Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1285 - Chương 1285 - Trang Kiến Thức Thứ 18

Chương 1285 - Trang kiến thức thứ 18
Chương 1285 - Trang kiến thức thứ 18

Chương 1285: Trang kiến thức thứ 18

“Đã hoàn thành nhiệm vụ chinh phục người xem, điểm bách khoa + 20.”

“Mở ra trang kiến thức thứ mười tám. Vì đây là trang kiến thức thứ mười tám nên việc mở sẽ là ngẫu nhiên.”

“Mở ra trang kiến thức nhỏ Thuần dưỡng thú thuộc trang kiến thức lớn Tiên hiệp (Có lực lượng thần bí hỗ trợ).”

“Tuyên bố nhiệm vụ: Huấn luyện chú chó Nicholas thành một chú chó vườn Trung Hoa thật đẳng cấp.”

“Phần thưởng của nhiệm vụ: +20 điểm Bách khoa, tỉ lệ rút được trang kiến thức lớn ở trang kiến thức thứ 19 lên đến 60%.”

Ghi chú: Kiến thức phân loại nhỏ này không cần tập trung vào.

Điểm Bách khoa: +5000

“Hả?” Lâm Phàm cảm thấy có hơi mơ hồ. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sau đó, cả người đều bắt đầu cảm thấy phấn khích.

Không ngờ sau khi rút được trang kiến thức chế tạo tiểu thông minh đan lần trước, lần này hắn lại có thể tiếp tục rút thêm được kiến thức nhỏ thuộc phân loại tiên hiệp. Mặc dù không có quá nhiều tác dụng, nhưng hai chữ ‘tiên hiệp” nhìn chung vẫn vô hình được tăng thêm điểm đó nha.

Nháy mắt.

Chú chó Nicholas đang nằm dưới đất ngẩng đầu lên, khuôn mặt ngu ngơ ngốc ngốc nhìn Lâm Phàm. Nó cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Lâm Phàm và chú chó Nicholas liếc nhìn nhau một lát, chú chó Nicholas không chịu được đành phải cúi đầu xuống.

Nó không hiểu gì hết, nội tâm chú chó vô cùng hoang mang. Đặc biệt là khi nhìn thấy nụ cười kia, cảm giác không ổn của nó càng gia tăng, nó cảm thấy như bị ai đó nhìn trộm vậy.

“Cẩu gia?” Lâm Phàm gọi một tiếng, nụ cười trên mặt càng sâu. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng để huấn luyện chú chó này rồi.

“Gâu gâu.”

Chú chó cảm nhận được ánh mắt không mấy thân thiện của Lâm Phàm. Nó thân là vương tôn công tử chó ở phố Vân Lý, quyết phải bảo vệ tôn nghiêm của mình đến cùng. Đối mặt với kẻ mạnh, tuyệt đối không bao giờ lùi bước.

“Ha ha ha.” Lâm Phàm cười lớn, tâm trạng vô cùng vui sướng. Trang kiến thức thứ mười tám này thực sự rất thú vị.

Nháy mắt, trong đầu đã có thêm kiến thức mới và lực lượng thần bí.

Mỗi lần có được “Lực lượng thần bí tăng thêm” thì hắn biết cái năng lực này khi được thể hiện chắc chắn sẽ rất kinh khủng.

Điền Thần Côn nhìn Lâm Phàm, phát hiện điệu cười của tên này rất bỉ ổi. Trong lòng ông ta thầm nghĩ, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Mỗi khi tên nhóc này lộ ra nụ cười bỉ ổi, chắc chắn là không có chuyện gì tốt.

Buổi tối.

Hoàng Hạo thực sự tức giận. Gã đã bị cư dân mạng chửi rủa cả ngày nên tâm trạng hiện tại vô cùng tồi tệ.

Nhưng gã vẫn ngoan cố không xóa bài đăng trên weibo. Dù có bị chửi cũng chống đỡ đến cùng, gã muốn liều mạng cùng đám người trên mạng ngu xuẩn kia.

