Đầu tháng mọi người vote kim phiếu tặng truyện nhé, thanks nhiều ạ
Chương 1286: Trận pháp hiến tế
Trong chung cư.
Lâm Phàm nhìn Cẩu Gia đang nằm trên tấm thảm trải sàn, lộ ra nụ cười vui vẻ nói: “Cẩu Gia, một lát nữa tao sẽ dẫn mày đi xem vài thứ thú vị nhé.”
Cẩu Gia gâu gâu vài tiếng: “Anh đưa tôi trở lại đây là muốn làm gì?”
“Mày không tin tao sao? Làm sao tao có thể hại mày được chứ, mày nghĩ thử có đúng không.” Lâm Phàm cười nói.
Cầu Gia không quá tin Lâm Phàm, nó luôn cảm thấy có gì đó sai sai.
Nhưng cái đầu chó của nó lại không nghĩ ra là sai ở chỗ nào.
May mà ở đây không còn ai khác, nếu để người ta nhìn thấy cảnh một người một chó nói chuyện với nhau, chắc chắn sẽ nghĩ người đó bị bệnh tâm thần. Nhưng đó cũng chính là sự thật, hai tên này thực sự là đang nói chuyện trao đổi với nhau.
Lâm Phàm rất nóng lòng, không thể chờ đợi thêm nữa. Kiến thức thuần dưỡng thú là một trong số các loại kiến thức tiên hiệp. Nếu hắn kết nối quan hệ với Cẩu Gia, chắc chắn có thể từ từ đào tạo Cẩu Gia trở thành Cẩu Gia siêu cấp.
Sức mạnh sẽ trở nên vô cùng mạnh.
Tốc độ cung tăng nhanh.
Cơ thể cứng rắn khỏe mạnh hơn.
Còn có thể sử dụng cả pháp thuật.
Đương nhiên, loại pháp thuật này coi như bỏ, bởi lẽ hắn không biết mà Cẩu Gia lại càng không biết.
Quan trọng nhất chính là, sau khi thuần dưỡng được Cẩu Gia, độ trung thành của nó đối với hắn cũng sẽ là 100%.
Nhưng xem như hiện tại thì độ trung thành của Cẩu Gia đối với hắn vẫn là 100%. Giống chó vườn Trung Quốc rất trung thành với chủ nhân của chúng, sẽ không vì bị đánh chửi, bỏ đói mà phản bội chủ nhân.
“Tới đây, mau lên, Cẩu Gia tới đây!” Lâm Phàm ngoắc ngoắc tay về phía Cẩu Gia. Ai ngờ Cẩu Gia nhìn thấy vậy lại sợ đến mức lùi lại phía sau mấy bước, không dám tới gần.
Nó có một linh cảm rằng, nghênh đón nó sẽ là một chuyện vô cùng tàn khốc nếu nó đi đến đó.
“Tao còn có thể làm hại mày à?” Lâm Phàm không nói hai lời, vội vàng tiến lại gần, xách chú chó lên, sau đó suy nghĩ nghiêm tức về cách thuần dưỡng thú.
Dùng linh thạch để vẽ trận pháp, nếu không có linh thạch, có thể sử dụng máu của vật sống để thay thế.
“Vãi chưởng! Ở đây làm gì có tinh thạch?” Lâm Phàm đen sầm mặt mày. Ngay cả Thương Thành trong bách khoa toàn thư cũng không có. Mà hắn cũng chỉ là cấp thấp nhất trong Thương Thành Bách khoa toàn thư mà thôi, đồ bán ra cũng toàn mấy thứ linh tinh.
Xem ra việc dùng máu tươi của vật sống sẽ có khả năng hơn.
Nhưng mà, lấy máu tươi từ đâu?
Lúc này, ánh mắt Lâm Phàm hướng về phía Cẩu Gia, sau đó nở nụ cười. Ở đây có sẵn hàng rồi thì cần gì phải nghĩ. Nghĩ đến đây, Lâm Phạm vội vàng đi vào bếp cầm con dao lên rồi đi về phía phòng khách.
Cẩu Gia cũng không có ngu. Nhìn chủ nhân cầm dao lên đã thấy có gì đó không ổn, nó lập tức sủa inh ỏi.
Lâm Phàm: “Đừng giãy dụa ngoan cố nữa, tao có chặt mày đâu. Đây cũng là vì muốn tốt cho mày mà thôi. Nếu thành công, mày cũng sẽ không còn là giống chó vườn Trung Quốc nữa, mà sẽ trở thành Thần Khuyển siêu cấp đó nha. Đến lúc đó, mày sẽ trở nên vô cùng đặc biệt, mày có tưởng tượng được khung cảnh lúc đó sẽ náo nhiệt ra sao không?”
Cẩu Gia vẫn sủa vô cùng thảm thiết. Nó không tưởng tượng được, cũng không muốn tưởng tượng một chút nào. Nó chỉ muốn bảo toàn tính mạng, bình an sống sót mà thôi.
Mỗi ngày đều được ăn, uống, ngủ nó đã cảm thấy rất thỏa mãn rồi.
Lúc này, một tay Lâm Phàm cầm con dao, một tay nắm lấy chân chó của Cẩu Gia, sau đó hít sâu một hơi: “Đến đây!!!”
Hạ dao xuống, trên chân của Cẩu Gia lập tức xuất hiện vết thương, từng giọt máu tươi chảy xuống.
“Gâu gâu” Cẩu Gia bị ăn một nhát dao, mặc dù nó cảm thấy không quá đau đớn, những vẫn cố giãy giụa.
“Đại ca, anh thả tôi ra đi, tôi không muốn bị anh ăn thịt đâu.”
Ngón tay Lâm Phàm dính máu tươi, vẽ từng nét trên mặt đất. Dựa vào những dòng giới thiệu trong Bách khoa toàn thư, đây chính là trận pháp thuần dưỡng thú.
Sau khi trận pháp đã được vẽ ổn thỏa, Lâm Phàm đặt Cẩu Gia lên trên đó: “Đừng động đậy, nằm sấp xuống đi!”
Thế nhưng Cẩu Gia nào dễ nghe lời như vậy, nó ra sức quẫy đạp hết mình.
Cuối cùng, không còn cách nào khác, hắn đành lấy một sợi dây thừng trói chặt Cẩu Gia lại.
Cẩu Gia bị trói vào đó, ngay cả ngọ nguậy đuôi cũng không nổi.
Lâm Phàm hài lòng gật đầu một cái, còn thiếu một bước cuối nữa. Dần dần, hắn càng làm quen tay hơn. Thay đổi thủ ấn, một trận pháp vốn bình thường không có gì đặc biệt bỗng nhiên phát ra ánh sáng chói lóa, bao phủ toàn bộ Cẩu Gia.
Lực lượng hỗ trợ thần bí đã hoạt động.
Một loại lực lượng thần bí chuyển động trong cơ thể Lâm Phàm, sau đó chui ra bên ngoài rồi hòa vào trong trận pháp.
Lâm Phàm ghép hai tay lại, hô to một tiếng: “Ra ngoài đi, Thần Khuyển của ta!”
Nháy mắt, mọi tia sáng đều biến mất.
“Hả?” Lâm Phàm nhìn chằm chằm mặt đất một lúc, gương mặt đều mơ hồ.