Chương 1378: Không cờ bạc nữa là chuyện tốt
Đây không phải là tên nhóc đang rất nổi tiếng trên mạng đó sao? Vậy mà cha mình quen biết Lâm đại sư, trước đó sao lại chưa từng nghe qua lão cha nói qua.
“Tiểu Kim cũng không có gì xấu, chỉ là chuyện sinh hoạt cá nhân có chút rối loạn, vòng bạn bè chỉ sợ cũng không tốt lắm, hiểm họa cũng là từ ở trong đó, tốt nhất nên thoát khỏi.” Lâm Phàm rất là thẳng thắn nói ra.
Kim Thụy nghe lời này một cái, lập tức trợn tròn mắt.
Cậu ta không nghĩ tới Lâm đại sư vậy mà lại nói ra lời này, đây không phải là muốn đẩy hắn xuống hố lửa hay sao.
Quả nhiên.
Cậu ta phát hiện mình ánh mắt của lão cha mình phát sinh biến hóa.
“Cha, con không có, con......” Kim Thụy nhanh chóng phản bác.
Nhưng mà cậu ta đã đánh giá thấp, lời nói của Lâm Phàm trong mắt lão cha mình tựa như là kinh thánh.
Kim Vân Dân trừng mắt liếc con trai mình: “ Mày đừng hòng về thủ đô nữa, trong khoảng thời gian này cứ ở lại Thượng Hải đi, đợi lát nữa trở về tao sẽ dạy dỗ mày thật tốt.”
Sau đó một mặt cảm tạ nhìn xem Lâm Phàm: “ Cảm ơn ngài chỉ bảo.”
Lâm Phàm vỗ bả vai Kim Vân Dân: “ Cảm ơn cái gì chứ, đều là bạn bè của nhau, mấy lời nhắc nhở còn không nói được sao.”
“Trời ạ......” Kim Thụy sững sờ cả người, hắn cũng chẳng hiểu chuyện gì vừa xảy ra nữa.
Nếu là sớm biết như vậy, có đánh chết hắn cũng không dám tới đây.
Đối với Kim Thụy tới mà nói, cậu ta đang mang bóng ma tâm lý cực lớn, rất muốn bạo phát ra ngoài. Thế nhưng cậu ta biết, chỉ cần mình bộc phát thì chờ đợi cậu ta chỉ có một con đường chết.
Lão cha sẽ tuyệt đối giáo dục cậu ta biết làm như thế nào để là một đứa trẻ ngoan ngoãn.
Những người khác nhìn thấy tình huống này cũng bắt đầu sốt sắng gọi con cái nhà mình đến, muốn Lâm đại sư hỗ trợ chỉ điểm một chút.
Trước đó bọn họ cảm giác những buổi gặp mặt này mặc dù cũng thú vị, nhưng nghĩ tác dụng cũng chẳng có là bao.
Nhưng bây giờ, bọn họ cảm thấy nếu được gia nhập vào vòng giao lưu này thì thật phấn khích vô cùng.
Một năm một lần tụ hội, có vấn đề gì là có thể hỏi Lâm đại sư. Mà đôi lời chỉ điểm của hắn cũng mang đến ích lợi không nhỏ. Trong suy nghĩ của bọn họ thì đây quả thực là kiếm lời to.
Lâm đại sư, đã lâu không gặp a.” Chu Châu đi tới.
Lâm Phàm nhìn thấy Chu Châu, không khỏi cười nói: “Khí sắc này xem ra không tệ nha.”
Người ở chỗ này, người nào không biết Chu Châu tốc độ đổi bạn trai của cô ta có thể nói là kinh thiên động địa, chớp nhoáng như thay áo thật khiến cho người ta phát sợ.
Một số người có chút không tiếp thu được, cảm thấy Chu Châu thân là một nữ nhân, sao có thể thành ra cái dạng này.
Nhưng mà đối với một số ít người, bọn hắn lại có thể hiểu được.
Chỉ cho phép đàn ông tùy tiện thay bạn gái, mà lại không cho phụ nữ được tùy tiện thay bạn trai sao?
Đối với loại nữ nhân hùng cường như vậy, Lâm Phàm cũng không có ý kiến gì, dù sao đây cũng là chuyện riêng của người ta, mình xen vào làm gì.
Chu Châu cười nói: “ Bây giờ tôi cũng đang rất xem trọng dưỡng sinh, thân thể của mình không thể không bảo vệ cho tốt.”
Hà Thừa Hàn cười nói: “Chu Châu bây giờ cũng không tệ, tìm được một người bạn trai, nghe nói cũng sắp bắt đầu chuẩn bị nói chuyện cưới gả rồi đúng không.”
Chu Châu xách túi, cười yếu ớt một tiếng: “Vẫn chưa tới giai đoạn đấy, còn phải nhìn xem hắn có nghe lời hay không.”
Đám người xấu hổ.
Trần Lực Hào đến bây giờ vẫn còn có chút xấu hổ chào hỏi Lâm Phàm, nguyên do là lần đầu gặp mặt đã từng để lại ấn tượng không tốt lắm.
Nhưng mà Lâm Phàm vẫn nhìn thấy hắn: “Anh Trần, không phải sắp phát tài rồi sao, nhìn thấy người liền chẳng muốn chào hỏi gì hay sao.”
“Nào có, Lâm đại sư, ngượng ngùng rồi.” Trần Lực Hào lúng túng cười nói.
“Bây giờ còn thích cờ bạc hay không ?” Lâm Phàm hỏi.
Trần Lực Hào lập tức khoát tay: “Đã lâu không đụng tới rồi, thôi bỏ đi.”
Lý Hạo cười nói: “Qua lần kia Lực Hào đã tổn thất không ít, mang bóng ma tâm lý cực lớn. Nếu như không phải có Lâm đại sư phô bày cho hắn xem cái gì mới là kỹ thuật, chỉ sợ đến bây giờ cũng đã thua sạch gia sản.”
“ Thôi thôi đi, ông mới thua sạch ấy.” Trần Lực Hào phản bác, hắn thật sự rất cảm tạ Lâm đại sư. Nếu như không phải nhờ Lâm đại sư, chỉ sợ hắn đã lạc lối trong con đường cờ bạc. Càng đi càng xa, đánh đến nỗi không có con đường nào quay đầu
Lâm Phàm, nói: “Không cờ bạc nữa là tốt.”
Đám người vây quanh nói chuyện phiếm linh tinh một hồi.
Vương Minh Dương xong việc trở về, nói: “ Mọi người vẫn còn tiếp tục hàn huyên ở chỗ này hả. Nào, lên trên lầu đi, chúng ta đi lên ngồi uống rượu, tiếp tục trò chuyện.”
…
Mấy thanh thiếu niên đồng trang lứa đều ngồi ở dưới lầu nói chuyện.
“ Kim Thụy, cậu cũng thật là xui xẻo, tí nữa trở về kiểu gì cậu cũng bị cha cậu dạy dỗ cho coi.” Đám cậu ấm vây xung quanh đều cười, bọn họ cảm thấy Kim Thụy đúng là xui hết chỗ nói.
Đồng thời trong lòng bọn họ cũng tự cảm kích trung sự thực của chính mình. Nếu là Lâm đại sư cũng nói bọn hắn một câu, chỉ sợ cũng chẳng tốt hơn so với Kim Thụy là bao.