Chương 1395: Lục gia cầu cứu Tần gia
“Khụ khụ!” Ho nhẹ một tiếng, sau đó hắn nói: “Các vị phóng viên, các đồng chí, liên quan tới chuyện này thì tôi cảm thấy vô cùng phẫn nộ. Bây giờ phần tử phạm pháp thật sự là quá vô pháp vô thiên. Đối với những kẻ đứng sau chuyện này thì nhất định phải điều tra cho rõ, nhất là người phụ trách công ty vận chuyển này. Tôi nghe nói là Lục gia tại Đông Bắc rất vô pháp vô thiên, đồng thời còn nghe nói người này tại Đông Bắc một tay có thể che trời, làm không biết bao nhiêu chuyện xấu. Ở dưới trướng còn có rất nhiều hội sở và hộp đêm. Tôi có một suy đoán to gan, chính là những thứ đồ này, chỉ sợ liên quan không ít đến hắn.”
“Cho nên, hẳn là trọng điểm nên chú ý tới hắn.”
Nếu như đã động đến chuyện lớn như thế, vậy thì phải chỉ đích danh phê bình một chút.
Các phóng viên nhìn Lâm Phàm, ghi chép đoạn văn này.
Nhưng mà trong lòng bọn họ lại là có chút bất đắc dĩ.
Lâm đại sư này tới Đông Bắc quả nhiên là tới đấu với Lục gia.
Bọn họ cũng chịu phục rồi.
Lục gia một mực vẫn chờ đợi và lo lắng, khi điện thoại vang lên một tiếng thì đã vội vã tiếp lấy.
“Tình huống bây giờ sao rồi?” Chớ nhìn gã đang rất bình tĩnh, nhưng thực ra nội tâm gã vô cùng khẩn trương, gã không biết tại sao tên nhãi kia có thể phát hiện trong công ty của gã có những thứ đồ như vậy.
Gã ta thành lập cái công ty vận chuyển này, có một phần là muốn nhập cổ phần với công ty của tên Trần Xưng Thịnh kia, nhưng bên cạnh đó cũng còn có mục đích khác.
Chỉ đơn giản là kiếm lời từ vận chuyển hàng thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền cơ chứ?
Chắc chắn phải lợi dụng triệt để con đường vận chuyển này để vụng trộm vận chuyển những thứ đồ kia. Nếu như vận dụng con đường trung chuyển của toàn quốc, lại thêm mạng lưới quan hệ của hắn thì còn có thứ gì mà hắn không thể vận chuyển chứ.
Chỉ là, vốn dĩ lúc đầu nghĩ chuyện này thật dễ ăn, nhưng không thể ngờ được lại xảy ra sai sót.
“Lục gia, mọi chuyện không ổn, cảnh sát đã tìm được ma túy từ bên trong bọc hàng, bây giờ hiện trường đã bị phong tỏa, rất nhiều người đã bị bắt.” Tên tiểu đệ này run như cầy sấy nói.
Ngay từ đầu, tên tiểu đệ cũng không biết bên trong bọc thịt kia có ma túy, theo gã thấy, coi như bị bắt thì cùng lắm chỉ là đóng cửa công ty, lại để cho người đi ra thế tội một chút, ngồi nhà đá mấy năm là xong. Hơn nữa nếu như Lục gia khơi thông quan hệ, nói không chừng cũng không cần phải ngồi lâu.
Nhưng bây giờ tình huống không giống như trước, cảnh sát tìm ra trong này có số lượng lớn ma túy, chỉ cần ngần này túi ma túy thì có thể mang ra xử bắn được rồi.
“Lục gia?”
Tiểu đệ nghe đầu bên kia điện thoại không có âm thanh, không khỏi có chút nóng nảy, hiện tại hắn cũng không biết nên làm sao bây giờ.
Tút tút!
Điện thoại cúp máy.
Lục gia ngồi ở trên ghế sa lon, đầu đau như búa bổ, không biết nên làm sao bây giờ.
Quản lý công ty vận chuyển chỉ sợ đã không có khả năng nguyện ý vì hắn mà cõng tội. Nếu như không có tìm ra ma tuý, vậy thì khẳng định không có vấn đề gì. Nhưng bây giờ, ai mà ngu đến mức dùng tính mạng của mình để đi cõng cái tội tày trời này.
Không được, nhất định phải nhanh chóng cầu cứu.
Sau đó gã lập tức lấy điện thoại ra, bấm một số điện thoại.
“Tần Gia, cứu mạng với.” Điện thoại vừa tiếp thông, Lục gia bắt đầu đau khổ cầu xin, bây giờ không cầu xin thì chỉ có một con đường chết chờ hắn phía trước.
“Tiểu Lục, chuyện gì xảy ra?” m thanh Tần Gia trầm thấp, gã lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Lục hoảng hốt như vậy.
Lục gia mặc dù đã cố gắng trấn định, nhưng mà sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt. Gã biết, chuyện này nếu như xử lý không tốt thì chắc chắn không có quả ngon để ăn, lấy địa vị của gã tại đông bắc, ai có đảm lượng chạy đến tra xét công ty vận chuyển của gã chứ. Hơn nữa coi như tra ra, chắc chắn cũng sẽ câu thông xong xuôi, có thể có thời gian để di chuyển hàng hóa.
Nhưng bây giờ, cái tên Lâm đại sư từ Thượng Hải kia lại dẫn theo phóng viên vọt vào, chớp nhoáng lôi tất cả mọi chuyện ra ánh sáng, tốc độ này căn bản khiến cho gã phản ứng không kịp.
“Đồ vật tôi giấu trong công ty, bị phát hiện rồi .” Lục gia lo lắng nói.
Tần Gia, nói: “A, chính là mấy lô thịt thối cậu nói đã đông lạnh mấy chục năm sao, thế nào? Tra được thì để cho vài đứa đứng ra thay tội một chút, không được sao?”
“Không phải, nếu như chỉ là chuyện này, chắc chắn tôi không cần làm phiền tới Tần Gia ngài. Chỉ là, chỉ là tôi đã giấu trong đó một chút ma tuý, bây giờ bị phát hiện, tôi.......”
Tần Gia: “???”
Lục gia không biết Tần Gia là nghĩ gì, nhưng mà hắn bây giờ chẳng còn biện pháp, nói: “Tần Gia, ngài có thể giúp tôi một chút được không, tôi thật sự không có biện pháp nào nữa. Nếu như chuyện này bị điều tra ra, tôi không sống nổi mất. Ngài cũng là biết đấy, chính sách nghiêm trị đối với ma túy là như thế nào mà. Hơn nữa số lượng hàng này đã sớm vượt quá ngưỡng tử hình mấy chục lần, tên quản lý của tôi chỉ sợ cũng chẳng thể gánh tội cho tôi đâu.”