Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1335 - Chương 1335 - Xem Tướng Số Cho Anh Lý

Chương 1335 - Xem tướng số cho anh Lý
Chương 1335 - Xem tướng số cho anh Lý

Chương 1335: Xem tướng số cho anh Lý

Điền Vũ Tuệ đứng ở phía sau, ngón tay đan vào nhau có chút khẩn trương, tuy cô không rõ tình hình là như thế nào nhưng nghe cũng có chút không ổn.

Lý Phong không nghĩ nhiều, cúi đầu chào tạm biệt: “Cám ơn Chu tổng, có lẽ tôi sẽ không đi.” Nói xong, anh ta cầm túi ni lông đen trên bàn lên, trực tiếp kéo vợ rời đi.

Sắc mặt Chu tổng lạnh xuống: “Lý Phong, cho cậu cơ hội sao cậu lại không suy nghĩ, quay về suy nghĩ cho thông suốt, trước bảy giờ gọi điện cho tôi.”

“Chu tổng! Được rồi, chuyện này không cần phải nghĩ nữa, tôi còn trẻ còn có thể bắt đầu lại từ đầu, nói không chừng còn có thể phát triển tốt hơn.” Lý Phong lắc đầu nói sau đó kéo vợ trực tiếp rời khỏi đây.

“Không biết phân biệt phải trái.” Chu tổng nhìn Lý Phong rời đi, không vui nói.

Trên xe.

Điền Vũ Tuệ lo lắng nhìn chồng nói: “Sao vậy?”

Lý Phong vuốt ve đầu vợ mình, miễn cưỡng nở nụ cười nói: “Không có gì, không cần nghĩ nhiều như vậy. Qua năm mới anh ra ngoài tìm việc làm, em yên lặng làm một người vợ xinh đẹp là được rồi.”

“Em cũng ra ngoài làm việc, như vậy có thể cùng nhau chia sẻ một chút.” Điền Vũ Tuệ nói.

“Không cần, em còn không tin chồng em có thể phải không? Anh vừa nhận được tin cả nhà chú Lâm đã về, quay về vui vẻ đón năm mới, chuyện kiếm tiền giao cho anh là được rồi.” Lý Phong mỉm cười sau đó khởi động xe, đi về nhà.

Về phần những món quà kia coi như tặng cho Chu tổng, dù sao cũng đã làm việc dưới trướng ông ta nhiều năm như vậy, nhân dịp lễ mừng năm mới cũng nên nói với ông ta một câu.

"Con mẹ ông."

...

Lâm Phàm thấy ba mình nói chuyện vui vẻ với chú Lý nhưng hắn bất đắc dĩ cầm điện thoại lên xem tin tức, thỉnh thoảng trả lời câu hỏi của dì Lý.

Keng!

Đúng lúc nào, có tiếng ngoài cửa.

Chú Lý và cha Lâm Phàm đang nói chuyện rất vui vẻ, cười nói: “Xem ra hai đứa nhỏ đã về rồi.”

Lâm Phàm đứng dậy, khi thấy hai người về, vẻ mặt vui vẻ nói: “Anh Lý, chị dâu.”

“Ai, Tiểu Phàm, đã lâu không gặp.” Lý Phong nhìn thấy Lâm Phàm, trên mặt anh ta cũng rất vui vẻ.

Anh ta và Lâm Phàm lớn lên cùng nhau, bởi vì lớn hơn Lâm Phàm vài tuổi nên cũng tốt nghiệp sớm hơn Lâm phàm, hầu như mỗi năm đều gặp nhau một hai lần.

Hơn nữa, hai gia đình cũng đã là hàng xóm của nhau gần mười năm rồi.

Người lớn nói về chuyện của người lớn, người nhỏ thì nói về chuyện người nhỏ.

Lý Phong cười nói: "Nhóc con, cậu lợi hại quá đấy. Tôi đã xem tin tức trên mạng rồi, Lâm đại sư! Cái tên này quá trâu rồi đó nha."

Điền Vũ Tuệ mỉm cười: "Tôi có rất nhiều bạn gái, bọn họ đều ngưỡng mộ cậu đó. Nếu các cô ấy biết chúng ta là hàng xóm, tôi sợ bị bọn họ đạp vỡ cửa nhà tôi mất."

Lâm Phàm cười nói: "Anh Lý với chị dâu đừng giễu cợt tôi nữa, tôi chỉ là chơi đùa một chút thôi. Đúng rồi, mọi người vẫn ổn chứ.”

“Ổn, không có gì, lần này cậu định ở lại bao lâu?” Lý Phong cười như không có chuyện gì hỏi.

Lâm Phàm nói: "Đi chúc tết thân nhân, mấy ngày nữa sẽ trở về Thượng Hải."

Lý Phong vỗ vỗ vai Lâm Phàm: "Anh thường nghe chú Lâm nói về cậu, không nghĩ tới cậu ở Thượng Hải lại sống tốt như vậy. Trước đó cậu học không tốt, cho nên anh rất lo lắng."

"Ha ha." Lâm Phàm xấu hổ cười, trước kia thành tích quả thật đúng là không tốt, làm cho nhiều người quan tâm. Bây giờ nghĩ lại, hắn thật đúng là có chút hiểu được.

Nhất thời, trong phòng không ngừng vang lên tiếng cười.

Gần bữa tối.

“Ăn cơm thôi.” Hai mẹ con dì Lý bận rộn ở trong phòng bếp, sau đó bưng ra những món ăn ngon.

Ở bàn ăn.

Chú Lý kinh ngạc liếc mắt nhìn con trai: "Sao con lại uống nhiều như vậy? Trước kia không phải con không uống rượu sao?"

Lý Phong cười cười: "Chú Lâm và mọi người ở đây, con vui vẻ nên nên uống một chút."

Chú Lý cười nói: "Được, đừng uống quá nhiều."

Ông Lâm và chú Lý đang trò chuyện và chủ đề họ nói đều là chuyện tầm phào.

Ngược lại, Lý Phong rất sôi nổi uống hết cốc này đến cốc khác. Điền Vũ Tuệ nhìn thấy chồng mình như vậy cảm thấy rất đau lòng nhưng bây giờ cả nhà đều ở đây, cô không thể nói gì được.

Lâm Phàm nhìn anh Lý có chút bất thường, nên hắn cảm thấy hơi kỳ lạ.

Mặc dù hắn không có nhiều cơ hội gặp mặt anh Lý nhưng hắn đã nghe nói anh Lý không thể uống rượu, cho dù hôm nay có vui như thế nào thì anh ta cũng không thể uống nhiều như vậy.

Không phải là có chuyện gì đó chứ?

Lúc này, Lâm Phàm xem thử tướng mạo của Lý Phong và bắt đầu suy đoán.

Không nhìn thì không biết, nhưng khi xem xong thì thật sự không thể tưởng tượng được.

Tướng thất nghiệp.

Reng reng.

Điện thoại di động của Lý Phong vang lên, khi nhìn thấy tên người gọi thì sắc mặt anh ta có chút khó coi nhưng rất nhanh liền khôi phục lại: "Cha, chú, cháu đi nghe điện thoại một chút, mọi người ăn cơm trước đi."

Nói xong, anh ta cầm điện thoại di động chạy ra ban công sau đó đóng cửa ban công lại.

Chú Lý cảm thấy hôm nay con trai mình có chút khác thường, lập tức nhìn Điền Vũ Tuệ: "Con dâu, hôm nay nó sao vậy?"

Điền Vũ Tuệ mỉm cười: "Cha, không sao đâu, có lẽ là do công việc thôi."

Bình Luận (0)
Comment