Chương 1393: Dê thế tội
Lâm Phàm nhìn cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, tình huống chính là như vậy, các anh xem việc này nên giải quyết như thế nào?”
Đồng chí cảnh sát thâm niên kia cũng đờ đẫn cả người, rõ ràng cũng là không nghĩ tới sẽ có xảy ra chuyện như vậy.
Đinh đinh.
Điện thoại vang lên.
Cảnh sát thâm niên nhìn thấy là điện thoại của lãnh đạo thì lập tức bấm nghe, ở đầu bên kia điện thoại, có một giọng bất mãn vang lên, dường như là đang trách cứ bọn họ sao lại động chạm đến địa bàn của Lục gia.
Thế nhưng bây giờ đối với cảnh sát thâm niên mà nói, tình huống này đã vượt qua ngoài dự liệu .
“Lãnh đạo, có chuyện lớn, công ty này có vấn đề. Bây giờ các phóng viên cũng đã đến đây, chúng tôi cần trợ giúp.”
Lãnh đạo nghe lời này một cái thì lập tức muốn chửi tục, mắng xối xả một trận, nhưng đột nhiên dừng lại.
Cái gì? Xảy ra chuyện?
Hơn nữa còn có phóng viên đang ở đây?
Hiện trường.
Các phóng viên tóm được một nhân viên công tác: “Chào anh, xin hỏi những thứ này thực phẩm anh có biết nguồn gốc xuất xứ hay không?”
Nhân viên công tác có ý định né tránh, không muốn trả lời vấn đề này.
Bọn họ biết những vật này có vấn đề, nhưng mà không thể nói, nếu mà nói ra vậy thì càng to chuyện.
Bởi vậy, tất cả mọi người đều lắc đầu, xem như không biết.
Lâm Phàm lấy điện thoại di động ra, mở Weibo rồi chụp lại những bức ảnh ở hiện trường, sau đó trực tiếp phát lên.
“Vật đáng ghét cuối cùng đã bị phơi ra ngoài ánh sáng. Mọi người vào mà xem, những thứ thực phẩm này nếu như không phải bị phát hiện kịp thời thì chỉ sợ đã tuôn ra tràn lan trên thị trường. Có lẽ mọi người còn không biết đây là cái gì, nhưng cũng không sao, tôi sẽ đứng ra giải thích một chút. Những thứ này ấy à, gọi là thịt đông lạnh lâu năm, trong này còn có chân gà đã được đông lạnh mấy chục năm, nói không chừng mấy cái chân gà này còn lớn tuổi hơn một số người ở đây luôn đó.”
“Thuận tiện lại nói một chút, Lục gia ở Đông Bắc này đúng là quá mất nết, vậy mà tàng trữ những vật này.”
Bài viết này vừa đăng trên Weibo, trong nháy mắt đã thổi lên vô số sóng gió trên mạng, rất nhiều cư dân mạng khi nhìn thấy bài viết này của Lâm Phàm, cũng không dám tin đây là sự thật.
“Con mẹ nó! Thiệt hay giả vậy, chân gà mấy chục năm tuổi? Cái thứ ghê tởm này còn có thể ăn sao?”
“Kỳ thực trên lý thuyết là có thể ăn, nhưng mà có cho tiền tôi cũng sẽ không ăn.”
“Ôi ghê tởm chết tôi mất, buồn nôn quá đi.”
“Đông Bắc Lục gia, chết mất, Lâm đại sư rốt cuộc phải ra tay cứu vớt chúng tôi, thân là fan hâm mộ của Lâm đại sư, thật sự là quá hạnh phúc.”
“Thịt đông lạnh lâu năm, còn có chân gà nữa chứ, ha ha! Thật đúng là phù hợp, không biết bộ an toàn thực phẩm đã ăn bao nhiêu tiền rồi.”
“Những vật này làm sao có thể xuất hiện ở trong nước được cơ chứ? Hải quan bên kia chẳng lẽ không điều tra cho rõ việc này hay sao?”
“Không phục cũng không được, Lâm đại sư quá ghê gớm, vừa tới Đông Bắc đã giúp những người hâm mộ chúng ta một việc lớn như thế, không hổ là Lâm đại sư.”
…
Biệt thự.
Sắc mặt Lục gia vô cùng khó coi: “ Mày nói cái gì?!”
Người trong điện thoại, sợ hãi rụt rè, vô cùng hoảng sợ, nói: “Lục gia, chúng tôi thậm chí chưa kịp ngăn cản đã bị bọn hắn xông vào, bây giờ những vật kia đều bị lộ ra, các phóng viên đều đang quay chụp.”
“Phế vật, một đám chúng mày đúng là phế vật.” Sắc mặt Lục gia tái xanh, nhưng bây giờ tình huống này căn bản không nghĩ được nhiều như thế, nếu như tùy ý quyết định thì chỉ sợ hậu quả khó mà lường trước được.
“Mày nghe kỹ cho tao, những vật kia, là do mày làm. Mày nghe kỹ chưa?”
“Lục gia, tôi.... “Người trong điện thoại nghe xong thì đột nhiên ngây ngẩn, đồng thời sợ hãi vô cùng.
Lục gia: “ Mày cứ yên tâm, tao bảo đảm với mày. Nhưng nếu như chuyện này liên lụy đến tao, vậy thì lũ chúng mày một đứa cũng không thoát được. Đồng thời tao sẽ cho người chuẩn bị 10 triệu, chỉ cần mày tiếp tục chống đỡ chuyện này, tao bảo đảm mày không phải lo nửa đời sau.”
Người bên đầu điện thoại kia nghe nói như thế, lập tức im lặng. Cuối cùng gã cũng đồng ý, nhưng mấu chốt chính là nếu không đồng ý thì thế nào?
Lấy thủ đoạn của Lục gia, gã ta có thể chạy được sao?
Huống hồ, tiếp tục gánh vác thì có thể có được không ít chỗ tốt, cũng coi như là đáng giá.
Chỉ là, hắn vĩnh viễn không có nghĩ đến một chuyện càng kinh khủng hơn ở phía sau.
Sau khi cúp điện thoại.
Sắc mặt Lục gia dữ tợn rất dọa người, đồng thời trong lòng cũng có chút nghĩ lại mà sợ. Nhưng mà hắn còn ôm lấy một tia hi vọng nhỏ nhoi, vả lại hắn cũng sẽ không ngồi đó chờ chết. Gã ta nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, bấm mấy cái điện thoại.
Hiện trường.
Gương mặt Lâm Phàm đầy ý cười, bây giờ tình huống này đã sớm là chuyện trong dự liệu. Sau đó mắt nhìn về phía những đồng chí của bộ an toàn thực phẩm: “Loại tình huống này rất nghiêm trọng, nhất định phải nghiêm túc xử lý mới được.”
Những đồng chí trong bộ an toàn thực phẩm cũng rất xem trọng chuyện này, nhanh chóng liên hệ đơn vị để cho cấp trên phái thêm người tới. Những vật này, nếu như bị tuồn ra bên ngoài thì chỉ sợ mang đến ảnh hưởng rất là ác liệt.
Hơn nữa, mấu chốt nhất chính là hiện trường có nhiều phóng viên như vậy, bây giờ muốn kín đáo điều tra đã là chuyện không thể.