Chương 1342: Khách mời quá kiêu ngạo
Lúc này, hắn cũng đã gặp được rất nhiều khách mời.
Chỉ là có nhiều người mà Lâm Phàm không biết, nhưng người ta lại biết hắn, ai nấy đều nhiệt tình tiến lên chào hỏi Lâm Phàm.
Đương nhiên Lâm Phàm cũng tươi cười nói chuyện xã giao với các khách mời này.
Đối với những khách mời này mà nói, Lâm đại sư trước mắt này chính là một nhân vật rất lợi hại.
Thử nhìn xem những ngôi sao lớn trong các chương trình nổi tiếng kia bá đạo tới mức nào, có thể nói là có thể doạ chết người.
Nhưng nếu để cho bọn họ đến đây thì cho dù có cho mười lá gan thì bọn họ cũng không dám đến.
Chương trình sắp bắt đầu, khách mời đã đến lúc vào sân.
Được mọi người ủng hộ, Lâm Phàm cũng không nói thêm gì mà chỉ có thể đi ở hàng phía trước để vào hiện trường.
......
Kênh phát sóng trực tiếp của Nhật Bản.
"Kazumei Shinpei đã được mời tham gia phỏng vấn tại một chương trình của đài truyền hình Thượng Hải, tôi rất chờ mong đó."
"Ha ha, cứ nghĩ đến chuyện này tôi lại muốn cười, Kazumei Shinpei đã thể hiện một màn trình diễn tuyệt vời trước người dân Trung Hoa, giành vinh quang cho chúng ta.”
“Đè bẹp kiêu ngạo của bọn người Trung Hoa một chút, chẳng lẽ bọn họ thật sự cho rằng mình là thiên hạ vô địch hay sao?"
"Chương trình bắt đầu từ khi nào vậy? Tôi rất muốn có thể nhanh chóng nhìn thấy Kazumei Shinpei khoe khoang trước mặt người Trung Hoa như thế nào."
"Đợi lát nữa sẽ bắt đầu, đừng nóng vội."
......
Trên mạng tại Trung Hoa.
"Trời ạ, mẹ nó! Đài truyền hình Thượng Hải bị mất não rồi hay sao? Mời ai không được mà cứ phải mời tuyển thủ của Nhật Bản chứ? Thật là ngáo đá mà.”
"Đây không phải là muốn đánh vào mặt chúng ta sao?"
"Tức chết tôi rồi! Tiết mục này tôi nhất định sẽ không xem."
"Thật là chờ mong, tôi đặc biệt muốn xem tiết mục này."
"Trên lầu, cậu có bệnh hay không hả? Loại chương trình này thì có gì hay chứ? Ai đó đánh chết tên khốn này đi!”
"Sao vậy? Chẳng lẽ mấy người không biết Lâm đại sư cũng sẽ tham gia chương trình hay sao? Hơn nữa còn được mời làm khách quý đó.”
"Mẹ kiếp, là thật hay giả vậy?"
"Có phải mấy người không xem thông báo trên weibo chính thức của Đài truyền hình Thượng Hải rồi phải không? Trong số những vị khách mời trên đó có cả tên của Lâm đại sư."
"Mẹ nó! Vì Lâm đại sư, tôi nhất định phải xem, hy vọng ngài ấy có thể lấy lại danh dự."
"Lấy lại cái rắm! Tuy rằng Lâm đại sư trâu bò nhưng ngài ấy cũng không chơi bóng bàn. Mấy người để Lâm đại sư lên sóng thì không phải là để Lâm đại sư mất mặt sao?"
"Không sai!"
......
Trên mạng khí thế ngút trời. Bọn họ đã hết chịu nổi hành vi ngốc nghếch này của đài truyền hình Thượng Hải rồi. Mời ai không tốt mà lại mời tên này chứ? Chẳng lẽ quốc gia chúng ta không có người hay sao?
Rất nhiều người nghe thấy tin tức này thì đều chuyển từ yêu thích đài truyền hình Thượng Hải thành ghét bỏ.
Dưới weibo chính thức của Đài truyền hình Thượng Hải có rất nhiều tin nhắn chửi rủa, điều này làm cho nhân viên quản lý Weibo rất xấu hổ. Bọn họ cũng không biết mình nên nói cái gì, cho dù là xóa bình luận thì cũng không được.
Cuối cùng chỉ có thể bỏ qua.
......
Chương trình bắt đầu.
Vẻ mặt của Lâm Phàm không chút thay đổi ngồi ở ghế khách mời. Hắn không có chút hứng thú nào đối với tình huống tiếp theo.
Người dẫn chương trình lên sân khấu, sau đó mở miệng nói: "Xin chào tất cả khán giả, tôi là người dẫn chương trình Phương Vân. Sau đây tôi xin mời quán quân giải vô địch bóng bàn châu Á, tuyển thủ Nhật Bản Kazumei Shinpei lên sân khấu.“
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Phòng phát sóng trực tiếp.
"Mẹ nó! Những người này đều bị khuyết tật trí tuệ hay sao? Còn mẹ nó vỗ tay hăng như thế.”
"Mẹ kiếp! Vừa nhìn đã biết là khán giả quần chúng, tất cả đều là thủy quân."
"Đài truyền hình Thượng Hải này thật sự điên rồi. Sau này nếu tôi lại xem chương trình của nhà đài này thì tôi ăn phân.”
Kênh phát sóng trực tiếp tại Nhật Bản.
"Ha ha, những người Trung Hoa này cũng biết ra sức vỗ tay đấy nhỉ."
"Không sai, không sai! Dù sao đây cũng là vương giả hàng lâm mà."
......
Vẻ mặt Kazumei Shinpei tươi cười bước lên sân khấu, sau đó dùng tiếng Nhật chào hỏi tất cả khán giả.
Trên sân khấu có hai ghế sofa, người dẫn chương trình và Kazumei Shinpei mỗi người ngồi một chỗ.
Trong mắt Lâm Phàm thì Kazumei Shinpei này còn rất trẻ, nhìn qua cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, vẻ mặt có chút đắc ý. Từ nụ cười trên mặt kia thì đủ để nhận ra hiện tại anh ta hưng phấn đến cỡ nào.
Dù sao ở Nhật Bản, anh ta cũng đã được gọi là anh hùng, vì đã đánh bại tuyển thủ truyền thuyết bất bại của Trung Hoa
Người dẫn chương trình: “Xin chào!”
Kazumei Shinpei: “Xin chào!”
Người dẫn chương trình: “Năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi?”
Kazumei Shinpei đắc ý nói: "25.”
Người dẫn chương trình: “Thực sự là rất trẻ, trẻ như vậy mà đã có thể giành được giải quán quân của cuộc thi đấu vô địch châu Á, thực sự là một điều đáng tự hào.”
Kazumei Shinpei: “Thật ra cũng không có gì bất ngờ cả, bởi vì trước cuộc thi tôi đã có lòng tin mình nhất định sẽ giành được thắng lợi, cho nên tất cả đều nằm trong dự liệu.“
Cư dân mạng nghe nói như vậy thì thi nhau chửi bới, hận không thể giết chết tên này. Thế nhưng cũng hết cách rồi, lúc này bọn họ chỉ có thể mắng mỏ qua một cái màn hình mà thôi.