Chương 1371: Không hổ là thần y
Triệu Chung Dương đang trông chừng tiệm thì thấy vận động viên bóng bàn quốc gia, lập tức trở nên rất hứng phấn, sau đó hỏi: “ Anh Lâm, tôi có thể mở phát sóng trực tiếp được hay không?”
Lâm Phàm: “ Cậu cứ hỏi xem người ta có ý kiến gì hay không, nếu như người ta không có ý kiện gì thì có thể mở.”
Thôi Quốc Bân cười: “Không có việc gì, chúng tôi cũng đâu phải minh tinh gì nổi tiếng, cứ tùy tiện mở đi."
Được sự đồng ý, Triệu Chung Dương thoải mái vô cùng, nóng lòng mở điện thoại lên gõ tiêu đề.
"Cao thủ bóng bàn quốc gia tụ hội ở phố Vân Lý, người đi ngang qua, không nên bỏ lỡ."
Phát sóng trực tiếp vừa mở, đã có một đống người tràn vào xem.
“ Con mẹ nó, anh Dương, là cao thủ bóng bàn nào vậy?”
“ Ôi trời, đây không phải là Thôi Quốc Bân sao?"
"Đây là, Hứa Tùng?”
“ Đậu xanh, chỗ này tụ tập nhiều tuyển thủ bóng bàn hạng nhất như vậy làm gì, không phải là định một mình đấu với Lâm đại sư đó chứ?”
“ Mẹ kiếp, Lâm đại sư là một tên biến thái, ai dám cùng hắn ta khiêu chiến cơ chứ?”
Triệu Chung Dương trước mặt mọi người cầm điện thoại di động lắc lắc: “ Đến đây, mọi người đến chào fan hâm mộ của tôi một cái nào.”
Thôi Quốc Bân chưa bao giờ tham gia phát sóng trực tiếp, nhưng tham gia chương trình không ít, lúc này một mặt đầy ý cười: “ "Chào mọi người, tôi là Thôi Quốc Bân."
Phòng phát sóng trực tiếp lập tức vỡ òa.
"Đúng là Thôi Quốc Bân rồi, bọn họ đến chỗ Lâm đại sư đây rốt cuộc là chuẩn bị làm gì?"
"Chờ mong quá đi."
Hứa Tùng cũng chào hỏi: “Lần này đến chỗ Lâm đại sư đây là muốn nhờ Lâm đại sư xem giúp vết thương cũ. Lâm đại sư nói vết thương cũ này rất dễ trị, sau này khi chơi bóng cũng không gây khó khăn nữa.”
"Cái gì, xem bệnh?"
“ Đúng vậy, đây là bệnh cũ của Hứa Tùng, thỉnh thoảng sẽ tái phát một hồi, giải vô địch Châu Á lần trước là bởi bệnh cũ tái phát nên bị đội tuyển Nhật Bản cho ăn hành, nếu như vết thương lành rồi thì khẳng định sẽ cúp cướp về tay thôi.”
“ Vậy thì tìm đúng người rồi, Lâm đại sư chính là thần y, không có bệnh nào không trị được.”
“ Chẳng lẽ sắp có một trận giao lưu với Lâm đại sư sao, thật là mong chờ quá đi.”
Trong phòng phát sóng trực tiếp, chẳng mấy chốc lượt xem đã tăng lên đáng kể. Tuy rằng tuyển thủ bóng bàn cũng không phải minh tinh gì, nhưng người yêu thích bóng bàn cũng không ít, hơn nữa người quản lý app cũng biết được điều này.
Lập tức cho Triệu Chung Dương lên thẳng đề cử ở trang chủ, chỉ cần mở trang chủ là đã thấy được.
Mặc dù Triệu Chung Dương là streamer lão làng, nhưng mà tiết mục rất là bất thường, không có tiết mục nòng cốt. Thế nhưng mỗi lần phát sóng trực tiếp đều có thể hù chết một đám người.
