Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1426 - Chương 1426 - Hiệu Trưởng Trở Về

Chương 1426 - Hiệu trưởng trở về
Chương 1426 - Hiệu trưởng trở về

Chương 1426: Hiệu trưởng trở về

Kim Thiện Bình có vấn đề gì, đám người này cũng không quan tâm. Bình thường bọn họ đều chỉ ở trong ký túc xá chơi game, hoặc không thì ra ngoài quán net, cả học kỳ không nhìn thấy mặt được mấy lần.

Chỉ là lâu lắm mới có một vụ lớn như vậy, bọn hắn cũng muốn tham gia hùa theo.

Dù sao đến lúc điều tra ra, có nhiều người như vậy, trường học có thể xử bọn hắn như nào?

Huống hồ, Phó hiệu trưởng cũng đứng về phía bọn hắn, vì vậy chẳng có gì phải sợ.

Lúc này, Lâm Phàm giận đến mức ngực phập phồng từng cơn, hắn rất muốn ra tay đánh chết đám người ngu ngốc này.

Sân bay Thượng Hải.

“Hiệu trưởng Trần, vất vả cho ngài rồi”.

“Đâu có, có vất vả gì đâu. Được trao đổi với trường Đại học nước ngoài như trường Tư Thản về vấn đề trao đổi sinh viên, tôi thấy khổ mấy cũng rất đáng giá.” Hiệu trưởng Trần khoảng 50 tuổi, vẻ ngoài rất thành thục. Chuyến đi nước ngoài lần này rất thuận lợi, mặc dù thời gian đi hơi dài so với dự tính. Thế nhưng tất cả đều không quan trọng, tất cả đều đã thành công.

“À, Hiệu trưởng Trần, hình như bên trường học xảy ra chuyện rồi.”

Hiệu trưởng Trần sững sờ: “Có chuyện gì vậy?”

“Ngài xem một chút, hình như bên phía trường học có học sinh tổ chức biểu tình, yêu cầu nhà trường cho một học sinh thôi học. Ngay cả vị Lâm đại sư ở phố Vân Lý cũng tham gia vào việc này.”

Hiệu trưởng Trần đã sớm nghe quen về danh tiếng của Lâm đại sư: “Lâm đại sư? Có phải là cái vị Lâm đại sư được ví là họa sĩ thiên tài của quốc gia kia không?”

Hiệu trưởng Trần là người rất thích văn học cổ và thi từ tranh họa. Lúc đó, ông còn cố ý đi bảo tàng thủ đô một chuyến để quan sát các tác phẩm ở đó. Trong đó có một tác phẩm, ngay từ cái nhìn đầu tiên thì ông đã phải thốt lên kinh ngạc, bởi sự xuất sắc của nó.

Từ đó ông cũng bắt đầu tò mò về vị Lâm đại sư này, muốn làm quen với hắn. Mặc dù đối phương còn rất trẻ, nhưng lại có thể sáng tạo ra được một bức họa tuyệt tác như vậy, năng lực chắc chắn rất thâm sâu.

“Đúng vậy, chính là vị Lâm đại sư đó. Hiện tại anh ta cũng đang có mặt ở trường học, đang giằng co cùng với các sinh viên tham gia biểu tình và một vài thầy giáo khác.”

Hiệu trưởng Trần khoát tay, cúi xuống xem video, sau đó vội vàng rời đi. Hiện tại ông phải quay về trường học ngay lập tức.

Ông chỉ ra ngoài công tác có nửa tháng, tại sao lại xảy ra loại chuyện như vậy trong trường học rồi?

Trên xe.

Hiệu trưởng Trần đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện, sắc mặt vô cùng khó coi: “Hoang đường, làm càn! Trường đại học Kim Hạ đã thành lập được 60 năm, trước nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Là ai? Là ai đồng ý ra quyết định ép học sinh kia nghỉ học vậy hả?”

Giọng nói nghiêm túc, tỏ rõ sự tức giận ẩn chứa bên trong.

Khiến các nhân viên có mặt lúc đó hoàng sợ theo, vội nói: “Hiệu trưởng, đây là quyết định do phó hiệu trưởng Dương đưa ra ạ.”

“Dương Dân? Hắn ta có quyền gì mà dám quyết định chuyện này hả? Từ khi thành lập trường đại học Kim Hà đến nay, tôn chỉ duy nhất của chúng ta chính là giáo dục học sinh. Nếu học sinh phạm phải tội lớn, cũng phải dựa vào tình huống mà xử lý, cố gắng cho người đó một cơ hội để hối cải sửa chữa sai lầm. Mà tình huống của sinh viên này lại khác hoàn toàn, chỉ vì có ngoại hình đáng sợ mà bắt người ta nghỉ học, mấy người nói cho tôi biết, ai là người đưa ra cái luật này vậy hả?”

“Hiệu trưởng Trần, bạn học sinh này tên là Kim Thiện Bình. Ngoại hình của cô ấy trở nên như vậy cũng bởi vì cách đây ba năm, nhà hàng xóm của cô ấy xảy ra hỏa hoạn, cô ấy đã không màng tính mạng mà xông vào đám cháy cứu đứa bé trong nhà đó ra, cuối cùng bị bỏng khiến cho ngoại hình trở nên khó coi như hiện tại.”

Hiệu trưởng Trần nghe vậy càng tức giận hơn: “Có học sinh tốt đẹp như vậy theo học, trường đại học Kim Hà chúng ta cầu còn không được, đã không công khai tuyên dương thì thôi, lại còn ép người ta nghỉ học. Mau lái xe nhanh lên, tôi muốn đến trường ngay lập tức, để tôi xem xem, là ai có lá gan lớn như vậy, dám làm chuyện đó trước mắt tôi.”

“Vâng!” Tài xế tăng nhanh tốc độ.

Anh ta là tài xế, lúc nghe được chuyện này cũng cảm thấy rất tức giận. Anh ta không ngờ trong trường học lại có những học sinh như vậy. Điều khiến anh ta bất ngờ hơn chính là, ban lãnh đạo của trường học tại sao lại đồng ý yêu cầu của những sinh viên cố tình gây sự đó.

......

Trường đại học Kim Hà.

Không khí lúc này vô cùng ngột ngạt, căng thẳng.

Kim Thiện Bình rất biết ơn đám người Lâm đại sư, nhưng lúc này cô ấy không còn cách nào khác, vội đứng dậy nói: “Lâm đại sư, không cần cãi nhau nữa đâu, em đồng ý yêu cầu nghỉ học của nhà trường.”

“Không được, tôi không đồng ý.” Lâm Phàm trực tiếp cắt ngang, chuyện xảy ra ngày hôm nay, dù có mất ăn mất ngủ thì hắn cũng quyết chiến đấu tới cùng với đám người kia.

Sinh viên vây xung quanh xem cũng bắt đầu nhốn nháo nói.

“Bạn học Kim, cô không cần phải nghỉ học đâu, chúng tôi luôn chào đón cô.”

“Đúng vậy, chúng tôi không cảm thấy cô ảnh hưởng gì đến chúng tôi cả, chúng tôi đồng ý kết bạn với cô.”

Đám sinh viên gây chuyện biểu tình thấy vậy, vội ầm ĩ chen lời.

“Kim Thiện Bình, nếu tôi mà là cô chắc chắn sẽ không mặt dày tiếp tục ở lại trường học đâu.”

“Mấy người kia biết gì mà nói, cô ta cũng đã đồng ý nghỉ học rồi các người còn muốn cãi cái gì?”

“Đúng vậy!”

......

Bình Luận (0)
Comment