Chương 1375: Cẩu gia sắp tiến hoá
Tổng bộ Michelin tại nước Pháp.
Khi nhân viên công tác nhìn thấy Lâm đại sư hồi âm, cả người đều ngây ngẩn.
Một nhân viên kiểm tra email vẫy vẫy tay: “Lý, anh qua đây một chút, giúp tôi nhìn email tiếng Trung này một chút, tại sao tôi cứ cảm giác như là mình đang nhìn lầm chỗ nào rồi.”
Lý, là một vị Hoa Kiều, thấy vậy bất đắc dĩ nói: “Anh không phải cũng hiểu tiếng Trung sao?”
“Tôi hiểu, nhưng mà tôi sợ là mình nhìn lầm rồi, anh giúp tôi xem, mấy chữ này rốt cuộc là ý gì?”
Người thanh niên Hoa kiều bước tới trước máy vi tính, nhìn email: “Không có thời gian.”
“Thật là không có thời gian? Anh xác định mình không nhìn lầm chứ?”
“ Anh có thể ngừng hoài nghi trình độ tiếng Trung của tôi được không, mặc dù tôi sinh sống tại Pháp, nhưng tiếng Trung của tôi vẫn rất tốt.”
Sau khi người thanh niên Hoa kiều kia rời đi, nhân viên ngoại quốc này triệt để trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu tiên anh ta bắt gặp người trực tiếp cự tuyệt giấy chứng nhận. Trong ấn tượng của anh ta, mỗi lần anh ta gửi email đi thì người nhận được sẽ phản hồi lại là những lời cám ơn rất nhiệt tình.
Giống như là cảm ơn thượng đế vậy, thế nhưng email này gửi đến Trung Quốc lại chỉ đổi lại mấy chữ phản hồi này.
Chuyện này cũng quá dọa người rồi.
Sau đó hắn nhanh đi tìm lãnh đạo, hồi báo tình huống này.
Hôm sau!
Tin tức Thôi Quốc Bân mang theo các đội viên tới Thượng Hải tìm Lâm đại sư được phát tán ra ngoài, cũng trở nên tin tức rất hot trên Weibo.
Một chút dân mạng không biết đến Lâm đại sư đều trợn mắt há mồm, cảm giác không dám tin.
Nhưng mà đối với một số người biết mà nói thì đó lại là chuyện bọn họ rất thích nghe ngóng.
Ngược lại thì Lâm Phàm không có để ý những tin tức trên mạng này, hắn thấy, những thứ này cũng chính là chuyện nhỏ mà thôi, không cần quá để ở trong lòng.
Chuyện khiến cho Lâm Phàm nhức đầu chính là, người xếp hàng mỗi sáng ở tiệm của hắn càng ngày càng quá là nhiều rồi.
Chính tay mình làm bánh, đến cùng ngon tới cỡ nào mới khiến bọn họ lưu luyến quên lối về như thế. Sau khi cửa hàng được đánh giá 3 sao trên Michelin, sinh hoạt bình thường nhẹ nhõm khoan khoái trước kia của hắn đã triệt để bị rối loạn.
Thế nhưng đối với những ông chủ tiệm xung quanh mà nói thì rất thích cuộc sống như vậy, bọn họ chỉ cầu cho Lâm Phàm đừng có rời đi là được.
Bọn họ cảm giác doanh số mấy ngày nay đều đang tăng dần, khách hàng mua đồ nối liền không dứt, so với trước kia thì tốt hơn rất nhiều.
Đây hết thảy đều là công lao của ông chủ nhỏ, nếu như không phải có ông chủ nhỏ thì làm sao có thể có lưu lượng người lớn như vậy.
Kể cả những khu mua sắm lớn bên kia, so sánh với bọn họ chỉ sợ vẫn còn chênh lệch không ít.
Lúc này, trước cửa hàng bán bánh kếp, Lâm Phàm vừa bán bánh kếp xong xuôi chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng lại phát hiện Cẩu gia lúc trước rời đi bây giờ lại trở về.
Nhưng mà tình huống dường như có chút không đúng.
Triệu Chung Dương: “Anh Lâm, anh nhìn Cẩu gia có phải là bị bệnh hay không, không thì làm sao đi đường cứ xiêu vẹo như vậy?”
Lâm Phàm trong lòng cũng nghi hoặc, sinh bệnh cái gì chứ, tuyệt đối không khả năng này.
Mỗi ngày hắn đều cho Cẩu gia dùng thức ăn Chính Nghĩa, cái này đổi mất 100 điểm bách khoa toàn thư, có tác dụng rất lớn đối với Cẩu gia.
Vậy làm sao có thể sinh bệnh được.
Lâm Phàm đi tới phía trước ôm Cẩu gia, vạch mí mắt Cẩu gia lật qua lật lại, đụng vào cơ thể thì có một chút cảm giác dường như có một cỗ lực lượng nào đó đang sôi trào lên.
“Con mẹ nó, không phải là muốn tiến hóa đó chứ?” Lâm Phàm thầm nghĩ.
Sau đó không kịp chờ đợi mà ôm Cẩu gia rời đi khỏi cửa hàng: “ Mấy người trông quán một chút.”
Triệu Chung Dương còn muốn nói điều gì, nhưng Lâm Phàm đã sớm chạy không thấy tăm hơi nữa rồi.
Lúc này, Lâm Phàm có chút kích động nhỏ.
Hắn thấy, Cẩu gia nhất định là đang định tiến hóa thành Cẩu gia đẳng cấp cao rồi, vậy chẳng phải nhiệm vụ lần này có thể hoàn thành được rồi sao?
Xe dừng ở khu vực ngoại thành, Lâm Phàm nhanh chóng ôm Cẩu gia xuống. Hắn luôn cảm giác như Cẩu gia sắp bạo phát đến nơi rồi.
“Cẩu gia, tỉnh lại chưa? Thế nào rồi ?” Lâm Phàm vỗ mặt chó của Cẩu gia Nicholas, nhưng nó không có bất kỳ phản ứng nào.
“ Mẹ nó cái này thật là làm khó người ta mà.”
Tình huống bây giờ khiến cho Lâm Phàm không biết phải làm như thế nào mới phải. Cẩu gia đến cùng là bị làm sao vậy, chẳng lẽ là nhận phải đả kích gì ở bên ngoài rồi hay sao?
Tiến hóa siêu việt chuẩn bị diễn ra.
Đột nhiên!
Lâm Phàm phát hiện Cẩu gia động đậy, hơn nữa lại cử động rất bất thường. Không đúng, Cẩu gia đang co quắp, hơn nữa co giật liên tục, tai chó của nó run run, giống như có thể tắt thở bất cứ lúc nào.
Nhìn thấy tình huống này, hắn lập tức trở nên lo lắng. Bất kể nói thế nào, cẩu gia cũng là sủng vật của mình. Nếu như chết không rõ ràng như vậy, thật không bình thường chút nào.
Mặc dù hắn không phải bác sỹ thú y, nhưng mà thân là thần y thì những việc liên quan đến chữa trị thường cũng không phân biệt. Sau khi cẩn thận kiểm tra một chút, hắn phát hiện Cẩu gia rất bình thường, không có bất kỳ điều gì nguy hiểm đến tính mạng.