Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1499 - Chương 1499 - Cơ Quan Lên Tiếng

Chương 1499 - Cơ quan lên tiếng
Chương 1499 - Cơ quan lên tiếng

Chương 1499: Cơ quan lên tiếng

Lúc cư dân mạng nhìn thấy tin tức này thì đều lộ ra vẻ khó hiểu.

Theo bọn họ thấy chuyện này hơi kỳ lạ, Triệu Minh Thanh đi theo Lâm đại sư tham gia vào việc nghiên cứu chế tạo phương thuốc chữa bệnh máu trắng. Lẽ ra công lao rất lớn, không được thăng chức thì thôi đi lại còn bị giáng xuống, bây giờ còn ép người ta nghỉ hưu, như vậy cũng quá đê tiện rồi.

“Mẹ kiếp! Quá đen tối rồi!”

“Muốn biết Kinh Xuyên cách Thượng Hải bao xa thì chúng ta nhìn bản đồ là biết, lại xem tuổi tác của viện trưởng Triệu. Nhân tiện điều tra tình hình của học viện Trung y đó mà xem, con mẹ nó, đây rõ ràng là muốn mưu sát mà!”

“Theo tôi được biết, cựu viện trưởng của trường đại học Trung y đó bị đám học sinh làm cho tức giận đến mức từng nhập viện. Cũng không phải học sinh không chăm chỉ học tập, mà là đám học sinh này ngày nào cũng gây sự, không phải là đánh người thì là làm người ta có thai. Ngày nào cũng xử lý những tranh chấp như này thì cũng lao tâm lao lực quá độ đó nha.”

“Không cần nghĩ thì tôi cũng đã nhìn thấu rồi, chuyện mờ ám trong đó quá lớn khiến người ta cảm thấy sợ hãi.”

“Lâm đại sư quá lợi hại rồi, những lời này hoàn toàn không cho người ta chút mặt mũi nào, đây chính là đang tức giận vì học trò mà chửi cái tên ra quyết định này, đúng là đầu óc chứa phân."

“Đây không phải nói nhảm sao? Lâm đại sư nhất định là tức giận rồi, đây là đang lấy học trò của hắn ra mà khai đao. Tôi nghĩ Lâm đại sư nhất định đang nghĩ rằng, nếu ai có gan thì đến gây phiền phức cho anh ta, bảo đảm người đó sẽ bị mắng chết.”

“Ha ha, gây phiền phức cho Lâm đại sư, tôi thấy trừ khi là đám người này bị mất trí rồi.”

Vị lãnh đạo nhận lệnh truyền đạt mệnh lệnh, lúc nhìn thấy tin tức này sắc mặt cực kỳ khó coi, lập tức mở cuộc họp tiến hành phê bình Lâm đại sư.

Đương nhiên, phê bình cũng chỉ là phê bình nội bộ, quả thực là không có gan để phê bình công khai.

“Mấy người nhìn xem, đây là đang nói cái gì đây? Đầu óc chúng ta có vấn đề sao? Cái tên họ Lâm này đúng là không có tố chất mà.”

Nghe lãnh đạo lẩm bẩm bọn họ cũng bất đắc dĩ thở dài, tố chất này của Lâm đại sư dường như chính là như vậy. Trước đây khi đối đầu với người khác cũng có thể tuôn ra đủ loại lời thô tục như thế, đây cũng là chuyện nằm trong dự liệu rồi.

Chỉ là, khiến họ không ngờ tới đó là Lâm đại sư lại to gan như vậy, lại dám chửi thẳng bọn họ.

Họ là tổ chức quốc gia, đây hoàn toàn là đang đắc tội với mọi người.

“Lãnh đạo, chuyện này thực sự là mệnh lệnh của cấp trên truyền xuống sao?” Một vị cán bộ nghi ngờ hỏi.

Kỳ thực trong lòng ông ta cũng hơi nghi hoặc, chỉ cần đầu óc bình thường một chút thì có lẽ sẽ không truyền xuống chỉ thị như vậy.

Triệu Minh Thanh là viện trưởng Học viện Trung Y Thượng Hải, hơn nữa tuổi đã cao, còn có rất nhiều cống hiến với Trung Y. Bây giờ cấp trên truyền mệnh lệnh xuống yêu cầu điều đi, chuyện này đúng là không khoa học cho lắm.

Đặc biệt là bây giờ chuyện phương thuốc chữa bệnh máu trắng vẫn còn đang rất hot. Nhưng lại vì chuyện này mà tạo nên một trận gió tanh mưa máu.

Lãnh đạo trừng mắt: “Chẳng lẽ là có sai sót sao? Đây rõ ràng là hành vi không có kỷ luật, không có tổ chức. Gã họ Lâm kia không có trong hệ thống, không lẽ Triệu Minh Thanh lại không biết?”

“Chuyện này sao có thể nói là giáng cấp? Đây là do ông ấy có năng lực thì nên làm nhiều việc hơn, đây là sự tín nhiệm của tổ chức đối với ông ấy chứ không phải cái gọi là bị điều đi!”

Bây giờ các lãnh đạo đang rất tức giận, dư luận xuất hiện, mà mọi mũi nhọn đều đang hướng về bọn họ. Họ nhất định phải đăng bài thanh minh, nếu không sẽ khiến quần chúng hiểu lầm thì không thể cứu vãn nổi nữa.

Mọi người đều đang chửi bậy trong lòng, thực sự cho rằng bọn họ là kẻ ngốc hay sao, bị điều đi mà nói dễ nghe như vậy, quả nhiên là giọng điệu của đám quan lại.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, đôi khi đối ngoại phải nói như thế. Đây là đặc sản của người làm quan, chỉ có người ở trong giới mới hiểu ý của bọn họ.

Lời lẽ lập lờ nước đôi, kỳ quái, nói một tràng dài đại hải nhưng lại chẳng có nội dung trọng điểm nào, chẳng khác nào không nói gì. Tất cả đều chỉ là trấn an quần chúng, để cho quần chúng tự mình bổ não suy nghĩ.

“Bây giờ Triệu Minh Thanh xin nghỉ hưu rồi, e rằng gây ra sự hiểu lầm càng lớn với người dân.” Một vị cán bộ lên tiếng.

Lãnh đạo trầm tư một lúc: “Thông báo xuống dưới tìm cách để giải quyết chuyện này đi.”

Mọi người đều bất đắc dĩ, đây rõ ràng là quăng nồi cho bọn để họ tự nghĩ cách để giải quyết mà.

Không lâu sau.

Cơ quan chính thức lên tiếng thanh minh.

“Việc điều động đồng chí Triệu Minh Thanh được thực hiện sau khi tổ chức nghiêm túc trao đổi và bàn bạc. Đây là sự tín nhiệm và đánh giá cao của tổ chức đối với đồng chí Triệu, hy vọng đồng chí Triệu có thể truyền đạt sự tinh túy của Trung Y đến Kinh Xuyên. Bây giờ đồng chí Triệu xin nghỉ hưu thực sự làm người ta đáng tiếc. Sau nhiều lần tổ chức nghiên cứu và thảo luận, kết luận như sau, đồng chí Triệu xin nghỉ hưu được chấp thuận, đồng thời đãi ngộ nghỉ hưu được tăng lên đến……”

Bình Luận (0)
Comment