Chương 1376: Trang kiến thức thứ 19
Lúc này, Lâm Phàm bó tay toàn tập, chỉ có thể ngồi xổm ở nơi đó chờ đợi.
Ngược lại hắn muốn xem Cẩu gia còn muốn run rẩy tới khi nào.
Quả nhiên, sau đó không lâu lắm thì Cẩu gia bình tĩnh trở lại, bắt đầu mở to mắt, lại giống như không có việc gì, bắt đầu sủa gâu gâu inh ỏi.
Lâm Phàm có chút khó hiểu, không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, tình huống này của Cẩu gia, đến cùng là thế nào.
Mặc dù giữa hai bên đã ký khế ước, nhưng mà hắn cũng không phải nhân sĩ tu tiên, làm sao biết được đến cùng xảy ra chuyện gì.
Gâu!
Trong một cái chớp mắt, ngoại hình Cẩu gia thay đổi đáng kể, lông tóc toàn thân từng chiếc dựng thẳng lên, giống như là con nhím.
Đối với người khác mà nói thì có lẽ không thấy có gì khác, thế nhưng đối với Lâm Phàm thì rõ ràng khí thế của Cẩu gia đã hoàn toàn khác biệt.
Xoạt xoạt!
To ra.
Hình thể của Cẩu gia vậy mà đang to ra, mặc dù không phải cực kỳ to lớn, căn bản là không khiến người ta chú ý, nhưng rõ ràng là có to lên.
Trong lòng Lâm Phàm không khỏi lẩm bẩm, cái này chẳng lẽ chính là tiến hóa sao?
Tiến hóa như vậy có phải hơi ít quá rồi không, cũng không phải biến hóa động trời gì.
Bỗng dưng tiếng thông báo lâu ngày không nghe lại vang lên.
“ Nhiệm vụ bồi dưỡng Cẩu gia thành chú chó có đẳng cấp và cao thượng hoàn thành. Điểm Bách khoa toàn thư +20.”
Con mẹ nó!
Vậy mà đã xong rồi sao? Hắn còn chưa làm cái gì đâu, chỉ là mỗi ngày cho Cẩu gia ăn một viên ‘ thức ăn Chính Nghĩa’ vậy mà cũng hoàn thành nhiệm vụ.
“ Mở ra trang kiến thức thứ mười chín, tỉ lệ rút ra trang kiến thức lớn tăng lên 60%. Bởi vì đây là trang kiến thức thứ mười chín, cho nên sẽ ngẫu nhiên mở ra.”
Bây giờ hắn có chút khẩn trương, mặc dù dựa trên năng lực hiện tại của mình thì hắn đã sớm thỏa mãn. Thế nhưng đối với năng lực mới thì hắn thật sự rất là hiếu kỳ, còn có 60% tỷ lệ rút ra được trang kiến thức thuộc phân loại lớn. Chỉ cần nghĩ thôi cũng đã hưng phấn rồi.
“ Mở ra trang kiến thức lớn thuộc phân loại tiên hiệp Luyện đan thuật (Có lực lượng thần bí hỗ trợ.)
“Tuyên bố nhiệm vụ: Dùng trang kiến thức này trợ giúp mười người thoát khỏi khổ ải.”
“Nhiệm vụ ban thưởng: Điểm bách khoa toàn thư +20, mở ra trang kiến thức thứ hai mươi.”
Điểm bách khoa: 3220.
“ Mẹ nó, giàu to rồi.”
Lâm Phàm vừa nghe đến nhiệm vụ của trang kiến thức này thì cảm giác mình sắp phi thăng luôn rồi.
Đây là đại phân loại kiến thức tiên hiệp luyện đan đó, con mẹ nó không phải chuyện đùa đâu.
Mà từ từ, khoan đã!
Đột nhiên, hắn cảm giác có gì đó sai sai, hình như là bây giờ hắn đang ở Trái đất mà.
Luyện đan quan trọng nhất chính là tài liệu điều chế, bây giờ hắn ngay cả tài liệu cũng không có, còn luyện cái khỉ gì chứ?
Đến cả cái tiểu thông tuệ đan nhỏ bé kia còn hành hạ hắn lên bờ xuống ruộng.
Bây giờ mở được kiến thức lớn luyện đan thì hắn có loại cảm giác có gì đó không đúng.
Hơn nữa nhiệm vụ này có chút vấn đề, dùng kiến thức luyện đan để trợ giúp mười người thoát khỏi khổ ải. Cái này coi như có chút khó nhằn rồi nha.
Cẩu gia nhìn Lâm Phàm, không biết chủ nhân mình đến cùng là bị làm sao vậy? Sao cứ có cảm giác kì lạ?
Cái vẻ mặt này, lúc thì hưng phấn kích động, lúc lại buồn bã khó chịu, làm cho nó rất khó hiểu.
Đinh đinh.
Đúng lúc này, Vương Minh Dương gọi điện thoại tới.
Lâm Phàm tiếp điện thoại: “ Minh Dương, có việc gì?”
Vương Minh Dương: “ Tối mai tụ họp ở chỗ cũ, đây là lần thứ hai cậu tham gia tụ hội đó.”
“ Gì chứ, sao năm nay lại tụ hội sớm như vậy?” Hắn cùng với những người bạn bè kia của Vương Minh Dương quen biết nhau cũng là nhờ lần tụ hội này. Bây giờ hắn cũng đang trong vòng xã giao này, cho nên mỗi năm đều phải tham gia một lần, coi như là gắn kết một chút tình cảm.
“ Ha ha, cái này đâu có cố định thời gian, muốn tụ họp liền tụ họp thôi mà, không phải là cậu quên đó chứ.” Vương Minh Dương dặn dò, anh ta thật sự sợ cái tên họ Lâm này không tới. Nếu như vậy, lần tụ họp này thật chẳng có ý nghĩa gì.
Lâm Phàm: “ Được, được, tôi biết rồi.”
Sau đó hai người nói chuyện thêm một hồi thì cúp điện thoại.
Trang kiến thức thứ mười chín đã mở ra, coi như cũng là khởi đầu không tệ lắm. Xem ra sau này hắn sắp sửa trở thành đại lão vùi đầu luyện đan trong truyền thuyết rồi.
Đối với kiến thức tiên hiệp, hắn thật ra rất để tâm, bởi vì đây chính là năng lực trong truyền thuyết, nhỡ đâu sau này có thể phi thiên thật thì sao, nếu thế thì thích thật.
…
Chở Cẩu gia về phố Vân Lý.
Điền Thần Côn nhìn Cẩu gia, không khỏi nghi hoặc nói: “Ồ, quái thật, sao tôi cảm giác Cẩu gia to hơn trước vậy nhỉ?”
Lâm Phàm cười: “Ông cảm giác không sai đâu, Cẩu gia đúng là trưởng thành rồi.”
Triệu Chung Dương cũng tới nhìn nhìn, cũng cảm giác Cẩu gia lớn hơn trước. Nhưng mà sao cứ cảm giác có gì đó sai sai, không phải trước đây là cái bộ dạng sống chết không rõ sao, làm sao lại biến thành bộ dạng bây giờ rồi?
Thật là kỳ quái.
Ngô U Lan sờ lông Cẩu gia: “ Cẩu gia càng ngày càng đẹp trai đó nha, đúng là khác hẳn trước kia.”
Cẩu gia sung sướng gâu gâu vài tiếng, nó cảm giác bây giờ mình tràn đầy sức mạnh chính nghĩa, càng có nhiều nhu cầu muổn ra ngoài làm việc chính nghĩa.
. . .