Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1337 - Chương 1337 - Người Thân Và Bạn Bè Vui Vẻ Là Được

Chương 1337 - Người thân và bạn bè vui vẻ là được
Chương 1337 - Người thân và bạn bè vui vẻ là được

Chương 1337: Người thân và bạn bè vui vẻ là được

Lúc này, Lâm Phàm nhìn mọi người: "Được rồi, sau Tết Nguyên đán thì đi làm, hơn nữa anh ấy đã hứa sẽ trực tiếp trao chức vụ quản lý không thua kém gì công ty Nhật Bản đó."

Chú Lý nhìn Lâm Phàm: "Tiểu Phàm, vậy là xong rồi sao? Chúng ta có nên tặng quà hay mời người ta ăn một bữa hay không?"

Lâm Phàm xua tay: "Không cần những thứ này đâu, cháu nói với anh ấy là được."

Bà Lâm nói: "Con trai, rốt cuộc có đáng tin cậy hay không, đừng để đến cuối rồi xảy ra vấn đề. Đây là công ty gì vậy?"

Lâm Phàm mỉm cười: "Mẹ yên tâm, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì. Về phần công ty gì thì con cũng không biết rõ lắm, chỉ biết tên trụ sở chính của anh ấy gọi là tập đoàn Lục thị, có lẽ mọi người đã nghe qua."

"Cái gì?" Lúc đầu Lý Phong không có nhiều hy vọng nhưng khi nghe thấy cái tên này đột nhiên đứng dậy và nhìn Lâm Phàm một cách khó tin: "Tiểu Phàm, em nói đây là tập đoàn Lục thị?"

“Đúng vậy.” Lâm Phàm gật đầu.

Chú Lý nghi ngờ hỏi: "Con trai, tập đoàn Lục thị này rất lợi hại sao?"

Lý Phong kích động đến suýt chút nữa nhảy dựng lên: "Vâng, rất lợi hại. Đó là công ty đã niêm yết trên thị trường chứng khoán, khi con vừa tốt nghiệp đã đi đến đó phỏng vấn nhưng không được chọn."

Điền Vũ Tuệ hỏi: "Tiểu Phàm, người này nói có chắc chắn không?"

Hạnh phúc đến quá nhanh khiến họ không thể tin nổi và vẫn còn chút hồi hộp.

Lâm Phàm: "Chắc chắn. Hiện tại anh ấy là ông chủ của tập đoàn Lục thị, chị nói xem lời anh ấy nói có được tính không?"

Nghe vậy, Lý Phong và Điền Vũ Tuệ đều sững sờ.

"Tiểu Phàm, cám ơn." Lý Phong cảm kích nhìn Lâm Phàm.

Lâm Phàm mỉm cười và không nói gì nữa.

Đối với Lý Phong, anh ta có cảm giác rằng Lâm Phàm đã biết chuyện của anh ta rồi.

Bữa tối kết thúc.

Hai nhà đều rất vui vẻ. Đặc biệt là anh Lý, trước đó anh ta nhiều tâm sự nhưng sau đó thì vẻ mặt vui mừng giống như hoàn toàn không có chuyện gì, chuyện trong lòng cũng đã giải quyết xong, cho nên cũng không có gì phải lo lắng nữa.

Chỉ là bọn họ không ngờ tiểu Phàm bây giờ lại lợi hại như vậy, điều này nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Mặc dù đã xem tin tức trên Internet.

Nào là Lâm đại sư có bao nhiêu lợi hại, thế này thế kia, thế nhưng họ không để tâm đến. Mà họ chỉ nghĩ đây là một phương pháp để Tiểu Phàm tồn tại, bởi hiện nay trên mạng có rất nhiều người tự khoe mình nổi tiếng để kiếm nhiều tiền.

Khi đó, bọn họ thực sự mừng cho Lâm Phàm, dù sao nếu hắn nổi tiếng thì có thể kiếm được tiền.

Nhưng cho đến bây giờ, họ mới nhận ra rằng Tiểu Phàm không phải tự khoe mình, mà là thực sự lợi hại.

Tập đoàn Lục thị, đó là tập đoàn Lục thị đấy.

Với bằng cấp của anh ta thì không đủ để người trong tập đoàn Lục thị nhìn tới, nếu không phải Tiểu Phàm có quan hệ mật thiết với bên kia thì làm sao anh ta có thể vào đó chỉ bằng một câu nói, không những vậy anh ta còn có thể đảm nhận vị trí quản lý cấp cao.

Về đến nhà.

Ông Lâm uống rất nhiều rượu, tâm tình rất vui, sau đó lớn tiếng với bà Lâm: "Bà thấy chưa, con trai chúng ta thật giỏi, đến cả ông chủ của Tập đoàn Lục thị cũng biết nó."

Lâm Phàm có chút xấu hổ, đây không phải là chuyện đáng tự hào gì. Bởi những chuyện như hôm nay, mình nhờ người ta làm thì sau này sẽ phải trả lại.

Nhưng có sao đâu, chỉ cần cha và người thân vui vẻ thì hắn cũng hạnh phúc.

Bà Lâm lườm ông Lâm: “Chỉ có ông giỏi.” Sau đó, bà nhìn Lâm Phàm: “Con trai, việc giới thiệu người này con không cần phải làm gì đó chứ?”

Lâm Phàm cười xua tay: "Không sao, anh Lý cũng có bản lĩnh. Con chỉ là cho anh ta một công việc tốt hơn mà thôi. Hơn nữa, nhà chú Lý đối với chúng ta cũng rất tốt, có câu nói anh em xa không bằng láng giềng gần, hơn nữa quan hệ của nhà chú Lý với nhà chúng ta cũng thân thiết hơn nhiều so với họ hàng. Bình thường con không ở nhà cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau.”

Bà Lâm gật đầu: "Cũng đúng."

Nhà chú Lý.

“Con trai, có phải trước đó con giấu chúng ta chuyện gì không?” Chú Lý mặc dù uống rất nhiều, nhưng đầu óc vẫn rất minh mẫn. Ông làm sao lại không biết suy nghĩ của đứa con trai do mình sinh ra chứ?

Khuôn mặt và biểu cảm đó cho dù có che giấu kỹ đến đâu thì vẫn không thể qua khỏi mắt bọn họ.

Lý Phong có chút xấu hổ ngượng ngùng không nói nên lời. Nên là con dâu Điền Vũ Tuệ lên tiếng: "Chồng, cha đã hỏi rồi mà chuyện cũng không sao nữa chúng ta cứ nói đi."

Lý Phong không giấu giếm bất cứ điều gì và kể hết toàn bộ câu chuyện.

Sau khi nghe điều này, chú Lý và dì Lý có chút tức giận, nhưng sau đó họ thở dài: "May mắn là Tiểu Phàm đã giúp con, cha còn đang nghĩ mãi không hiểu là tại sao Tiểu Phàm lại giới thiệu công việc cho con. Rõ ràng là cậu ấy đã sớm nhìn ra nhưng lại khôn khéo như vậy chắc là để giữ thể diện cho con."

"Con biết, con cũng nhìn ra được." Lý Phong gật đầu nói, đối với Lâm Phàm phi thường cảm kích.

Đột nhiên, chú Lý cười nói: "Cái ông Lâm này, bình thường cả ngày khoe khoang với tôi. Không ngờ lần này lại dựa vào ông ấy, sau này tôi sẽ cố gắng tiếp tục lắng nghe hơn nữa vậy."

Dì Lý: "Ông nói cái gì vậy? Người ta giúp mình việc lớn như vậy còn không cảm ơn người ta."

Bình Luận (0)
Comment