Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1359 - Chương 1359 - Cuối Cùng Cũng Tìm Được

Chương 1359 - Cuối cùng cũng tìm được
Chương 1359 - Cuối cùng cũng tìm được

Chương 1359: Cuối cùng cũng tìm được

Còn về phía Viện phúc lợi trẻ em thì cũng không tồi. 365 trẻ em ở đấy rất cố gắng, cho nên đã mang đến cho hắn không ít điểm bách khoa.

Đương nhiên, nếu hắn đã nhận được điểm bách khoa của Quốc hoạ, trồng trọt thì lúc này hắn cũng nên dạy cho bọn nhỏ năng lực mới.

Hắn cảm thấy môn bóng bàn khá tốt, vừa có thể rèn luyện cơ thể vừa có thể chơi đùa.

Với sự thông minh của bọn nhỏ thì nhất định có thể trở thành một vận động viên bóng bàn giỏi.

Chỉ là tòa nhà giảng dạy của viện phúc lợi vẫn chưa xây xong, cho nên vẫn phải chờ một thời gian.

Tiêu chuẩn Quốc họa của một số trẻ em đã tăng vọt, xem ra hiệu quả của viên Tiểu Thông Tuệ Đan hoàn mỹ kia không phải là trò đùa.

Phố Vân Lý!

Vương Henry nhìn chằm chằm vào hướng dẫn trên baidu, sau khi đi qua nhiều ngã rẽ thì cuối cùng đã đến được nơi cần đến.

Lúc này, anh ta nhìn thấy một bác gái công nhân vệ sinh đang quét dọn mặt đường nên tiến lên hỏi: “Xin quấy rầy một chút, xin hỏi cửa hàng của Lâm đại sư phố Vân Lý ở đâu vậy?”

Bác gái công nhân vệ sinh nhìn thấy người hỏi là người nước ngoài thì lập tức cảm thấy hứng thú: “Cậu tới đây mua bánh kếp sao?”

"Đúng vậy!" Vương Henry gật đầu.

Bác gái ôm chổi, nhanh chóng trả lời lại: “Nhóc con, tôi thấy hôm nay cậu nên quên chuyện này đi. Lâm đại sư chỉ bán bánh vào mỗi buổi sáng mà giờ cậu mới tới thì đã muộn rồi.”

Vương Henry: “Vậy cửa hàng ở đâu vậy ạ?”

Hắn không nghĩ tới bác gái Trung Quốc này lại nói như vậy. Với trận thế này, nếu anh ta không nhanh chóng ngăn lại thì không biết bác ấy muốn nói chuyện đến khi nào.

Bác gái hiển nhiên là không chuẩn bị nói ngay cho người ta biết: “Tôi nói cho cậu biết, bánh kếp của Lâm đại sư thì không cần phải nói, hương vị kia thật sự là quá thơm. Mỗi buổi sáng tôi đều tới đây quét đường, chỉ ngửi chút mùi thôi mà đã chịu không nổi rồi, lại càng không cần nói đến khi việc ăn vào miệng thì sẽ ra sao.”

"Bác gái, tôi...."

"Tôi biết, cậu tới đây là muốn thử vận may mà. Chỉ là tôi nói cho cậu biết, chuyện này thật sự rất khó. Lần trước có người tới xếp hàng cả một tháng mà vẫn không mua được, suýt chút nữa thì phát điên luôn." Bác gái thao thao bất tuyệt nói.

Căn bản chính là không muốn buông tha cho người ngoại quốc trước mắt này.

Chỉ là nói thật, người ngoại quốc này thật là trẻ tuổi.

"Nhóc con, cậu đã kết hôn chưa?"

Vẻ mặt Vương Henry ngơ ngác, tốc độ chuyển đề tài này khá nhanh rồi. Anh ta chỉ muốn hỏi cửa hàng của Lâm đại sư ở đâu mà thôi, chuyện này thì có quan hệ gì với chuyện anh ta đã kết hôn hay chưa chứ?

Lúc này, ông Lương đi ngang qua nơi này: “Tôi nói chị hai này, người ta chỉ hỏi cửa hàng của Lâm đại sư ở đâu thôi, mà giờ chị lại bắt đầu rao bán con gái của mình luôn rồi. ”

Bác gái làm vệ sinh nhìn thấy ông Lương thì lập tức nở nụ cười: “Không phải do tôi thấy tên nhóc này không tệ sao? Vì vậy tôi mới tùy tiện hỏi một chút thôi mà.”

Ông Lương mỉm cười, sau đó nhìn người ngoại quốc trước mặt: “Cửa hàng của Lâm đại sư ở ngay phía trước. ”

"Cám ơn!" Vương Henry gật đầu, sau đó đi về phía trước. Bây giờ anh ta có hơi sợ rồi.

Trước cửa tiệm Lâm đại sư.

Vương Henry nhìn một lúc, trong lòng có hơi nghi ngờ, đây là cửa hàng gì vậy?

Nó không giống như một nơi có thể làm ra món ăn ngon.

“Xin hỏi, nơi này có phải là cửa hàng bán bánh kếp của Lâm đại sư không?” Vương Henry mở miệng hỏi. Cho dù có phải hay không thì vẫn nên hỏi một câu.

Điền Thần Côn ngồi ở cửa hút thuốc, thấy có người tới thì lập tức tiếp đón: “Đúng vậy! Nơi này chính là cửa hàng bán bánh kếp của Lâm đại sư, là đại sư đại danh đỉnh đỉnh. Chỉ là thời gian bán bánh đã qua, cậu có muốn xem bói hay không?”

Vương Henry nhìn trái nhìn phải nói: “Tôi thấy cửa hàng của mọi người không giống như cửa hàng bán đồ ăn, không biết bàn làm việc của mọi người ở đâu?”

Điền Thần Côn cười: “Chúng tôi không cần bàn làm việc, chỉ cần một cái xe đẩy là được. Cậu có muốn xem bói hay không? Nếu cậu chỉ muốn mua bánh thì ngày mai hãy quay lại.

Lúc này, Vương Henry đã bắt đầu nghi ngờ. Anh ta vừa nhìn qua thì thấy cửa hàng này không giống cửa hàng chính quy. Ngay cả cửa hàng cũng không được bố trí cẩn thận thì sao có thể làm ra loại bánh kếp ngon miệng chứ?

Xem ra anh ta lại bị lừa gạt thật rồi.

Chỉ là những người mà anh ta gặp được đều rất sùng bái bánh kếp ở đây, cho nên trong lòng anh ta cũng rất tò mò. Anh ta cảm thấy ở đây nhất định có gì đó đặc biệt.

Đồng thời anh ta cũng nghĩ đến một câu.

Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Không thể bởi vì cửa hàng bình thường không có gì lạ thì lập tức coi thường, nhưng anh ta vẫn rất muốn chửi bậy. Bọn họ có thể bố trí cửa hàng tinh tế hơn một chút được không?

"Tôi không coi bói, tôi tới đây là để mua bánh kếp." Vương Henry nói.

Bình Luận (0)
Comment