Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1394 - Chương 1394 - Bột Trắng Gì Đây?

Chương 1394 - Bột trắng gì đây?
Chương 1394 - Bột trắng gì đây?

Chương 1394: Bột trắng gì đây?

“Ai là người phụ trách nơi này?” Cảnh sát thâm niên vẻ mặt nghiêm túc, gằn giọng hỏi.

Tên quản lý lúc trước bị Cẩu gia đẩy ngã nhào xuống đất trong lòng vẫn luôn đấu tranh giằng xé, cuối cùng gã cũng tiếp nhận điều kiện của Lục gia.

“Tôi phụ trách.” Quản lý nói, gã tiếp tục đem chuyện này trì hoãn một chút.

Lâm Phàm nhìn tên quản lý này, không nghĩ tới đối phương vậy mà lại tiếp tục kéo dài chuyện này như thế.

Xem ra cái tên Lục gia này thủ đoạn cũng thật nhiều, chưa gì đã tìm được kẻ thế tội rồi.

Nhưng mà hắn cũng tự hiểu, loại chuyện cỏn con này chắc chắn không thể mang đến phiền phức gì cho Lục gia. Thế nhưng muốn khiến cho Lục gia rối loạn một phen thì vẫn là có thể.

Bây giờ lực lượng hỗ trợ còn chưa tới nơi, viên cảnh sát thâm niên lên tiếng hỏi: “Những vật này từ đâu tới?”

Vẻ mặt quản lý bình tĩnh, hiển nhiên là đã chuẩn bị xong xuôi: “Tôi phải chờ luật sư của tôi đến, cho đến lúc đó tôi sẽ không nói chuyện.”

Các phóng viên nhìn về phía tên quản lý rồi ghi chép một lượt, cũng không để ý bây giờ là tình huống là gì, trước tiên phải ghi chép lại tin tức này.

Gâu gâu!

Đúng lúc này, Cẩu gia chạy tới.

Lúc quản lý nhìn thấy con chó này chạy tới, sắc mặt đột nhiên biến đổi. Hiển nhiên là có chút sợ hãi, mới vừa rồi gã còn vật lộn với con chó đất này, gã phát hiện con chó này có sức mạnh lớn đến kinh người, vậy mà nó có thể đè gã xuống mặt đất.

Lâm Phàm sờ lên đầu Cẩu gia: “Không tệ, rất không tệ.”

Cũng không uổng công hắn đã dùng nhiều điểm bách khoa toàn thư như vậy để nuôi dưỡng, cuối cùng cũng có chỗ để dùng.

Gâu gâu!

Lúc này bỗng dưng Cẩu gia sủa điên cuồng về phía những thứ thịt thối này.

Lâm Phàm nhìn sự khác thường này của Cẩu gia, còn có chút nghi hoặc, không biết là có chuyện gì xảy ra.

Đột nhiên, chỉ thấy Cẩu gia co cẳng vọt vào bên trong đám thịt thối kia, tiếp đó đào bới rất lâu bên trong. Sau đó cắn lấy một bọc thịt, chân trước cào một hồi, cuối cùng cũng đã mở được túi thịt ấy ra.

Một túi vật phẩm màu trắng lăn xuống, trông vô cùng nổi bật.

Tất cả mọi người đều nhìn bọc đồ màu trắng này, trong lúc nhất thời hiện trường hoàn toàn yên tĩnh.

Là dạng bột, bột trắng được đựng trong một túi nhỏ.

Lâm Phàm tiến lên, cầm túi bột lên cẩn thận nhìn một chút, sau đó nhìn về phía cảnh sát thâm niên đứng đằng kia: “Đồng chí cảnh sát, cái đồ chơi này hình như là ma tuý có phải không?”

Các phóng viên nghe nói như thế, tinh thần bắt đầu phấn chấn hẳn lên.

Ma tuý?

Bên trong những loại thịt này còn giấu cả ma tuý?

