Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1373 - Chương 1373 - Thích Tìm Ngược

Chương 1373 - Thích tìm ngược
Chương 1373 - Thích tìm ngược

Chương 1373: Thích tìm ngược

Khi dẫn mọi người cùng Lâm đại sư đến phòng thi đấu, hắn còn chuẩn bị thêm một ấm trà, một mâm trái cây, sau đó nhanh chóng đi gọi điện cho ông chủ.

Cũng không phải là từ khi mở sân đấu bọn họ chưa nhìn thấy minh tinh bao giờ, chỉ là lần này cả một đội tuyển bóng bàn quốc gia tới đây như thế, chuyện này làm sao có thể là chuyện nhỏ cho được.

“ Ông chủ, ông chủ! Có chuyện lớn rồi.”

“ Làm sao, có chuyện gì?”

“ Lâm đại sư cùng cả một đội tuyển bóng bàn quốc gia tới đây, cả Thời Quân Bân cũng tới, hiện tại đang ở trong sân đấu bóng của chúng ta.”

“ Cái gì? Chờ một chút, tôi tới bây giờ.”

Ông chủ nghe thấy lời này một cái thì trở nên rất hưng phấn, hắn chính là bởi yêu thích bóng bàn nên mới mở sân này. Bây giờ nghe tin tuyển thủ siêu sao mà mình yêu thích tới sân của mình, làm sao có thể không kích động cho được. Cho nên ông ta lập tức buông hết việc trong tay, nhanh chóng đến sân đấu bóng.

Quả thực là quá may mắn.

Bên trong phòng.

Lâm Phàm cầm vợt đánh bóng: “ Ai muốn lên trước nào?”

Các tuyển thủ đều lặng im không nói, chẳng ai muốn mình là người lên chịu chết đầu tiên cả. Bọn hắn sao có thể không biết thực lực của Lâm đại sư, tự dưng đi lên không phải là đi chịu chết hay sao.

Tất cả cũng là do huấn luyện viên uống chút rượu, nhất định phải thi đấu hữu nghị, cái này cũng thật là lúng túng quá đi.

Đây rõ ràng là muốn bị đánh bại thảm hại mà.

Triệu Chung Dương sớm đã mở phát sóng trực tiếp lên.

Bên trong phòng phát sóng trực tiếp, đám cư dân mạng sôi trào.

“ Mẹ kiếp, thật sắp bắt đầu rồi kìa.”

“ Đây chính là long tranh hổ đấu đó, Lâm đại sư sẽ không một mình cân cả đội đấy chứ?”

“ Tôi cảm giác khả năng cao là một người cân một đội đó, cái đội tuyển bóng bàn này sắp lâm nguy rồi.”

“ Tôi thấy không đâu, nhỡ đâu Lâm đại sư sẽ nhường một chút thì sao?”

“ Ông đây là nằm mơ hả? Nếu như Lâm đại sư thật sự nhường bóng, tôi đăng clip mình ăn phân cho mấy người xem.”

“ Ngồi hóng cảnh ông ăn phân.”

. . .

“ Các cậu làm sao vậy? Tiểu Từ, cậu lên trước đi.” Thôi Quốc Bân trực tiếp lâm trận điểm binh .

“Ơ hớ?” Tiểu Từ ngây ngẩn cả người, sau đó lắc đầu, nói: “Huấn luyện viên, nếu không thì để em sau đi.”

Bên trong đội tuyển, anh ta cũng rất có thực lực, mặc dù không có lợi hại như đàn anh Hứa Tùng, nhưng thực lực cũng là không thể coi thường.

Nếu như là người khác, hắn chắc chắn là không sợ hãi chút nào, đánh thì đánh thôi.

Nhưng bây giờ, trước mặt hắn là Lâm đại sư, hắn quả thực có chút lúng túng, không dám đi lên đối đầu, ngộ nhỡ Lâm đại sư không nương tay, lại cho hắn một bảng trắng, vậy thì đó mới thật sự là mất mặt.

“Nói nhảm cái gì vậy, cậu lên trước đi.” Thôi Quốc Bân trừng mắt liếc.

Tiểu Từ vươn thẳng đầu, không thể làm gì hơn: “Lâm đại sư, nhớ hạ thủ lưu tình nha.”

Triệu Chung Dương một mực đứng ở bên cạnh để phát sóng trực tiếp.

Các cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức nở nụ cười.

“Ha ha, chết cười tôi rồi, Từ Dương, anh ta sợ hãi luôn rồi kìa.”

“ Sao có thể không sợ cho được chứ, đợi lát nữa bị Lâm đại sư đánh cho không phân biệt được phương hướng.”

“Đột nhiên tôi cảm giác đội tuyển quốc gia thật đáng thương, vậy mà gặp tên Đại Ma Vương này.”

Lâm Phàm cười: “Yên tâm, chắc chắn sẽ thủ hạ lưu tình. Được rồi, cho anh phát bóng trước đó.”

Từ Dương: “ Chắc chắn là tôi phát bóng trước rồi, nếu không phải tôi phát, chỉ sợ cả trận này tôi không được đụng đến bóng luôn quá.”

Bắt đầu tranh tài.

Từ Dương hít sâu một hơi, một chút cũng không dám lơi là, giống như là đang thi đấu trên sân đấu chính quy. Hắn chưa bao giờ nghiêm túc như vậy, hơn nữa trong lòng còn có chút khẩn trương, liếc mắt nhìn sự bình tĩnh của Lâm đại sư, cuối cùng cái gì cũng không để ý mà bắt đầu giao bóng.

Lâm Phàm bình tĩnh nhìn quả bóng đang bay tới, sau đó thân mình khom xuống, lập tức vẽ một đường bóng theo phương ngang.

“ Đậu xanh, Lâm đại sư không cần ác như vậy chứ, vừa mới bắt đầu đã vụt bóng.” Từ Dương trong lòng cũng sắp khóc, áp lực này thực sự quá lớn rồi, nhưng dù thế nào thì anh ta cũng phải đánh trả bóng.

“ Tốt.”

Thôi Quốc Bân vỗ tay, đánh không tệ, so với tuyển thủ Nhật Bản kia thì tốt hơn nhiều rồi, ít nhất không phải ăn bảng trắng.

Chỉ là đột nhiên, tốc độ của Lâm Phàm tăng dần lên.

Tiết tấu thay đổi bất thường, tốc độ của bóng cũng nhanh dần.

Lạch cạch!

Thất bại.

Từ Dương kinh ngạc nhìn Lâm đại sư. Nhìn trên TV là một chuyện, tự mình đối đầu lại là một chuyện khác.

Mới vừa rồi tốc độ đột nhiên tăng lên, cho nên hắn mới không kịp phản ứng đánh trả.

Bên trong phòng phát sóng trực tiếp, các cư dân mạng bắt đầu sôi trào.

“Lâm đại sư quá trâu bò.”

“Từ Dương quả nhiên lợi hại, lại có thể đánh trả Lâm đại sư một quả, so với tên tuyển thủ Nhật Bản kia đã là lợi hại hơn rồi.”

“Ha ha.”

Bình Luận (0)
Comment