Nhân Sinh Hung Hãn (Dịch Full)

Chương 1543 - Chương 1543 - Mạng Lưới Quan Hệ Của Lâm Đại Sư Quá Rộng

Chương 1543 - Mạng lưới quan hệ của Lâm đại sư quá rộng
Chương 1543 - Mạng lưới quan hệ của Lâm đại sư quá rộng

Chương 1543: Mạng lưới quan hệ của Lâm đại sư quá rộng

“Tôi cũng vậy, tôi tin Lâm đại sư nhất định có thể làm cho Viện phúc lợi ngày càng trở nên tốt hơn.”

“Ha ha, Trần Thạch vừa rồi đó, tôi biết ông ta. Không ngờ Lâm đại sư lại dám chọc giận ông ta, trong lòng tôi cũng cảm thấy rất vui. Trước đây một bạn học của tôi từng tố cáo một số chuyện trong trường, về sau lại bị ông ta đổi trắng thay đen, cuối cùng bạn học đó của tôi đã bị đuổi học rồi.”

“Ha ha…”

Đối với những giáo viên đến đây ứng tuyển mà nói, lời nói hôm nay của Lâm đại sư đã cho họ sự kỳ vọng rất lớn, không biết về sao sẽ phát triển thế nào

Nhưng theo họ nghĩ có lẽ sẽ rất tốt đẹp.

Hôm sau!

Các tin tức trên mạng xuất hiện.

‘Giảng đường Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn đã được hoàn thành, các mối quan hệ của Lâm đại sư lần đầu tiên được tiết lộ.’

‘ Nhân vật lớn tụ tập chỉ vì tham dự buổi lễ thành lập tòa nhà giảng đường’

‘Trần Thạch đích thân đến Viện phúc lợi trẻ em Nam Sơn, hiện trường bị Lâm đại sư chọc cho tức giận, giận dữ rời đi’

‘Lâm đại sư tuyên bố muốn xây thư viện cho Viện phúc lợi và một khu nhà trọ cho giáo viên’

‘Kinh ngạc! Bí mật không thể không nói giữa Lâm đại sư và các nhân vật lớn’

Cư dân mạng nhìn thấy tin tức này đều sững sờ, vốn dĩ họ thấy đây là chuyện rất bình thường, nhưng chuyện sau đó thì lại không hề bình thường.

“Chết tiệt! Không ngờ ông chủ của công ty tôi cùng Lâm đại sư lại là bạn bè. Trời ơi, sau này nếu tôi còn tiếp tục làm anti fan, Lâm đại sư mà biết tôi là ai sau đó nói với sếp của tôi thì chết mất.”

“Lầu trên ơi tự cầu phúc đi, có khả năng này lắm đấy.”

“Chết tiệt! Mấy người xem, đó không phải là thiếu gia của tập đoàn Lục thị, tập đoàn hàng đầu trong nước chúng ta? Không ngờ anh ta cũng đến.”

“Mặt mũi của Lâm đại sư thật đáng sợ, lớn đến mức có chút dọa người.”

“Mẹ nó, sếp của tôi cũng ở đây, cái này mẹ nó…”

“Lầu trên ơi, mấy người có phải đều là người Thượng Hải không?”

“Đúng vậy, tôi làm việc ở Thượng Hải.”

“Này, tất cả các nhà doanh nhân ở Thượng Hải không phải đều nằm trong vòng bạn bè của Lâm đại sư đấy chứ?”

“…”

Đối với chuyện trên mạng tất cả mọi người đều đã choáng váng rồi, trong mắt bọn họ những tin tức này thực sự quá bùng nổ thậm chí còn có chút làm cho người khác thấy sợ.

Bọn họ không ngờ rằng nhóm bạn tốt của Lâm đại sư vậy mà lại khủng bố như vậy, thực sự quá kinh khủng.

Nhất là không ít cư dân mạng làm việc tại Thượng Hải, bọn họ nhìn thấy video cùng những người này trên màn hình đều cảm thấy rất quen. Thậm chí ông chủ của bọn họ lại chính là bạn của Lâm đại sư, điều này làm cho bọn họ phải cạn lời.

Một vài antifan chuyên nghiệp, mong ước lớn nhất đời này của bọn họ chính là bôi nhọ Lâm đại sư. Nhưng bây giờ bọn họ phát hiện, ông chủ của mình vậy mà lại là bạn tốt của Lâm đại sư, chuyện này khiến bọn họ không biết nên nói gì.

Bởi vậy bọn họ đã nghĩ kỹ, sau này ở công ty tuyệt đối sẽ không nói với người khác, đời này của mình sinh ra là để bôi nhọ Lâm đại sư.

Dù sao nếu có người báo cáo đến chỗ ông chủ, như vậy niềm vui này coi như xong, sự nghiệp của họ cũng gần như kết thúc.

Tinh tinh!

Lúc này, Lâm Phàm vẫn còn đang nằm trên giường không có chút để tâm nào đối với tin tức ở thế giới bên ngoài, đối với hắn mà nói những thứ này căn bản không quan trọng.

Về phần Trần Thạch kia, hắn cũng không để trong lòng, cho dù ông ta là ai đối với hắn mà nói không quan trọng chút nào.

Chuông điện thoại vang lên, Lâm Phàm có chút bất lực, không biết là ai mới sáng sớm đã gọi điện thoại đến cho hắn rồi, đây hoàn toàn là không cho người ta cơ hội để nghỉ ngơi mà.

“Alo, ai đó?” Lâm Phàm mơ mơ màng màng hỏi.

“Lão Lâm, con người anh một chút ý tứ cũng không có. Cậu khai trương trường học sao cũng không thông báo với tôi một tiếng?” Bên đầu dây điện thoại kia, Nguyệt Thu Cư Sĩ giọng điệu có chút không vui vẻ hỏi.

“Hả, cái gì?” Lâm đại sư vừa nghe thấy lời này lập tức có chút ngơ ngác, sau đó nhìn tên người gọi đến, khi phát hiện là Nguyệt Thu Cư Sĩ thì hắn cũng không biết nên nói cái gì.

“Tôi nói này lão Nguyệt, ông lại nghe từ đâu ra nữa vậy, chuyện này hôm qua đã kết thúc rồi. Hơn nữa chuyện này lại không phải là chuyện lớn gì, làm gì phải cần các ông từ thủ đô về đây.” Lâm Phàm giải thích.

Hắn cảm thấy bản thân mình lần này khiêm tốn như vậy, có phải là bản thân đã phạm sai lầm rồi không. Nếu như sớm biết sẽ như vậy, bản thân có phải là nên mời tất cả mọi người đến đây hay không.

Có điều, nghĩ lại nếu mình mời tất cả mọi người đến đây, vậy chuyện này có chút gì đó sai sai, đến lúc đó thì sợ rằng càng làm ra chuyện lớn nữa ấy chứ.

Người của Hiệp hội võ thuật, mình không gọi tới.

Người Hiệp hội quốc họa, mình cũng không gọi tới.

Hiệp hội Trung y bên kia càng không cần phải nói, mình không thông báo cho ai.

Nếu như thực sự họ đến đây, vậy người của viện phúc lợi khó mà đón tiếp nổi rồi.

Bình Luận (0)
Comment