Chương 1278: Nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành
Một bài hát mới xuất hiện, Lâm Phàm ngược lại không nghĩ nhiều, nhưng hắn lại không biết, bởi vì hắn hát bài hát này mà trong ngày tạo nên bao nhiêu ảnh hưởng.
Vô số người mong đợi để nghe bài hát.
Nhưng lại bị giọng hát ma tính kia lây nhiễm, bất kể trường hợp đều bật khóc.
Phố Vân Lý.
"A, thật kỳ quái, mình đã rất thành công rồi mà sao nhiệm vụ này còn chưa nhắc nhở hoàn thành, độ khó này có chút đáng sợ nha."
Lâm Phàm đúng là cảm thấy kỳ quái, cũng không hiểu chỗ nào không đủ, kiến thức trang 17 này thật đúng là kỳ lạ.
Sau đó hắn cũng không nghĩ nhiều như vậy, mặc kệ hắn có hoàn thành cho mình hay không, hắn đã đủ cố gắng rồi.
Trên mạng
"Bài hát này thực sự rất cảm động."
"Cực kỳ cảm động, “trăm nết thiện thì chữ hiếu đứng đầu”, nghe xong bài hát này tôi cũng nhớ tới cha mình."
"Lâm đại sư rốt cuộc đã sáng tác bài hát này như thế nào, hay là Lâm đại sư đã trải qua cái gì."
"Tôi vẫn cảm thấy ‘Nụ hôn biệt ly’ tương đối dễ nghe."
"Tôi cảm thấy vẫn là ‘Ai bán vỏ chai rượu không’ hay hơn, bài hát này cho tôi kỷ niệm rất sâu sắc, mỗi lần nghe đều có cảm giác khác nhau."
Ngày hôm sau!
Một tin tức đã xuất hiện.
Nguyên mẫu câu chuyện bài hát mới của Lâm đại sư ‘Ai bán vỏ chai rượu không’.
Khi tin tức xuất hiện, tất cả mọi người đều sợ hãi.
"Mẹ kiếp, thật đúng là có câu chuyện trong đó sao?"
"Bài hát này hóa ra lấy người dẫn chương trình của đài Thượng Hải làm nguyên mẫu."
"Người dẫn chương trình đài truyền hình Thượng Hải Hà Tiểu Lệ kể lại trải nghiệm của mình."
"Mẹ kiếp, nhìn một hồi tôi thật muốn đánh chết Hà Tiểu Lệ này, nhưng thật may mắn, kết cục tốt đẹp nhờ gặp phải Lâm đại sư."
"Thật sự quá cảm động, người cha câm không thể nói chuyện, nếu như có thể, tôi cũng muốn làm con gái của ông ấy."
"Lâm đại sư thật sự là người thiện lương, đi ngang qua gặp phải loại chuyện này, lại sáng tác ra bài hát như vậy, khơi gợi lương tâm của người dẫn chương trình."
"Mọi người đừng mắng MC nữa, loại chuyện này tất cả mọi người đều có thể hiểu, chỉ cần kết thúc hoàn mỹ là tốt nhất rồi."
Hà Tiểu Lệ sau khi trở lại đài truyền hình Thượng Hải đã lập tức kể chuyện này nói cho mọi người, đồng thời phát sóng ra ngoài. Cô lấy mình làm ví dụ, khiến cho tất cả mọi người hiểu được, mặc kệ như thế nào cũng không nên ghét bỏ cha mẹ.
Khi câu chuyện lan rộng, vị trí của bài hát càng ngày càng lên cao.
Lúc đầu, một số người nghe bài hát này chỉ cảm thấy rất đau đớn, nhưng không biết câu chuyện trong đó.
Nhưng sau khi nghe xong câu chuyện nguyên mẫu, lại nghe bài hát này, cảm giác này lại thay đổi.
Trên Weibo.
Nhà phê bình âm nhạc có thẩm quyền nhất trong nước, Chu lão sư đã lên tiếng.
"Gần đây ra đời một bài thần khúc ‘Nụ hôn biệt ly’ sau khi nghe xong, nước mắt tôi rơi giàn giụa, hồi ức trong lòng bị chạm đến, bài hát này có thể xưng hô là đệ nhất tình ca. Mà kỹ thuật hát có thể xưng là đệ nhất giới ca nhạc, chuyện này không cần tranh luận."
"Nhưng sau khi nghe bài thứ hai ‘Ai bán vỏ rượu không’ tôi có chút thất vọng, tuy rằng vẫn đánh thẳng vào tâm hồn nhưng vẫn hơi kém một bậc so với ‘Nụ hôn biệt ly’. Thế nhưng sau khi xem xong câu chuyện nguyên mẫu, lại nghe bài hát này, trái tim tôi rung động vạn phần, thật lâu không thể hoàn hồn."
"Giọng hát gần như gào thét của Lâm lão sư là một giọng hát chưa từng có trong làng nhạc Hoa ngữ, có thể nói là một loại 'sức mạnh'."
"Sức mạnh này không chỉ là uy lực của giọng hát, mà là sức sống bất khuất của chính ca sĩ. Tôi chân thành muốn kêu gọi tất cả những nhạc sĩ ở đây, có thể sáng tác ra những bài hát tốt hơn, chứ không phải là ‘khóc gió than mưa’ không có nội hàm, bài hát trống rỗng không chút ý nghĩa."
Người bình thường có lẽ không biết Chu lão sư, nhưng các ca sĩ trong giới âm nhạc lại không ai không biết Chu lão sư này là ai.
Nhạc sĩ nổi tiếng, nhà soạn nhạc danh tiếng.
Ban giám khảo giải thưởng kim khúc trong nước cũng là Chu lão sư nhậm chức, cho nên khi cô đưa ra tuyên bố như vậy, đã nâng bài hát này lên đến trình độ cực cao.
Đó là điều không thể xem thường.
Trên khắp đất nước.
"Anh có nghe bài hát mới nhất của Lâm lão sư không?"
"Bài hát nào?"
"Chính là bài ‘Ai bán vỏ chai rượu không’ ấy, nhưng tôi tôi đề nghị anh nghe câu chuyện nguyên mẫu trước, như vậy sẽ giúp cho anh cảm thụ càng sâu."
"Thật hay giả vậy, vậy hiện tại tôi tra xem một chút."
"Ừm, mau nghe đi, người phê bình bài hát uy tín nhất Chu lão sư đã cực lực đề cử, không sai được đâu."
Phố Vân Lý.
"Anh Lâm, anh đang suy nghĩ gì vậy, hình như có tâm sự đúng không?" Ngô U Lan hỏi.
Lâm Phàm bất đắc dĩ nói: "Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ, tôi hát hay như vậy mà sao còn chưa nổi tiếng chứ? ”
"Hả?" Ngô U Lan sửng sốt, có chút không phản ứng lại, cô cảm giác lời này của Lâm ca cũng quá chọc ghẹo người, sau đó cười nói: "Anh Lâm, anh đã rất nổi tiếng rồi có được không? Anh nhìn vào bình luận trên Weibo của anh còn cao hơn nhiều so với những ngôi sao lớn khác đó.”
Điền Thần Côn thở dài: "Không biết đủ mà, cái cậu này, phải biết thỏa mãn mới được chứ.”