Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1360 - Chương 1360 - Chuyện Quái Gì Đang Xảy Ra

Chương 1360 - Chuyện quái gì đang xảy ra
Chương 1360 - Chuyện quái gì đang xảy ra

Đạo hữu ơi, xin tặng cho truyện một ít kim phiếu nhe, cám ơn nhiều lắm

Chương 1360: Chuyện quái gì đang xảy ra

Điền Thần Côn thấy đối phương không muốn coi bói thì cũng mất hứng nói: “Không coi bói sao? Nếu muốn mua bánh kếp thì ngày mai hãy quay lại.”

"Sáng mai mấy giờ?" Vương Henry hỏi.

Điền Thần Côn: “Chín giờ sáng. ”

Đối với Vương Henry mà nói, cho dù ra sao thì cũng phải thử ít nhất một mới được: “Làm phiền rồi, ngày mai tôi sẽ quay lại.”

Sau khi nói xong lời này thì anh ta lập tức rời đi.

Điền Thần Côn lắc đầu: “Người ngoại quốc này thật đúng là… Ngày mai cho dù có đến mua thì cũng không mua được.”

Lâm Phàm đứng dậy.

"Được rồi, mọi người trông chừng cửa hàng đi, tôi đến viện phúc lợi một lát."

Bây giờ lịch trình hàng ngày của Lâm Phàm là

nhà, phố Vân Lý và viện phúc lợi.

Không có thêm gì khác.

Ngày hôm sau!

Buổi sáng.

Vương Henry đã đến từ sớm. Sau khi trở về anh ta cảm thấy khó hiểu, sao lại có cửa hàng có loại quy tắc vậy chứ? 9 giờ sáng mở cửa, mỗi ngày lại chỉ bán 10 phần bánh kếp thì sao có thể có người đến mua chứ?

Nhưng khi anh ta đến nơi thì lập tức bị hiện thực làm cho choáng váng.

Cái quái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Đây rốt cuộc là chuyện gì? Sao ở đây lại có thể có nhiều người như vậy chứ?

Khi những người dân xếp hàng nhìn thấy Vương Henry thì cũng nghi hoặc.

"Mẹ kiếp! Bánh kếp của Lâm đại sư lại nổi tiếng như vậy sao? Thế mà lại có cả người nước ngoài tới xếp hàng.”

"Trước kia chưa từng thấy, xem ra là người mới tới. Lát nữa ai sẽ nói quy củ của chúng ta ở nơi này cho người ta biết đây?”

"Lát nữa để tôi nói đi. Những người mới tới đây thì nhất định phải nhắc nhở một cái, đừng làm ra chuyện hối hận."

Tuy rằng mọi người đều đến mua bánh kếp nhưng bọn họ dù sao cũng là người cũ nên nhất định phải nói chuyện với người mới này một chút.

Đây cũng là kinh nghiệm mà bọn họ tổng kết ra trong khoảng thời gian này.

Trước đó không lâu có một người vì xếp hàng đã lâu nhưng vẫn chưa mua được bánh kếp nên đã nổi nóng ngay tại hiện trường. Tên đó đã thề sẽ đập vỡ cửa hàng của Lâm đại sư. Nhưng những người khác sao có thể để hạng người kiêu ngạo này giả vờ phách lối trước mặt Lâm đại sư chứ?

Cho nên bọn họ nhất định phải lập tức trấn áp.

Mà phương pháp đàn áp này chắc chắn sẽ không thân thiện rồi.

Vì vậy, để duy trì hòa bình tại hiện trường.

Mỗi khi có người mới đến, những người cũ sẽ đến nhắc nhở người đó một chút.

Đầu tiên chính là, muốn ăn được bánh kếp của Lâm đại sư thì phải chờ, hơn nữa còn phải xem vận may của bản thân. Nếu vận may không tốt thì cho dù có xếp hàng một tháng thì cũng chưa chắc đã mua được.

Vì vậy, nếu chuyện này xảy ra thì không được làm càn ở đây. Bạn có thể không mua được nhưng không được nổi nóng.

Đặc biệt là bây giờ có người bạn quốc tế mới đến này lại càng phải giải thích cho bên kia hiểu. Nếu không, khi người bạn quốc tế này trở nên nóng nảy thì bọn họ chỉ có thể dùng phương thức đàn áp đẫm máu mà thôi.

Vương Henry không ngờ những người này lại nhiệt tình như vậy, anh ta cũng nhanh chóng trò chuyện với mọi người.

Sau khi nghe những lời của những người Trung Quốc thân thiện này nói thì Vương Henry cười gật đầu.

"Mọi người yên tâm đi, tôi sẽ không như vậy đâu. Quy tắc chính là quy tắc, tôi sẽ tuân thủ."

Người dân xếp hàng nghe thấy anh ta nói như vậy thì cũng là yên lòng. Nếu người ta đã nói sẽ không như vậy là tốt rồi, vậy có thể làm cho người ta yên tâm rồi.

Lâm Phàm đứng trước quầy hàng làm phần bánh kếp đầu tiên.

Vương Henry bị mắc kẹt trong đám đông nên không thể nhìn rõ tình hình tại hiện trường nhưng đột nhiên anh ta ngửi thấy một mùi hương mà anh ta chưa bao giờ ngửi thấy.

Loại hương thơm này, anh ta không thể tưởng tượng nổi.

Lúc này, anh ta nhìn thấy một thanh niên cầm một phần bánh kếp đứng ở một bên, cắn một miếng dưới ánh mắt hâm mộ của mọi người.

Một cảnh tượng khiến Vương Henry khiếp sợ đã xảy ra, người trẻ tuổi lúc trước còn rất bình thường nay lại đột nhiên trở nên không bình thường.

Vẻ mặt kia, hình như cũng quá khoa trương đi.

"Chuyện này sao có thể xảy ra chứ?" Vương Henry trợn mắt há hốc mồm. Vẻ mặt của người thanh niên kia giống như đạt được cao trào, lộ ra vẻ mặt sảng khoái.

Chẳng lẽ bánh kếp này thật sự giống như những người khác nói sao?

Ngay lúc này, anh ta càng ngày càng chờ mong.

Lần lượt từng người.

Ánh mắt của Vương Henry chưa bao giờ dời đi, theo quan điểm của anh ta, chuyện này thật sự là quá không khoa học.

Làm sao nó lại có thể trông như thế này chứ?

Chuyện quái gì đang xảy ra với những người này vậy? Chẳng lẽ là bị thi triển ma pháp gì sao?

Cho dù có ngon đến đâu cũng không thể như vậy được.

Không lâu sau đó.

Một trận tiếng thở dài truyền đến.

"Haizz! Mười phần bánh kếp của hôm nay lại hết rồi, thật đáng tiếc!"

"Vẫn không tới lượt, thật sự quá đáng tiếc! Xem ra chỉ có thể quay lại vào ngày mai thôi."

"Nhìn người khác hưởng thụ, trong lòng tôi lại nhói đau."

......

Bình Luận (0)
Comment