Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1334 - Chương 1334 - Cậu Đang Cò Kè Mặc Cả Với Tôi Sao?

Chương 1334 - Cậu đang cò kè mặc cả với tôi sao?
Chương 1334 - Cậu đang cò kè mặc cả với tôi sao?

Chương 1334: Cậu đang cò kè mặc cả với tôi sao?

Lý Phong cười khổ nói: “Vậy còn có thể làm gì nữa hiệu quả của công ty không được tốt, anh là trưởng phòng nên cần phải phụ trách toàn bộ trách nhiệm. Nếu không được chỉ có thể bị công ty sa thải, sau này chỉ có thể bắt đầu lại từ đầu.”

Điền Vũ Tuệ: “Không cần phải áp lực quá lớn, chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu.”

Lý Phong miễn cưỡng nở nụ cười: “Kết quả còn chưa chắc chắn, chúng ta không nên quá bi quan, chỉ là nếu thật sự bị sa thải thì chúng ta nhất định không được để cho cha mẹ biết.”

“Ừm, em biết rồi.” Điền Vũ Tuệ gật đầu.

Cô quen Lý Phong khi còn học đại học, sau khi tốt nghiệp thì kết hôn. Công việc của chồng không tệ, làm quản lý ở một công ty nước ngoài lương cũng cao, ở Trung Châu như vậy cũng là đủ rồi. Công việc hàng ngày của cô chính là xử lý tốt mọi việc trong nhà, chăm sóc tốt cho hai người.

Nhưng không ngờ đến gần lễ mừng năm mới lại xảy ra chuyện này.

Hiệu quả của công ty không được tốt, bộ phận mà chồng cô làm phải chịu trách nhiệm hoàn toàn. Công ty ở nước ngoài nên áp lực cạnh tranh rất là lớn, có rất nhiều người đã ngã, do đó cuối cùng chồng cô cũng nhận được tin qua năm mới khả năng sẽ bị sa thải, giải tán bộ phận kia và phải bắt đầu xây dựng lại từ đầu.

Lúc ấy khi biết chuyện này giống như sét đánh giữa trời quang, nhưng khi ở nhà cả hai người đều tỏ ra như không có việc gì. Bây giờ chỉ có thể mua vài món đồ tặng cho lãnh đạo, hy vọng có thể có một cơ hội nữa, chỉ là không biết kết quả cuối cùng sẽ như thế nào.

Cũng không lâu lắm.

Đã đến một căn biệt thự biệt lập.

Điền Vũ Tuệ và Lý Phong cầm theo đồ, chỉ mua mấy đồ này mà cũng tiêu hết mấy chục ngàn, cầm nặng trĩu tay. Hơn nữa trong lòng cũng rất bấn an, có cảm giác áp lực không nói nên lời.

Lý Phong đứng ở cửa ra vào, hít một hơi thật sâu rồi bấm chuông cửa.

Không lâu sau có người mở cửa.

Lý Phong lập tức nở nụ cười: “Chu tổng, chúc mừng năm mới.”

Chu tổng bụng phệ, tóc trên đỉnh đầu rụng hết có xu hướng hói đầu. Lúc này mặt ông ta không có biểu hiện gì nhìn Lý Phong: “Cậu đến làm gì?”

Lời này như chặn người ở bên ngoài nhưng đối với Lý Phong mà nói, bây giờ không phải là lúc để ý đến những chuyện này, chỉ có thể mỉm cười.

"Chu tổng, năm mới mà? Tôi và vợ đem chút đồ đến thăm hỏi một chút.” Lý Phong có thể cảm nhận được sự thờ ơ của đối phương đối với mình.

Thế nhưng tình hình hôm nay mình phải nhờ vả Chu tổng, còn có thể làm gì khác?

Chẳng lẽ sau khi sang năm mới là lúc mình thất nghiệp hay sao?

Chu tổng cau mày: “Vào đi.”

Đi vào nhà, Lý Phong đặt đồ xuống.

Chu tổng khoanh chân ngồi lên trên ghế sô pha: “Lý Phong, cậu phải hiểu chuyện này là bộ phận của cậu có vấn đề, mà cậu là người phụ trách của bộ phận, cần phải chịu trách nhiệm toàn bộ, cậu hiểu chưa?”

“Hiểu rồi, tôi hiểu rồi.” Lý Phong gật đầu nhưng vẫn đứng tại chỗ, không có sự cho phép của Chu tổng anh ta đâu thể ngồi xuống.

Điền Vũ Tuệ đứng thẳng người ở đằng sau Lý Phong. Nhìn thấy bộ dạng này của chồng, trong lòng cô ấy cũng đau đớn, cảm thấy đau đớn không nói thành lời.

“Đây là vợ cậu sao?” Chu tổng liếc nhìn Điền Vũ Tuệ.

“Đây là vợ tôi.” Lý Phong gật đầu.

Điền Vũ Tuệ tiến lên: “Chu tổng, xin chào.”

Chu tổng nhìn thấy Điền Vũ Tuệ thì hai mắt sáng lên, không ngờ vợ của cấp dưới lại là mỹ nữ, tuổi còn rất trẻ.

“Rất đẹp, nhóc con cậu thật may mắn.” Chu tổng nói.

Lý Phong: “Cảm ơn Chu tổng đã khen.”

Thế nhưng giờ phút này Lý Phong cảm thấy không ổn lắm, anh ta có chức cao trong công ty.

Thế nhưng biết rõ tính nết của mấy người phía trên nên bầu không khí trong công ty không tốt lắm.

Chu tổng rất thích đùa giỡn vui vẻ với các nhân viên nữ trong công ty, hơn nữa phó hội trưởng của công ty là Yamamura lại càng thích phụ nữ đã có gia đình, lúc này nghe thấy Chu tổng nói vậy, anh ta đột nhiên cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

Lúc này, Lý Phong kéo vợ ra đằng sau: "Chu tổng, ngài xem còn có thể có đường lui hay không?” Sau đó lấy trong túi ra một cái túi nhựa màu đen đã được đóng gói đẹp đẽ rồi đặt lên bàn.

Chu tổng kinh ngạc nhìn Lý Phong: “Cậu làm gì vậy? Hối lộ tôi sao?”

Lý Phong lập tức lắc đầu :“Không phải ý này, chỉ là cảm ơn mấy năm gần đây Chu tổng đã chiếu cố tôi, chỉ là tôi thật sự không thể mất đi công việc này. Hy vọng Chu tổng nói có thể nói tốt thay tôi, để tôi có cơ hội sửa chữa lỗi lầm của mình.”

"Được.” Vẻ mặt Chu tổng hòa hoãn rất nhiều, sau đó nhìn chằm chằm vào Lý Phong, tạm thời không nói gì.

Lúc này, Chu tổng châm một điếu thuốc: “Đừng nói tôi chưa cho cậu cơ hội, phải xem cậu có nắm chắc được hay không? Đêm nay, phó hội trưởng Yamamura có tổ chức một bữa tiệc ở khách sạn Hillgate. Cậu dẫn vợ cậu theo, kết quả cuối cùng thế nào thì tự cậu nhìn đi.”

Lý Phong: “Tôi đi một mình được không?”

Chu tổng hơi dừng lại một chút rồi ngẩng đầu nhìn về phía Lý Phong: “Cậu đang cò kè mặc cả với tôi sao?”

Bình Luận (0)
Comment