Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1339 - Chương 1339 - Tham Gia Chương Trình Thể Thao

Chương 1339 - Tham gia chương trình thể thao
Chương 1339 - Tham gia chương trình thể thao

Chương 1339: Tham gia chương trình thể thao

"Từ trước đến nay bóng bàn của Trung Hoa chưa từng thất bại, mọi người đừng lo lắng, thỉnh thoảng chúng ta thua một chút cũng không sao."

Người bình luận này rất thoáng, đúng là không có gì, chỉ là những bình luận phía dưới thì lại không được như vậy.

"Hứa Tùng vốn chơi không tốt lại còn tham gia thi đấu, tôi thấy nhất định là do anh ta đi cửa sau, nếu không đã sớm bị loại rồi."

"Huấn luyện viên này có vấn đề hay vẫn luôn giả vờ không hiểu. Nếu có thể thắng được thì chính là kỳ tích rồi!”

"Đầu óc Hứa Tùng thật sự là bị cửa kẹp rồi, thế mà lại để thua một khoảng cách lớn như vậy. Mới có thắng vài trận thì đã kiêu ngạo đắc ý, bây giờ thì thua sấp mặt.”

"Thật sự là phế vật mà! Thật sự là quá mất mặt!”

"Thật ra đây cũng là chuyện tốt, nhờ vậy anh ta có thể biết mình chưa giỏi, lần sau tiếp tục cố gắng là được rồi."

"Trên lầu, mọi người có thể đừng mắng nữa hay không? Lúc thắng thì tung hô, đến lúc thua lại lập tức quay lại mắng người ta. Đã là thi đấu thể thao thì sao có thể thắng mãi được chứ?"

Trên mạng thảo luận rất kịch liệt.

Lâm Phàm cũng không suy nghĩ nhiều, trong lòng hắn cũng thấy thua một trận thì cũng không sao cả. Chỉ là tin tức này có chút khoa trương, dường như ném hết cái nồi này lên đầu của vận động viên vậy.

Sau đó hắn lại lên Weibo của Hứa Tùng xem một chút.

Quả nhiên, dưới áp lực của dư luận, Hứa Tùng đã đăng weibo xin lỗi.

Hứa Tùng: "Xin lỗi những người đã luôn luôn ủng hộ bộ môn của tôi, thời gian này tôi đã làm mọi người thất vọng. Bởi vì lý do sức khỏe nên dẫn đến việc thi đấu không tốt, nhưng đây không phải là lý do. Tôi sẽ chấp nhận bài học lần này, sẽ cố gắng bù đắp cho những thiếu sót của mình, xin cảm ơn!”

"Lăn đi! Thua thì do sức khỏe không tốt, có thể tìm chút lý do khác không hả?"

"Mau từ chức để nhường chỗ cho người lợi hại hơn, anh ở vị trí này đã rất lâu rồi đó, nhường chỗ đi?"

"Có phải anh đang yêu đương hay không? Thế nên thể lực đã dùng đến chỗ khác rồi?"

"Mới có chút thành tích đã bài đặt yêu đương tìm gái, thật sự là phế vật!"

"Cố lên! Tôi vĩnh viễn ủng hộ anh, thua một lần cũng không sao cả, không cần để ý đến những kẻ ngốc ở trên."

Có rất nhiều người ủng hộ nhưng phần lớn vẫn là mắng chửi.

Sau đó Lâm Phàm đã đăng một weibo.

"Cố lên! Thi đấu thể thao có thắng có thua là chuyện bình thường, lần sau giành lại chiến thắng là được."

Sau khi weibo này được đăng lên, trong nháy mắt đã nhận được hồi âm của Hứa Tùng.

Rất hiển nhiên, anh ta cũng luôn chú ý đến tình huống trên mạng, nhất là khi nhìn thấy cư dân mạng tức giận mắng chửi mình. Lúc này chỉ sợ trong lòng cũng không thoải mái gì.

Dù sao đều là con người, trái tim cũng không phải sắt đá, sao có thể không bị ảnh hưởng chứ?

Hứa Tùng: “Cảm ơn Lâm đại sư đã ủng hộ, tôi sẽ tiếp tục cố gắng, lần sau sẽ không làm mọi người thất vọng.”

Bởi vì Lâm Phàm đăng weibo cho nên fan trung thành của hắn cũng sẽ dựa theo lời của hắn.

Cái khác không nói, cho dù không chú ý đến bóng bàn nhưng thấy thần tượng của mình lên tiếng ủng hộ thì bọn họ nhất định cũng phải ủng hộ một chút. Thế là làm cho đám người chỉ biết mắng người kia ngậm miệng lại.

Nhìn thấy tình huống này, Lâm Phàm cũng mỉm cười, không để ý chuyện này nữa.

Fan của hắn đều giống như hắn, rất chính nghĩa, hơn nữa đều rất khoan dung. Những anti-fan này sao có thể so sánh được.

Chỉ là khi nhìn thấy một số tin tức thì trong lòng hắn cũng có chút khó chịu.

Đây là những tin tức được đăng trên báo của Nhật Bản và được phóng viên phiên dịch lại.

"Từ trước đến nay đội Trung Hoa luôn vô địch thế giới, thế mà trận đấu này lại bị chúng ta đánh đến choáng váng, ha ha ha..."

"Trước kia thua mấy người không phải do thực lực không bằng mà là muốn nâng mấy người lên cao, nuôi heo vỗ béo, sau đó thì cắn một miếng.”

"Kazumei Shinpei quá lợi hại, đã dạy cho đám người Hoa Hạ này một bài học, để cho bọn họ biết sự lợi hại của chúng ta."

Lâm Phàm bĩu môi, thắng một lần lại kiêu ngạo như vậy, thế này đủ để bọn họ thổi cả đời rồi.

Ngày hôm sau!

Khi Lâm Phàm đến phố Vân Lý thì có một cuộc gọi điện thoại đến.

Vừa nhìn thấy tên người gọi điện thoại đến là Giám đốc Lưu ở đài truyền hình Thượng Hải, trong lòng Lâm Phàm lập tức cảm thấy nhất định là đối phương có việc muốn hắn giúp đỡ, nếu không thì sao có thể gọi điện thoại cho hắn chứ.

"Alo, Giám đốc Lưu, có chuyện gì vậy?"

Giám đốc Lưu ở đầu dây bên kia vẻ mặt vui vẻ, giống như đang vỗ về người ta: “Lâm đại sư, là như vậy, tôi mới mở một chương trình thể thao mới. Đây là tập đầu tiên cho nên muốn mời cậu tới làm khách mời một lần, để chúng tôi có thể thu hút thêm sự chú ý của mọi người. Đương nhiên cậu cứ yên tâm, chỉ cần một tập là được rồi. Nếu như sau đó cậu cảm thấy hứng thú thì có thể tiếp tục tham gia.”

"Chương trình thể thao sao? Nhưng tôi lại không hiểu thể thao cho lắm.” Lâm Phàm nói.

Bình Luận (0)
Comment