Chương 1584: Minh tinh HongKong
Trong phòng họp.
Ba nam một nữ ngồi ở đó, khẩu âm có hơi lạ, không giống tiếng phổ thông chính thống, ngược lại xen lẫn khẩu âm người Hong Kong.
"Có thể được gặp mặt Lâm đại sư thật là mắt mắn, nhưng mà tôi có chút lo lắng." Một người đàn ông trung niên mặc áo khoác, thoạt nhìn rất phóng khoáng. Ông ta nhìn trái phải một chút, cảm giác hoàn cảnh nơi này thật sự rất tốt.
Ngay khi mọi người đang nói chuyện thì cánh cửa phòng họp được đẩy ra.
Viện trưởng Hoàng làm bạn bên cạnh Lâm Phàm nói: "Lâm đại sư, chính là mấy vị này.”
Lâm Phàm nhìn bốn người trong phòng họp, ngược lại cảm giác có hai người rất quen thuộc, hắn không khỏi nhớ lại.
Hai người này không phải là hai ngôi sao nổi tiếng của HongKong sao.
Lý Mạnh Hoa và Trịnh Long.
Chỉ là Lâm Phàm còn chưa mở lời thì người đàn ông mặc áo khoác kia lại nhiệt tình tiến lên, nắm lấy tay Lâm Phàm, nói: "Lâm đại sư, xin chào, xin chào, tôi là Vương Khả Hào.”
"Ông có phải là vị đạo diễn rất nổi tiếng của HongKong, từng quay bộ phim 'Cuộc đời địa ngục' không?” Lâm Phàm thấy cái tên này khá quen, hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, nhất thời nhớ lại.
Vương Khả Hào cười: "Đúng, đúng, có thể được Lâm đại sư biết đến thì tôi thật sự rất vinh hạnh.”
"Đâu có, đâu có, tôi đã xem phim do ông làm đạo diễn mà lớn lên đó." Lâm Phàm cười nói.
Vương Khả Hào biết Lâm đại sư lợi hại, trong lòng cũng rất tự hào, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, sau đó ông vội vàng nói: "Lâm đại sư, giới thiệu cho cậu một chút, đây là Lý Mạnh Hoa và Trịnh Long, còn có trợ lý Chu Hạ Quân cũng là vợ của tôi.”
"Tôi biết, hai người này tôi biết, tôi cũng xem phim của bọn họ mà lớn lên tuốt." Lâm Phàm giống như chỉ biết một câu này, nhưng mà hắn nói thật. Khi còn bé hắn đúng là đã xem không ít, hiện tại còn có thể nhớ rất nhiều cốt truyện của phim.
Lý Mãnh Hoa vui vẻ vươn tay ra, dùng tiếng phổ thông mang theo khẩu âm HongKong nói: "Lâm đại sư, xin chào.”
Lâm Phàm đáp lại: "Chào anh, hoan nghênh anh ghé thăm.”
Ánh mắt Trịnh Long có chút tò mò: "Lâm đại sư, lần đầu gặp mặt, chào cậu. ”
Lâm Phàm nắm lấy tay Trịnh Long, cũng đáp lễ, nhìn chằm chằm ông ta, không khỏi cười nói: "Tướng mạo ông Trịnh không tồi.”
Đối với người của HongKong đặc biệt là các ngôi sao lớn, họ rất tin tưởng phương diện xem bói và phong thủy.
Trịnh Long còn có chút nghi hoặc, ngược lại Vương Khả Hào ở một bên giới thiệu: "Lâm đại sư tinh thông rất nhiều, nhất là phương diện huyền học này lại càng giỏi.”
Lâm Phàm khoát tay: "Đâu có, chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy minh tinh trước kia chỉ có thể nhìn thấy trên TV, cho nên nói thêm vài câu thôi. Nhưng mà nhân tướng này đích xác rất tốt, nội liễm bất lộ, thiện ý ngay thẳng, may mắn, thế nhưng anh phải chú ý tiểu nhân, cần phải cảnh giác đó.”
"Quá khen, cảm ơn cậu." Trịnh Long cảm tạ nói, nhưng nhìn dáng vẻ ông ta hiển nhiên là không để lời nói của Lâm Phàm ở trong lòng, cũng chỉ cho là Lâm Phàm khen ngợi mình cho nên chỉ lịch sự đáp lại.
Lâm Phàm cũng không thèm để ý, mà hỏi: "Mấy vị tới tìm tôi có gì không?”
Vương Khả Hào nói: "Lâm đại sư, là như vậy, chúng tôi chuẩn bị quay một bộ phim ở Thượng Hải. Bởi vì yêu cầu cảnh quay nên muốn mượn viện phúc lợi bên Lâm đại sư cậu một chút để lấy bối cảnh. Thứ hai chính là đến thăm cậu một chút, dù sao chúng tôi cũng phải ở Thượng Hải một thời gian dài, cho nên tới chào hỏi. Nếu gặp phải phiền toái còn phải nhờ Lâm đại sư hỗ trợ.”
Lâm Phàm vừa nghe lời này, nhất thời nở nụ cười: "Đạo diễn Vương thật sự khách khí, chỉ cần quay phim chính quy đúng cách còn có thể gặp phải phiền toái gì chứ. Ông anh yên tâm đi, ở Thượng Hải rất an toàn. Về phần mượn viện phúc lợi để lấy bối cảnh cũng không phải không thể, chỉ là nhân viên ra vào cần phải chú ý một chút. Dù sao nơi này cũng đặc thù, không thể để nhiều người vào trong một lần, còn phải chú trọng an ninh nữa.”
"Đương nhiên, đương nhiên rồi. Lâm đại sư, cậu có thể yên tâm, tôi nhất định sẽ sắp xếp tốt mọi thứ, tuyệt đối không mang đến cho cậu chút phiền toái nào." Vương Khả Hào nói.
"Vậy là tốt rồi." Lâm Phàm vẫn tương đối dễ nói chuyện, nhất là đối với người tốt càng dễ dàng giao tiếp hơn.
Vương Khả Hào hỏi: "Lâm đại sư, buổi tối nể mặt chúng tôi ăn một bữa cơm được không?”
Lâm Phàm ngược lại rất có hứng thú: "Được, có thể, vậy thì tôi không khách khí rồi.”
Mặc dù là người khác mời ăn cơm, nhưng cuối cùng quyền lựa chọn nhà hàng nào thì vẫn giao cho Lâm Phàm.
Cuối cùng không có còn cách nào, hắn đành lựa chọn nhà hàng của Liễu Nhiếp.
Lý Mạnh Hoa và Trịnh Long đều là người của công chúng, bởi vậy phải trang bị đầy đủ để người khác không nhận ra. Ngược lại, tuy Vương Khả Hào cũng là người của công chúng nhưng là nhân vật đứng sau màn hình, nhất là dáng vẻ của ông ta bình thường nên tự nhiên sẽ không dẫn tới việc bị fan hâm mộ truy đuổi.
Ông ta thoải mái nghênh ngang đi theo phía sau.