông rất muốn nói chuyện, sợ con gái không biết ý đồ của mình, muốn mở miệng nhưng lại chỉ có thể phát ra thanh âm người khác nghe không hiểu.

Ông đã gấp đến nỗi sắp khóc.

Hà Tiểu Lệ lấy ví ra từ trong túi xách, lại mượn tiền đồng nghiệp nữ bên cạnh.

Sau đó cô tiến lên đỡ chú Câm dậy.

Nụ cười trên mặt chú Câm càng sâu, dường như khi được con gái đỡ lên thì mọi chuyện đều tốt đẹp.

"Số tiền này cha cầm về đi, không cần tới đây nữa." Hà Tiểu Lệ đặt một khoản tiền vào trong tay chú Câm, sau đó nhìn về phía đồng nghiệp và người đàn ông, nói: "Hai người đi sang bên chờ tôi, tôi có chút chuyện muốn nói với ông ấy.”

Đồng nghiệp và người đàn ông khẽ gật đầu, đặc biệt là người đàn ông còn trừng mắt nhìn chú Câm một cái.

"Thành thật một chút cho tôi."

Hà Tiểu Lệ thấy người đi rồi, sau đó nhìn về phía chú Câm: "Làm sao cha lại tới đây?”

"Bỏ đi, con cũng không quan tâm cha tới đây bằng cách nào, cầm số tiền này trở về đi, hiện tại con sống một mình ở bên ngoài rất tốt, không cần cha lo lắng. Hơn nữa con cũng không muốn để cho người khác biết về quá khứ của con.”

"Nghề nghiệp hiện tại của con là dẫn chương trình, nếu để cho người khác biết con có cha nuôi như vậy sẽ bị người ta chê cười. Con không muốn mất đi tất cả những gì con có bây giờ, cha trở về đi có được hay không, đừng tới nữa, coi như cha chưa từng nhặt được con đi.”

Tay chú Câm khẽ run rẩy, dường như là không thể tin được những chuyện này.

Nhưng ông vẫn lộ ra nụ cười, gật gật đầu, phảng phất là muốn cho con gái yên tâm, không cần lo lắng.

Đồng thời trả lại số tiền trả lại trong tay Hà Tiểu Lệ, sau đó ông lại mở túi quần áo lấy ra hơn mười tờ, nhét mấy tờ tiền cũ kỹ vào trong tay Hà Tiểu Lệ.

Sau đó ông chỉ chỉ miệng, lại chỉ chỉ vào bụng, làm ra cử chỉ ăn cơm.

"A... a. ”

Hà Tiểu Lý cúi đầu nói: "Con biết rồi, con sẽ ăn ngon, nên cha không cần lo lắng mà về quê đi, sau này con sẽ trở về thăm cha.”

Chú Câm nghe cô nói như thế, trong mắt lại lóe ra ánh sáng, sau đó ông gật đầu rồi khoát tay, muốn nhìn con gái rời đi rồi mình mới đi.

Hà Tiểu Lệ không nói gì thêm, trực tiếp xoay người đi vào trong tòa nhà đài truyền hình.

......

Lâm Phàm cau mày ngồi trong xe.

Với thực lực hiện tại, hắn đương nhiên có thể nghe được giọng nói chuyện ở bên kia.

Hắn không ngờ tới lại là tình huống như vậy, thật không ngờ Hà Tiểu Lệ lại như này.

"Lão sư, tình huống hiện tại như thế nào?" Triệu Minh Thanh đương nhiên không nghe được phía xa đang nói cái gì, nhưng xem tình huống cũng biết cực kỳ không ổn.

Khi nhìn thấy chú Câm vất vả mang đồ đến mà bị ném trên mặt đất, ông rất phẫn nộ.

Ông hận không thể đi xuống đánh tên nhóc kia một trận, nhưng bị lão sư ngăn cản.

"Xuống xe." Lâm Phàm nói.

Phía xa.

Chú Câm nhìn theo con gái, mãi đến khi bóng dáng kia biến mất không thấy, ông vẫn đứng ở nơi đó vẫy tay như trước, phảng phất như con gái có thể nhìn thấy. Xác nhận con gái đang sống rất hạnh phúc, ông đã yên tâm.VipTruyenGG.com - Truyện Dịch Hay Giá Rẻ.

Bên trong tòa nhà.

"Tiểu Lệ, lão già kia là ai?" Đồng nghiệp tò mò hỏi.

Hà Tiểu Lệ do dự một lát, nói: "Thân thích ở quê nhà thôi.”

Đồng nghiệp: "Sao cô lại có người thân như vậy, ăn mặc giống như ăn mày, nhất định là muốn đến bòn rút tiền của cô. Tôi nói cho cô hay, hiện tại loại thân thích này nhiều lắm nên cô không thể quá thiện lương, cô thì hay rồi, cho nhiều tiền như vậy không đáng chút nào?”

Hà Tiểu Lệ không nói gì mà vẫn cúi đầu, trong lòng cô rất buồn, nhưng nghĩ đến tình huống hiện tại của mình, cô biết mình không thể nhận.

Bởi vì cô không muốn bị cười nhạo.

Sau đó cô quay đầu lại muốn nhìn tình hình bên ngoài, nhưng lại bị vách tường ngăn trở, cuối cùng cô hít sâu một hơi, cũng không nghĩ nhiều như vậy nữa.

Bình Luận (0)
Comment