Chương 1416: Cô gái tội nghiệp
“Bạn học cũ, tôi nói thật nhé. Hăn cũng không phải đại gia quyền cao chức trọng, sao mọi người lại sợ hắn như vậy chứ?” Từ Phi Nguyên nghi ngờ hỏi.
Trần Xương Thịnh cười cười: “Hay lắm! Vậy tôi hỏi ông, chuyện về Thanh Châu hay gần đây nhất là chuyện ở Đông Bắc, ông nghĩ Lâm đại sư dựa vào đâu mà có thể đánh bại mấy người đó?”
“Cái này...” Từ Phi Nguyên không còn lời nào để nói. Ông ta nhận thấy phải chăng chuyện của ông ta đúng như những gì bạn học đã nói, hôm nay ông ta đã may mắn thoát được một kiếp?
“Hôm nay Lâm đại sư cũng đã nể mặt tôi rất nhiều, nếu không ông nghĩ chuyện này sẽ giải quyết đơn giản như vậy sao? Sau khi trở về, ông hãy trả lại quyền sở hữu món ăn cho người ta đi. Còn về tiền bồi thường thiệt hại, ông cứ dựa theo những gì Lâm đại sư đã nói mà làm, đừng tự tìm phiền phức nhé.” Trần Xương Thịnh nói.
Từ Phi Nguyên nhìn về phía bạn học, mong muốn nhìn thấy một chút hy vọng, nhưng đáng tiếc là không thấy được bất cứ điều gì. Cuối cùng chỉ có thể gật đầu đồng ý.
“Tôi biết rồi, sau khi trở về, tôi sẽ làm như vậy!” Ông ta còn nói thêm được gì nữa đây? Chỉ có thể làm như vậy mà thôi. Chỉ là một lần công khai thừa nhận này, không biết là sẽ phải thiệt hại bao nhiêu.
Trần Xương Thịnh gật gật đầu, chỉ cần Lão Từ đồng ý làm theo những gì Lâm đại sư nói thì mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp. Nhưng anh ta vẫn thấy không an tâm, liên tục dặn dò: “Lão Từ, ông đã nói thì đừng quên đấy, bằng không đến lúc đó, tôi thực sự không giúp gì được đâu.”
“Yên tâm đi, tôi biết phải làm như thế nào rồi.”
Từ Phi Nguyên cười cười, sau đó vỗ vỗ bả vai Lão Trần nói: “Được rồi, lần này là lỗi của tôi. Không nói mấy chuyện này nữa, ngày mai tôi trở về sẽ làm hết mọi chuyện.”
Trần Xương Thịnh hài lòng gật đầu, nếu lão Từ ngang bướng không làm theo thì chỉ sợ cuối cùng sẽ phải chịu thiệt hại còn lớn hơn nữa.
Đến lúc đó, ai cũng không cứu được hắn.
Mặc dù đến bây giờ, ông ta vẫn không rõ Lâm đại sư đã dùng biện pháp gì để đánh bại những nhân vật lớn kinh khủng kia, nhưng mà càng nghĩ càng thấy sợ.
Nhưng vẫn may, con người Lâm đại sư rất yêu quý sự công bằng. Nếu là con người ngang ngược, chắc chắn mọi người sẽ phải dốc sức đề phòng.
Hôm sau.
Tại phố Vân Lý.
Lâm Phàm ở trong cửa tiệm chờ đợi, liếc nhìn điện thoại cảm thấy rất buồn chán. Nhiệm vụ lần này hơi khó, hắn cũng không biết phải làm sao thể hoàn thành. Xem ra, hắn vẫn phải dựa vào vận may để hoàn thành rồi!
Cẩu Gia cảm thấy cuộc sống rất hạnh phúc viên mãn. Mỗi sáng thức dậy, không có việc gì để làm sẽ dẫn theo mấy chú chó con đi dạo mấy vòng quanh phố Vân Lý.
Nhưng tới buổi chiều thì Cẩu gia lại biến mất không rõ tung tích.
Người ngoài có lẽ sẽ không biết Cẩu gia đi đâu và làm gì, nhưng Lâm Phàm lại rất rõ, nó chạy ra ngoài để làm màu.
Cái loại ‘đồ ăn chính nghĩa dành cho động vật” này rất biến thái, có thể biến tố chất cơ thể của Cẩu gia lên một trình độ không tưởng, gọi nó là Cẩu thần cũng không có gì sai.
“Thảm quá, đáng thương quá!” Lúc này, Điền Thần Côn ngồi ở cửa hút thuốc, nghịch điện thoại, thi thoảng lại nói mấy câu cảm thán cuộc đời.
“Thần Côn, ông đang xem cái gì vậy?” Lâm Phàm hỏi. Có thể khiến Điền Thần Côn thốt ra mấy câu thương cảm đau xót, chắc chắn không phải chuyện nhỏ.
“Không có gì, tôi chỉ xem một vài tin tức, chính là… Thôi, để tôi gửi link cho cậu xem.” Điền Thần Côn không muốn nhiều lời, thế là gửi link bài đăng cho Lâm Phàm xem.
Lâm Phàm mở điện thoại di động ra.
‘Cô gái bị bỏng trong vụ hỏa hoạn bị trường đại học cho thôi học.’
Sau đó đọc kỹ nội dung, cảm thấy nhân vật chính trong câu chuyện này rất đáng thương.
Ba năm trước, có một cô gái xinh đẹp đã cứu sống một đứa trẻ của nhà hàng xóm trong một vụ hỏa hoạn, cho nên khiến bản thân bị bỏng nặng. Khuôn mặt hầu như đã bị bỏng dẫn đến biến dạng hoàn toàn. Sau đó cô gái này cố gắng học tập, đỗ được đại học. Nhưng sau nửa năm học tập, cũng chính là ngày hôm nay thì cô gái này lại bị trường buộc nghỉ học.
Bởi vì khuôn mặt bị bỏng của cô ấy rất kinh khủng, khiến tất cả bạn học trong lớp đều sợ hãi. Đặc biệt là ban đêm, khuôn mặt đó càng đáng sợ hơn. Rất nhiều học sinh trong trường học phản ánh lại, khuyên cô gái nên nghỉ học.
Cuối cùng, sau khi ban lãnh đạo nhà trường thảo luận đã đưa ra quyết định, buộc cô gái đó phải nghỉ học...
Trên weibo.
Có rất nhiều cư dân mạng gia nhập, cùng thảo luận vấn đề này.
“Cmn, cái trường học này đúng là thật đáng ghét! Dựa vào đâu bà bắt con người ta nghỉ học chứ?!”
“Mấy kẻ ức hiếp người khác này, tuyệt đối không được phép tha thứ cho chúng.”
“Tôi thấy, cô ấy nên nghỉ học đi, đừng đi học nữa. Người đã xấu còn muốn thế nào nữa? Dọa bản thân đủ rồi, còn muốn dọa người khác mới vừa lòng à?”
“Lầu trên, não của mày bị ủng nước à? Nói cái quái gì vậy?”