Chương 1427: Quyết định của hiệu trưởng
Kim Thiện Bình đứng dậy nói: “Tôi thật sự rất xin lỗi mọi người, vì sự xuất hiện của tôi mà khiến mọi người hoảng sợ đến như vậy. Tôi hiểu rồi, tôi đồng ý nghỉ học, sau này sẽ không tiếp tục khiến mọi người sợ hãi nữa.” Sau đó lại quay về phía mấy người Lâm Phàm, cúi đầu thật sâu bày tỏ lòng cảm ơn: “Cảm ơn Lâm đại sư và những bạn học khác rất nhiều. Em đã suy nghĩ kỹ rồi, em quyết định nghỉ học. Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ em.”
“Tôi nói không được là không được.” Lâm Phàm nổi giận, sau đó nhìn về phía đám sinh viên gây chuyện nói: “Mả mẹ nó, cái bọn điên này, mấy đứa mày chính là rác rưởi! Ông đây hận không thể đánh què chân mấy kẻ não tàn như bọn mày, không ngờ trong trường học lại có đám người bẩn thỉu như vậy tồn tại, đúng là khiến người khác tức điên mà!”
“Anh có ý gì hả? Tên họ Lâm kia, đừng tưởng bản thân có chút danh tiếng là bọn tôi phải sợ anh nhé. Chuyện này chúng tôi có lỗi gì à? Chúng tôi cũng bị cô ta dọa sợ gần chết đấy!”
“Đúng vậy, sao anh không xem một chút thông tin trên mạng đi, xem xem đã có bao nhiêu người bị cô ta dọa sợ rồi?”
......
Hiện trường tranh cãi nảy lửa.
Cơn giận của Lâm Phàm đã lên tới đỉnh điểm, chỉ muốn đập chết đám sinh viên ngu ngốc này. Nhưng hắn vẫn phải cố nhẫn nhịn, không vội, mọi chuyện từ từ sẽ đến. Nếu không giải quyết chuyện này ổn thỏa, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua.
“Mấy người đang làm gì vậy hả?”
Đúng lúc này, một giọng nói tức giận từ nơi xa truyền đến.
Mọi người nhìn thấy người vừa tới, ai ai cũng kinh ngạc.
“Là Hiệu trưởng Trần!”
Phó hiệu trưởng nhìn thấy Hiệu trưởng Trần cũng ngây ngẩn cả người, ông ta không ngờ Hiệu trưởng lại trở về nhanh như vậy.
Vốn đây chỉ là một chuyện nhỏ, từ trước đến nay vẫn luôn do mấy người bọn hắn phụ trách, sao bây giờ lại kinh động đến cả Hiệu trưởng rồi?!
Hiệu trưởng Trần sắc mặt âm trầm đi tới. Sau khi trở lại trường học, ông đã nghe thấy mấy lời nói của đám sinh viên gây sự. Nếu không phải chính tai mình nghe thấy, ông thật không dám tin, sinh viên của trường lại dám nói những câu như vậy.
Nhìn thấy Lâm Phàm đứng một bên, Hiệu trưởng Trần vội vàng đi tới, đưa tay ra: “Chào Lâm đại sư, tôi là Hiệu trưởng của trường đại học Kim Hạ vừa mới đi công tác nước ngoài về. Đối với chuyện vừa xảy ra, tôi thực sự rất xin lỗi, khiến anh chê cười rồi.”
Lâm Phàm ban đầu rất tức giận với người mang chức vị Hiệu trưởng này, nhưng khi nhìn thấy hành động của Hiệu trưởng, rất giống với kiểu vừa biết chuyện. Hắn cũng bình tĩnh hơn, gật đầu một cái đáp: “Hiệu trưởng Trần, trường đại học Kim Hạ của ông thực sự khiến tôi rất thất vọng. Mặc dù không phải là trường nằm trong top 100 trường nổi tiếng, nhưng cũng chiếm một vị trí khá quan trọng trong nền giáo dục.”
Hiệu trưởng Trần liên tục nói xin lỗi, việc này là lỗi của bên ông. Không cần suy nghĩ nhiều về những gì xảy ra trong câu chuyện, chỉ cần dựa vào lý do muốn đuổi học sinh viên, ông ta chắc chắn sẽ không đồng ý với quyết định và hành động đó.
Dương Dân tiến lại gần: “Hiệu trưởng, việc này...”
Hiệu trưởng Trần quay lại lườm hắn chằm chằm, không muốn nói chuyện với ông ta. Sau đó xoay người nhìn về phía đám sinh viên tổ chức biểu tình và một vài giáo viên đứng cạnh đó rồi nói: “Ghi lại danh sách tất cả những sinh viên này cho tôi.”
Bây giờ Hiệu trưởng lên tiếng, giáo viên nào dám phản kháng.
Hàn Yên mở miệng nói: “Hiệu trưởng Trần, chúng em không đồng ý. Cô ta ở lại trường học sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần học tập của bọn em, chúng em yêu cầu nhà trường cho cô ta nghỉ học ngay lập tức.”
“Đúng vậy, Hiệu trưởng, chúng tôi không đồng ý cho cô ta ở lại trường học.”
“Có cô ta thì không có chúng em, có chúng em thì không có cô ta.”
Đám não tàn này đến bây giờ vẫn chưa nhìn rõ tình huống, vẫn kiên quyết cho rằng bọn chúng có nhiều người như vậy, có thể quyết định được mọi chuyện.
Một thầy giáo ghi chép lại danh sách sinh viên rồi nộp lên.
Hiệu trưởng Trần liếc mắt nhìn một lượt, sau đó tức giận nói: “Từ khi thành lập trường đại học Kim Hạ đến nay, nhà trường vẫn luôn tuân thủ theo quy tắc trồng người. Dựa theo nội quy của trường học, dù là sinh viên nghèo hay giàu có, chỉ cần có quyết tâm học tập thì trường đại học Kim Hạ luôn hoan nghênh chào đón. Nhưng ngược lại, đối với những sinh viên thiếu hụt về nhân phẩm, dù có là Trạng nguyên, có được biết bao khen thưởng đi chăng nữa thì trường đại học Kim Hà của chúng ta cũng tuyệt đối không thu nhận. Vì vậy, đối với yêu cầu của mấy người, để tôi nói cho mấy người rõ, bạn học Kim Thiện Bình sẽ tiếp tục học tập tại trường học, còn đám sinh viên mấy người, tôi tuyên bố thẳng ở đây. Từ bây giờ mấy người đã bị đuổi học, hành vi trơ trẽn của cả nhóm khiến trường học rất tức giận và không thể chấp nhận được.”
“Phó hiệu trưởng Dương, bản thân ông là phó hiệu trưởng của trường học, nắm giữ chức vị vô cùng quan trọng, vậy mà lại có những hành động không công bằng. Tôi thật sự rất nghi ngờ năng lực và nhân phẩm của ông, vì vậy. Từ giây phút này, tôi tuyên bố gỡ bỏ chức vụ của ông, và ông sẽ tiếp nhận điều tra từ phía nhà trường.”