Tin tức này, không biết sẽ hot đến mức nào đây.

Cảnh sát thâm niên kia nghe nói như thế, lập tức tiến lên cầm túi bột trong tay tra xét, căn cứ vào kinh nghiệm phá án của anh ta thì có thể xác định, cái này nhất định là ma tuý.

Cẩu gia vẫn còn đào bới trong đống thịt thối, dường như không phải mỗi khối thịt đều có giấu những thứ này, mà là được phân tán ra.

Cũng không lâu lắm.

Cẩu gia lại cắn xé một miếng thịt, sau đó tiếp tục lấy ra một thứ, lại là một túi bột màu trắng.

“Con mẹ nó, đây, đây là vận chuyển ma túy!” Một phóng viên kinh hô một tiếng, rõ ràng không dám tin.

“Chuyện to rồi, chuyện to rồi!”

Ánh mắt mọi người đều bị hấp dẫn.

Sắc mặt quản lý trắng bệch, mồ hôi tuôn như suối, gã không nghĩ tới sẽ có những vật này trong túi thịt.

Lục gia cũng không có nói với hắn những chuyện này mà.

Giờ khắc này, cổ họng của hắn khẽ nuốt nước bọt một chút, rất là lo lắng, giống như là đang e sợ.

Lâm Phàm nhìn về phía tên quản lý, nói: “Anh cần phải suy nghĩ cho kỹ, tình huống này so sánh với trước đây còn nghiêm trọng hơn nhiều.”

Quản lý nghe được lời Lâm Phàm nói thì làm bộ trấn định, nhưng thân thể khẽ run một chút, rõ ràng cũng bắt đầu sợ hãi.

Rất nhanh, cảnh sát hỗ trợ đã tới nơi.

Khi người dẫn đội cảnh sát đến biết tin bên trong những loại thịt này ẩn tàng ma túy, trong nháy mắt vẻ mặt trầm xuống, nghiêm túc hẳn lên.

Đây cũng không phải chỉ đơn thuần là vấn đề về vệ sinh an toàn thực phẩm nữa rồi.

Ngay lập tức bọn họ bắt đầu phong tỏa hiện trường, mà các phóng viên cũng bị đuổi ra bên ngoài.

Thế nhưng đối với các phóng viên mà nói, bọn họ làm sao có thể dễ dàng rời đi như thế, cứ một mực chờ ở bên ngoài quay chụp.

Lúc trước bọn hắn đã chụp được, trong thịt này có giấu ma tuý.

Chuyện này đã chắc chắn là chính xác đến chín mười phần, nhưng mà bây giờ bọn họ còn đang nghĩ, phía sau một màn này đầu sỏ là ai, làm sao lại có giấu nhiều chất cấm như vậy.

Mà Lâm Phàm lại bị các phóng viên bao vây.

“Lâm đại sư, xin hỏi ngài nghĩ gì về chuyện này?”

Đối mặt với sự hỏi thăm nồng nhiệt của những phóng viên, Lâm Phàm cũng có chút ngây ngẩn.

Đối với loại tình huống này, hắn cũng không biết nói thế nào, chuyện vui này quả thực là ngoài ý muốn.

Vốn là chỉ muốn tặng Lục gia một lễ vật gặp mặt nho nhỏ, nhưng sao có thể nghĩ đến Cẩu gia lập được đại công, bới ra một chuyện khác như vậy.

Chuyện này khiến hắn có chút không giải thích được.

Các phóng viên nhìn Lâm Phàm, rõ ràng cũng rất chờ mong. Bọn hắn cảm giác Lâm đại sư thật sự là quá thần kỳ, vậy mà có thể phát hiện được chuyện này.

Nhưng Lâm Phàm có thể thề với trời, cái này mẹ nó thật không phải là hắn cố ý.

Sao có thể biết mọi chuyện lại biến thành dạng này.

Bình Luận (0)
Comment