Cách thủ đô khá xa.

Tại hai căn biệt thự sang trọng có hai người trẻ tuổi đang nói chuyện phiếm trên wechat.

Giang Hào Hào: “Tên Hoàng Hạo này đúng là quá ngu ngốc. Ngay cả Lâm đại sư ở phố Vân Lý mà cũng dám chửi, hắn không viết Lâm đại sư lợi hại như nào à?”

Thẩm Lương Từ đáp: “Ha ha ha. Tên ngu ngốc này mới từ nước ngoài trở về, thấy chúng ta tung hoành như cá gặp nước ở trên weibo cũng bắt chước thò vào một chân, hắn cũng không thèm nhìn lại năng lực của bản thân ra sao. Vậy mà cư dân mạng còn để hắn ngồi cùng mâm với chúng ta, đúng là sỉ nhục mà.”

Giang Hào Hào: “A, tôi thấy hơi lạ ở chỗ, bị cái tên Hoàng Hạo này chửi bới như vậy mà Lâm đại sư vẫn yên lặng không đáp trả. Theo như những gì tôi tìm hiểu, vị Lâm đại sư này cũng không phải là người lương thiện gì đâu.”

Thẩm Lương Từ: “Cũng chỉ là loại tôm tép nhãi ranh mà thôi. Có khi Lâm đại sư cũng không thèm để tên đó vào mắt đâu. Đúng rồi, gần đây anh có nghe thấy tin gì mới không? Bên phía Đông Bắc Lục Gia kia có ý định động thủ với Lâm đại sư hay không?”

Giang Hào Hào: “ Động thủ cái rắm! Tôi thấy bên phía Đông Bắc, có lẽ Lục Gia bị cảnh cáo rồi, hình như Lâm đại sư có quan hệ khá tốt với lãnh đạo bên đó. Còn cụ thể là ai thì tôi cũng chưa rõ, nhưng chắc chắn đây chính là tin chuẩn.”

“Bá đạo vậy!” Thâm Lương Từ kinh ngạc nói.

“Đúng! Vô cùng bá đạo. Mà không nhắc đến chuyện này nữa, sắp tới tôi chuẩn bị quay phim điện ảnh, muốn liên lạc với Lâm đại sư để kết nối quan hệ một chút.” Giang Hào Hào nói.

Thẩm Lương Từ: “ Vãi chưởng! Tôi có thể làm diễn viên quần chúng không?”

“Cút đi! Anh xấu vãi ra! Bên tôi là phim điện ảnh chứ không phải phim kinh dị, anh muốn dọa chết người xem à? Thôi không nói nữa!”

Giang Hào Hào là con trai của gia tộc giàu có Hoa Hạ. Trong khi đó, Thẩm Lương Từ cũng là con trai của một trong mười xí nghiệp lớn nhất trong nước. Mặc dù hai người này ở trên mạng rất ngông cuồng, thế nhưng vẫn là người có đầu óc biết suy nghĩ.

Khi thấy Hoàng Hạo tức giận mắng chửi Lâm đại sư, bọn họ đã biết tên này chính là kẻ ngu ngốc.

Mặc dù Lâm đại sư không có địa vị cụ thể gì, nhưng người có thể sống sót trong nhiều trận đấu như vậy thì nào có đơn giản cơ chứ?

Không cần nói đâu xa, ví dụ như bọn người Mã Thanh Châu.

Nếu giữa bọn hắn và Mã Thanh Châu có mâu thuẫn, hai người bọn hắn chắc chắn sẽ không dám đi Thanh Châu, vì chắc chắn đến đó sẽ không tránh khỏi đánh nhau.

Nhưng Lâm đại sư thì ngược lại, dám một người một ngựa đi đến đó, thẳng tay xử lý Mã Thanh Châu, chuyện này có ai không phục chứ?

Mặc kệ người khác có cái nhìn ra sao.

Bọn hắn thật sự chịu phục!

Bình Luận (0)
Comment