Dù sao hắn cũng là người ở cùng Lâm đại sư, vì vậy những người hắn tiếp xúc, có thể coi là người bình thường được sao.
Thôi Quốc Bân rất quan tâm tới Hứa Tùng, sau đó hỏi: “Lâm đại sư, khi trị liệu có cần vật dụng gì hay không?”
“ Không cần, trước tiên tôi sẽ tiến hành xoa bóp một chút, sau đó kê một số loại thuốc trung y, như vậy thì cậu ấy sẽ khỏi chỉ sau một hai đợt điều trị thôi.” Lâm Phàm cười nói. Tình huống bây giờ của Hứa Tùng nếu dựa vào biện pháp trị liệu thông thường thì chỉ cần nửa năm là có thể bình phục.
Nhưng mà đối với những tuyển thủ bóng bàn quốc gia hot như vậy, việc nghỉ lâu như thế thì làm sao có thể.
Hai tay Lâm Phàm nhấn nhấn vào chân Hứa Tùng, dùng một loại thủ pháp xoa bóp tương đối cổ xưa để uốn nắn. Mà lực lượng thần bí thông qua đó cũng từ từ được rót vào, giúp lưu thông mạch máu, đả thông những động mạch bị tắc.
Đám người Thôi Quốc Bân đứng một bên nhìn, nhìn một hồi cũng không nhìn ra cái gì.
Thế nhưng bọn hắn nghĩ, thần y chính là thần y, nếu như thực sự có thể xem hiểu, vậy chẳng phải ai ai cũng là thần y hay sao.
Sau hai mươi phút, Lâm Phàm dừng động tác trong tay lại, viết xuống giấy một phương thuốc.
“Tốt, sau khi trở về, đến tiệm thuốc bốc theo toa thuốc là được, mỗi ngày uống thuốc đúng giờ, tận lực nghỉ ngơi một tuần lễ. Đến lúc đó, thuốc đến bệnh trừ, tật xấu gì cũng không có.” Lâm Phàm nói.
Hứa Tùng cảm thấy chân mình khoan khoái, hơi nóng nóng, cảm giác thoải mái hơn trước rất nhiều.
Một đội viên đứng bên cạnh, trợn mắt nhìn rồi nói: “Lâm đại sư, vậy là xong rồi sao?”
Thôi Quốc Bân trừng mắt liếc: “ Nói cái gì vậy? Lâm đại sư là thần y, còn có thể sẩy tay hay sao?” Sau đó hắn nhìn về phía Hứa Tùng: “ Cảm giác thế nào?”
Sắc mặt Hứa Tùng kinh ngạc: “Anh Thôi, em cảm giác đỡ hơn nhiều rồi, chân có hơi nóng một chút, giống như là vừa xông trong phòng xông hơi đi ra vậy.”
Phòng phát sóng trực tiếp.
“ Cmn, thật đúng là trâu bò quá, Lâm đại sư xuất thủ đúng là kinh thiên động địa mà.”
“ Đậu xanh, tôi cũng tự mình ấn ấn mấy cái, sao ngoài đau ra thì chả có cảm giác gì vậy?”
“ Chậc chậc, ông mà cũng có thể so sánh với Lâm đại sư sao? Lâm đại sư người ta là thần y đó có biết không?”
“ Ha ha, nếu vết thương cũ của Hứa Tùng khỏi rồi, vậy thì sức chiến đấu của anh ấy sẽ tăng khủng khiếp cho mà coi. Đến lúc đó, xem cái tên Kazumei Shinpei kia chịu được nổi không.”
“ Lầu trên khỏi phải nhắc đến Kazumei Shinpei, theo tôi được biết thì tên kia sau khi trở lại Nhật Bản đã trung thực hơn nhiều rồi. Theo tin tức bên Nhật Bản đưa tin, hắn không đi luyện tập nữa rồi, giống như là bị Lâm đại sư phủ bóng đen trong đầu, dường như muốn đổi nghề luôn rồi.”
“ Đậu xanh, thiệt hay giả vậy cha?”
…